Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu

Chương 31:

Trước Sau
Đây là quy củ trước kia của sư phụ, Chi Chi muốn kéo dài đi xuống.

Mọi người sôi nổi đánh giá Chi Chi lớn lên môi hồng răng trắng, bé gái nhỏ mặt mày tinh xảo, đặc biệt là một đôi mắt ngập nước, xinh đẹp đến không nói nên lời, “Đứa bé này còn nhỏ như vậy, thật sự biết đoán mệnh sao?”

“1000 tệ một quẻ, này cũng quá đắt.”

Ông Lục ở bên cạnh sau ngày hôm qua đã biết được bản lĩnh của Chi Chi, chuyên môn giúp cô bé hỏi thăm giá thị trường một chút, giá cả của đại sư có bản lĩnh chân chính rất sang quý, 1000 tệ hoàn toàn thuộc về giá cải trắng.

“Hẳn là các người không biết sự việc hôm trước đúng không? Nếu là biết khẳng định sẽ không nói như vậy.” Một bà cụ xách theo giỏ rau nói, hôm trước bà ấy chính là chính mắt nhìn thấy đứa bé này tính ra một người có huyết quang tai ương, bà ấy vội vàng móc điện thoại ra gọi cho hàng xóm của mình, “Không phải bà nói muốn gặp tiểu đại sư để tính một quẻ sao? Lại đây nhanh lên, tiểu đại sư đó ở chỗ này.”

Bên này đang gọi điện thoại, bên cạnh đã có người đi đến trước mặt Chi Chi, thân thiện chào hỏi với cô bé đánh: “Tiểu đại sư, rốt cuộc tôi cũng chờ được ngài rồi.”

Chi Chi ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông đang nói chuyện, trên mặt là tướng mạo số khổ.

“Tiểu đại sư, làm phiền ngài xem giúp tôi rốt cuộc là có chuyện gì vậy?” Người đàn ông tên là Trương Uân, trong nhà mở một siêu thị nhỏ ở gần đây, chuyện buôn bán cũng không tệ lắm, nhưng hai năm trước sau khi cha mẹ ông ấy lục tục qua đời, chuyện làm ăn của siêu thị nhỏ nhà anh ấy lại không ổn, dần dần kề bên đóng cửa.

Hôm trước khi Trương Uân đi ngang qua vừa vặn nhìn thấy Chi Chi đoán mệnh cho người khác, lập tức cũng muốn xem một quẻ: “Tôi cũng không phải cái loại người ham ăn biếng làm, cũng không có ham món lợi nhỏ, không thành tín, sao chuyện làm ăn lại càng ngày càng kém vậy?”

Chi Chi đánh giá bề ngoài của người đàn ông, xác thật là một người trung hậu bổn phận, “Ngày sinh của chú là ngày nào?”

Trương Uân nói đơn giản một chút, “Mùng 5 tháng chạp năm X, đại khái là sinh ra vào lúc 3 giờ sáng.”

Chi Chi không cần lật sách, rất nhanh đã tính ra được, là mệnh cách thực bình thường nhưng lại không thủ tài: “Tứ trụ tân kim, sinh với đông, vào đông nước lã, mà mệnh cách vô hỏa, có tài nhưng nguyên với cha mẹ, chính bản thân chú không có thiên tài vận, sau đó mệnh vô kiếp, sẽ thông thuận đến già.”



“Vậy có biện pháp nào để giải quyết sao?” Trương Uân vội vàng hỏi.

“Có thể đeo vật trang trí màu đỏ để bổ sung hỏa, nhưng sẽ không bằng với trời sinh được.” Chi Chi nhìn tướng mạo của người đàn ông, đây là mệnh cách của người bình thường, liền tính nghịch thiên sửa mệnh thì cuối cùng cũng sẽ phải trả giá đại giới thảm trọng.

Chi Chi tuổi còn nhỏ, không biết khéo đưa đẩy, nói chuyện trực tiếp, bởi vậy sau khi Trương Uân nghe xong liền hoàn toàn thất vọng: “Thật sự không có cách nào sao?”

Chi Chi lắc đầu.

Có biện pháp xấu, nhưng không thể nói.

Ông Lục giúp Chi Chi bổ sung, “Thế giới này có rất nhiều người, cũng không phải mỗi người đều có thể bước lên đỉnh núi, nhưng chỉ cần có thể không bệnh không tai bình an đến già, đã thắng qua rất nhiều người.”

“Đúng vậy, cậu trẻ, bình bình an an mới là phúc.” Một cái bác gái bên cạnh đẩy Trương Uân đã tính xong ra, hướng về phía Chi Chi cười nói: “Tiểu đại sư, tôi muốn tính tính xem con gái của tôi và bạn trai của con bé có hợp nhau hay không, điều kiện của bạn trai con bé rất bình thường, nhưng con bé lại rất thích người bạn trai này, người làm mẹ như tôi muốn khuyên cũng khuyên không được, nhưng tôi lại sợ nếu đồng ý thì về sau con bé sẽ sống không tốt.”

Chi Chi căn cứ vào bát tự mà bác gái cung cấp để bói toán, “Nhâm thủy xứng mậu thổ, duyên trời tác hợp, đối với sự nghiệp lẫn nhau đều có trợ giúp.”

“Thật sự? Mượn lời hay của tiểu đại sư.” Ý cười bác gái trên mặt vội hiện lên, “Tiểu đại sư, có thể làm phiền ngài giúp đỡ xem xem năm nay có ngày tốt nào để kết hôn sao?”

Chi Chi dưới sự trợ giúp của ông nội lật lật hoàng lịch, “Mùa đông, 15 tháng chạp là ngày thích hợp nhất.”

Bác gái dứt khoát lưu loát thanh toán tiền, “Cảm ơn tiểu đại sư.”

Bà ấy mới vừa thanh toán tiền xong, lại có một bác gái tuổi không sai biệt lắm phe phẩy cây quạt đi tới, muốn tính xem con trai của bà ấy có thể thuận lợi thi đại học hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau