Nhà Huyền Học Nhỏ Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Đỉnh Lưu

Chương 40:

Trước Sau
Lưu Dũng thở dài, để ông ấy lại hỏi thăm hỏi thăm xem có cao nhân nào lợi hại hay không.

“Con thể giúp được.” Chi Chi nhìn hắc khí nồng đậm như nước sôi trên đầu Lưu Dũng: “Gần đây công ty của ông đã xảy ra chuyện, con trai lớn ra ngoài gặp tai nạn giao thông, con trai út ngã cầu thang, không phải bởi vì ông xui xẻo, mà là bởi vì phong thuỷ nhà ông bị người khác phá hủy.”

“Hả?” Lưu Dũng nhìn về phía Lục Chi Đông theo bản năng, đứa nhỏ này là tình huống như thế nào? Sao lại biết nhiều chuyện như vậy?

Chi Chi tham âm mềm mại trả lời ông ấy: “Con biết xem bói.”

“???” Lưu Dũng nghi hoặc nhìn về phía Chi Chi, đứa nhỏ này là thần đồng hay là biết thuật đọc tâm vậy?

Lục Chi Đông nghe thấy Chi Chi nói như vậy, biết là cô bé nguyện ý hỗ trợ: “Tổng giám đốc Lưu, Chi Chi biết một chút thuật pháp huyền học, nếu ông có bối rối về phương diện này có thể nói với cô bé.”

Lưu Dũng đích xác yêu cầu, nhưng cô bé này rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ, ông ấy cũng không phải là người cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, “Tổng giám đốc Lục, cảm ơn ý tốt của anh, vẫn là thôi đi.”

Chi Chi thấy ông ấy muốn rời đi: “Thật sự không cần sao? Vợ của ông sẽ lập tức gọi điện thoại cho ông, nói cho ông biết bác sĩ đã đưa ra thông báo bệnh tình nguy kịch của con trai ông.”

Lưu Dũng nhíu mày, vừa muốn mở miệng điện thoại đã vang lên, ông ấy nửa tin nửa ngờ nghe điện thoại, bên kia điện thoại truyền đến tiếng khóc của vợ ông ấy: “Có chuyện gì vậy?”

Tiếng khóc của vợ ông ấy vẫn không ngừng: “Bác sĩ nói Hạo Hạo sắp không chịu được nữa rồi, ông nhanh chóng trở về đi......”

Lời vợ ông ấy nghiệm chứng lời Chi Chi nói, sắc mặt Lưu Dũng nhanh chóng biến đổi, bất chấp vẫn còn ở nhà hàng, đầu gối một cong lập tức quỳ đến trước mặt Chi Chi: “Đại sư nhỏ, cầu ngài cứu con trai của tôi với.”

Chi Chi gật gật đầu, đỡ cái bàn nhảy xuống, “Anh cả, chúng ta đi giúp ông ấy nhìn xem đi.”



Ba người lập tức từ nhà hàng hải sản đi đến bệnh viện đa khoa gần đó, rất nhanh đã gặp được vợ Lưu Dũng là Hà Vân, giờ phút này bà ấy đã khóc thành lệ nhân, đôi mắt đỏ bừng, sưng vù không chịu được.

“Rốt cuộc ông cũng trở lại, bác sĩ nói......” Hà Vân đỡ cánh tay của chồng, cả người không đứng được muốn ngã trên mặt đất.

“Không có việc gì không có việc gì, có đại sư ở đây, đại sư khẳng định có cách giải quyết.” Khi Lưu Dũng quay đầu lại nhìn về phía Chi Chi đang bị nắm tay, đáy lòng tức khắc không có đủ tự tin, cô bé còn nhỏ hơn con trai út của ông ta 3 tuổi, thật sự có thể được hay không?

Chi Chi nhón chân nhìn về phía hai đứa trẻ trong phòng bệnh, cả người đều là hắc khí, cô bé vội vàng móc bùa bình an từ trong túi xách ra đưa cho Lưu Dũng, “Ông mau đem bùa bình an đặt ở dưới gối đầu của anh ấy trước đi.”

Lưu Dũng có chút hoài nghi, cái này thật sự có tác dụng sao? Nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt thanh triệt mượt mà của Chi Chi, ông ấy liền cảm thấy có thể tin, ông ấy vươn đôi tay tiếp nhận bùa bình an: “Tôi lập tức đưa vào trong.”

Chờ Lưu Dũng đem bùa bình an phân biệt đặt dưới gối đầu của hai đứa nhỏ, phát hiện tuy rằng hai người không có tỉnh, nhưng sắc mặt lại lấy mắt thường có thể thấy được đang tốc độ trở nên hồng nhuận một chút, ông ấy mừng rỡ như điên nhìn về phía Chi Chi: “Đại sư nhỏ, bọn họ có phải đã không có việc gì hay không?”

Chi Chi lắc đầu: “Giải quyết xong phong thủy nhà ông mới chân chính không có việc gì nữa”

“Vậy hiện tại chúng ta lập tức tới nhà tôi đi.” Lưu Dũng dặn dò vợ một tiếng xong liền gấp không chờ nổi mà dẫn dắt Chi Chi và Lục Chi Đông về nhà ông ấy.

Biệt thự nhà họ Lưu cách bệnh viện chỉ có hai mươi phút, lái xe rất nhanh đã đến.

Vừa xuống xe Chi Chi đã nhìn đến cả tòa biệt thự giống như bị sương đen bao phủ ở bên trong, âm khí nồng đậm, tựa như một tòa âm trạch, cô bé nhíu khuôn mày tú nhã lại, lộ ra biểu tình ngưng trọng.

Lục Chi Đông được thể nghiệm qua nơi phong thuỷ bảo địa vừa tiến đến liền cảm thấy cả người không thoải mái: “Nơi này có chút âm lãnh.”

“Trước kia tôi còn cảm thấy trong nhà là phong thuỷ bảo địa, giữa hè vẫn mát mẻ.” Lưu Dũng cười khổ thở dài, “Tiểu đại sư, phong thuỷ của nhà chúng tôi có phải đã xảy ra vấn đề lớn hay không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau