Thập Niên 70: Nữ Thanh Niên Trí Thức Độc Miệng
Chương 33
Cô ấy nhanh chóng chạy đến đứng bên cạnh Hà Tinh Thần, vội nói: “Người này cứ chặn tôi lại, khăng khăng rằng tôi là chị họ anh ta, nhưng tôi hoàn toàn không quen biết anh ta, người đó cứ nhì nhằng với tôi rất lâu. Chúng ta mau đi thôi."
Hà Tinh Thần khoanh tay nhìn đánh giá thằng cha này từ dưới lên trên, tên này có vẻ vẫn còn trẻ, thân hình gầy gò, đôi mắt nhỏ gian xảo, hơn nữa dáng vẻ hơi bất kham. Cả người giống như con chuột chui rúc, lông còn chưa mọc đã biết ra ngoài trêu ghẹo nữ sinh.
Con chuột thấy có thêm hai cô gái xuất hiện, nhưng anh ta cũng không thèm bận tâm.
Anh ta tiếp tục cười đùa với Châu Thanh Dung: "Hì hì, chị họ, em thật sự là em họ của chị mà, trước đây chị còn từng bế em, sao giờ lại không nhận ra em chứ?"
Châu Thanh Dung nghiêm túc nói: "Tôi đã nói với anh rồi, ở đây tôi không có người thân, anh em họ cũng không có."
Con chuột này tiếp tục quấy rầy: "Vậy cô nói cho tôi biết, cô tên gì? Xem có giống với tên của chị họ tôi không?"
Theo sau là ba thanh niên đi theo hóng hớt: "Cái tên này chẳng phải đang chơi cái chiêu trước đây chúng ta từng chơi sao?"
"Anh Lâm, chúng ta đi lên giúp đỡ cô gái kia đi, tôi thấy cô gái kia khá xinh xắn, khó trách vướng vào."
Người đàn ông được gọi là anh Lâm giơ tay ra hiệu: "Chờ đấy, đừng lo." Anh ta muốn xem cô gái vừa mắng họ vừa rồi sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Sau khi Hà Tinh Thần hỏi rõ ràng mọi chuyện, cô đặt đồ đạc xuống đất, bước lên phía trước, túm lấy tóc con chuột rồi làm bộ hét lên: "Ồ, đây không phải cháu trai của tôi sao? Cháu trai, tôi là bà cô của cháu đây, cháu không nhận ra bà à?"
Cô lớn tiếng đến nỗi những người qua đường đều bị thu hút, một số người còn dừng lại để xem.
Con chuột cũng sửng sốt, bà thím này từ đâu chui ra vậy?
Hà Tinh Thần nắm lấy tóc của anh ta, tiếp tục lớn tiếng: "Cháu trai, cháu tên là Chuột, bởi vì bà của cháu nói cháu trông giống chuột. Cháu không nhận ra bà cô nữa rồi. Hồi cháu còn nhỏ, bà cô còn từng đánh cháu cơ mà. Nhân tiện, vấn đề lịch sử của ông nội cháu đã được giải quyết chưa? Bố cháu sao rồi, đã khỏi bệnh chưa? Ông ấy sắp chết rồi sao? Đứa cháu tội nghiệp của tôi chắc đang phải chịu quả báo. Còn nữa, sau khi ra tù anh trai cháu đang làm gì rồi? Còn trộm đồ nữa không? Khi còn nhỏ cháu từng bị chó cắn, lấy đồ được chưa?"
Con chuột ngạc nhiên nhìn Hà Tinh Thần.
Hà Tinh Thần khoanh tay nhìn đánh giá thằng cha này từ dưới lên trên, tên này có vẻ vẫn còn trẻ, thân hình gầy gò, đôi mắt nhỏ gian xảo, hơn nữa dáng vẻ hơi bất kham. Cả người giống như con chuột chui rúc, lông còn chưa mọc đã biết ra ngoài trêu ghẹo nữ sinh.
Con chuột thấy có thêm hai cô gái xuất hiện, nhưng anh ta cũng không thèm bận tâm.
Anh ta tiếp tục cười đùa với Châu Thanh Dung: "Hì hì, chị họ, em thật sự là em họ của chị mà, trước đây chị còn từng bế em, sao giờ lại không nhận ra em chứ?"
Châu Thanh Dung nghiêm túc nói: "Tôi đã nói với anh rồi, ở đây tôi không có người thân, anh em họ cũng không có."
Con chuột này tiếp tục quấy rầy: "Vậy cô nói cho tôi biết, cô tên gì? Xem có giống với tên của chị họ tôi không?"
Theo sau là ba thanh niên đi theo hóng hớt: "Cái tên này chẳng phải đang chơi cái chiêu trước đây chúng ta từng chơi sao?"
"Anh Lâm, chúng ta đi lên giúp đỡ cô gái kia đi, tôi thấy cô gái kia khá xinh xắn, khó trách vướng vào."
Người đàn ông được gọi là anh Lâm giơ tay ra hiệu: "Chờ đấy, đừng lo." Anh ta muốn xem cô gái vừa mắng họ vừa rồi sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Sau khi Hà Tinh Thần hỏi rõ ràng mọi chuyện, cô đặt đồ đạc xuống đất, bước lên phía trước, túm lấy tóc con chuột rồi làm bộ hét lên: "Ồ, đây không phải cháu trai của tôi sao? Cháu trai, tôi là bà cô của cháu đây, cháu không nhận ra bà à?"
Cô lớn tiếng đến nỗi những người qua đường đều bị thu hút, một số người còn dừng lại để xem.
Con chuột cũng sửng sốt, bà thím này từ đâu chui ra vậy?
Hà Tinh Thần nắm lấy tóc của anh ta, tiếp tục lớn tiếng: "Cháu trai, cháu tên là Chuột, bởi vì bà của cháu nói cháu trông giống chuột. Cháu không nhận ra bà cô nữa rồi. Hồi cháu còn nhỏ, bà cô còn từng đánh cháu cơ mà. Nhân tiện, vấn đề lịch sử của ông nội cháu đã được giải quyết chưa? Bố cháu sao rồi, đã khỏi bệnh chưa? Ông ấy sắp chết rồi sao? Đứa cháu tội nghiệp của tôi chắc đang phải chịu quả báo. Còn nữa, sau khi ra tù anh trai cháu đang làm gì rồi? Còn trộm đồ nữa không? Khi còn nhỏ cháu từng bị chó cắn, lấy đồ được chưa?"
Con chuột ngạc nhiên nhìn Hà Tinh Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất