Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu

Chương 30:

Trước Sau
Tài xế có chút khó hiểu, nhưng vẫn dựa theo cách nói của ông chủ thay đổi một tuyến đường khác, xe mới vừa đi vào ngã rẽ cách cầu vượt vài trăm mét, liền nghe được trên cầu vượt phía sau truyền đến tiếng vang lớn.

Mấy người Lục Chi Đông quay đầu nhìn lại, từ xa nhìn đến có một chiếc xe tải lớn trực tiếp nghiền áp qua những chiếc xe con nhỏ.

Xe vận tải trực tiếp đâm mười mấy chiếc ô tô, năm tài xế của ô tô bị xe tải đâm vào tử vong ngay tại chỗ, những tài xế xe còn lại tất cả đều bị thương, trong lúc nhất thời khắp nơi truyền ra tiếng khóc la cực kỳ bi thảm.

Tài xế, trợ lý toàn thân đều là mồ hôi lạnh, thanh âm đều đang run rẩy: “Ông chủ......”

Nhìn đến thảm kịch trên cầu vượt, sắc mặt Lục Chi Đông trở nên trắng bệch, trái tim đập thịch thịch thịch không ngừng, nếu anh không nghe nói Chi Chi đi đường vòng, hậu quả không dám tưởng tượng.

Tài xế xoa xoa mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay, may mắn ông chủ lâm thời nói muốn đổi đường đi, nếu không xảy ra chuyện chính là bọn họ, “Ông chủ, có phải anh có bản lĩnh biết trước tương lai hay không? Tôi tiếp tục đi dọc theo đường lớn thanh hà vòng qua hội sở được không?”

“Tôi không có bản lĩnh biết trước tương lai.” Lục Chi Đông hít sâu rất nhiều lần mới nỗ lực bình tĩnh trở lại, “Là lúc vừa ra khỏi cửa nhà em gái họ đã nhắc nhở tôi.”

Lúc trước trợ lý đã giúp ông chủ tra xét sự việc của Chi Chi, bởi vậy anh ấy biết là cô bé đi theo đạo sĩ cùng nhau sinh hoạt từ nhỏ, “Chi Chi lợi hại như vậy sao?”

Trước đó Lục Chi Đông vẫn còn nghi ngờ bản lĩnh của Chi Chi, nhưng hiện tại sau khi tự mình trải qua mới phát hiện là chính mình kiến thức thiển bạc, Chi Chi thật sự hiểu biết về huyền học, lại còn rất lợi hại.

Anh không ức chế được cảm xúc trong lòng, gọi điện thoại về nhà, “Chi Chi, trên cầu vượt phượng hoàng xảy ra tai nạn xe cộ.”

“Anh cả không có việc gì chứ?” Chi Chi vội vàng hỏi.

Lục Chi Đông tâm tình phức tạp ừm một tiếng: “Không có việc gì, cảm ơn Chi Chi nhắc nhở.”

“Không khách khí, chúng ta là người một nhà.” Sư phụ đã không còn nữa, Chi Chi không muốn những người thân thu lưu cô bé sẽ xảy ra chuyện, “Anh cả lái xe chậm một chút, hôm nay mọi chuyện đều sẽ thuận lợi.”

“...... Cảm ơn Chi Chi.” Lục Chi Đông chấm dứt điện thoại, làm tài xế tiếp tục lái xe dọc theo đường lớn.



Sau khi Chi Chi cúp điện thoại, cô bé vui vẻ giương khóe miệng lên, “Ông nội, anh cả không có việc gì.”

Ông Lục ở bên cạnh đều nghe được, lại là nghĩ mà sợ, lại vừa vui mừng, may mà có Chi Chi, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng, “Chi Chi là tiểu phúc tinh nhà chúng ta.”

Chi Chi thẹn thùng nhấp miệng cười rộ lên, “Con muốn giúp mọi người tránh đi nguy hiểm nhiều hơn.”

Ông Lục cũng lo lắng thường xuyên tiết lộ thiên cơ sẽ ảnh hưởng không tốt đến Chi Chi, “Có ảnh hưởng đến thân thể của Chi Chi hay không?”

“Sẽ không.” Chi Chi không giống với sư phụ, không cần chú ý đến ngũ tệ tam khuyết*, ngược lại cô bé yêu cầu tích lũy công đức nhiều hơn để đền bù khuyết tật tự thân, sau đó niệm kinh cầu phúc mới sẽ không mỏi mệt.

*Ngũ tệ tam khuyết là một loại mệnh mà các nhà tướng số, phong thủy đều phải chịu do đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ. ‘Ngũ tệ’ (5 hại) gồm: quan, quả, cô, độc, tàn. ‘Tam khuyết’ (3 điều thiếu thốn) gồm: tiền, mệnh, quyền.

Ông Lục gật gật đầu, không ảnh hưởng là được.

Anh cả không có việc gì, Chi Chi cũng lo lắng nữa, cô bé nhìn bầu trời mới vừa tạnh mưa ngoài cửa sổ, hôm nay thời tiết khá tốt, thích hợp ra cửa: “Ông nội, con muốn đi công viên.”

Ông Lục hỏi: “Muốn đi công viên để đoán mệnh?”

Chi Chi gật gật đầu, “Muốn kiếm nhiều công đức hơn.”

“Vậy đi thôi.” Ông Lục cũng không có khách hàng để giới thiệu cho Tiểu Chi Chi, liền đi công viên dạo lòng vòng, từ sau khi con trai út qua đời, ông cũng có cái nhìn thoáng hơn, con cháu muốn làm cái gì thì làm cái đó, chỉ cần không trái pháp luật là được.

“Con đi lấy túi xách.” Chi Chi thịch thịch thịch chạy lên lầu, sau khi lấy những đồ vật cần thiết lập tức đi theo ông nội đến công viên bày quán đoán mệnh.

Chi Chi cõng túi xách mà sư phụ khâu vá cho chính mình lúc sinh thời, xuyên qua đại quân nhảy quảng trường đi đến dưới bóng cây ngồi xuống, sau đó dưới ánh mắt chăm chú của mọi người móc ra một tấm bảng viết hai chữ đoán mệnh: “Chỉ tính năm quẻ, một quẻ 1000 tệ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau