Tinh Tế Làm Ruộng: Nam Chủ Ốm Yếu Dựa Vào Tiền Gian Nan Cầu Sinh
Chương 94: Phân Bổ
Niên Sơ Đồng nhìn người một nhà đang quẫn bách không chịu nổi ở đối diện, ngữ khí nhẹ nhàng, mở miệng nói: "Trước tiên, đi rửa sạch đi. "
"Yên tâm, chỉ cần nghe lời làm việc, bao ăn bao ở không phải là vấn đề."
Một câu nói, khiến trái tim đang hồi hộp của một gia đình mới an tâm hơn.
Họ được HaHa dẫn đi, đi đến thượng nguồn, rửa sạch.
Niên Sơ Đồng ở lại tại chỗ, đầu tiên là kéo Ngõa Lịch ra nói: "Đừng trốn, không sao đâu."
Cô tuyệt đối không trách cứ Ngõa Lịch, ít nhất, nó còn biết tìm chỗ tốt cho mình.
Yếu không sợ, chỉ sợ ngươi biết mình yếu, còn không có giác ngộ mình yếu.
Mù quáng, dễ tèo hơn.
Ngõa Lịch nhìn xung quanh, xác nhận không có gì, trở lại phòng làm việc tạm thời của mình, tiếp tục làm việc.
Niên Sơ Đồng ở lại tại chỗ, nhìn Phó Vân Hà hỏi: "Có biện pháp tra một chút thân phận của bọn họ không? "
"Có thể, chỉ cần ký hợp đồng lao động, có tinh thần lực là có thể điều tra một chút."
Như vậy là được rồi, cũng không có khả năng, đến một người, cô liền toàn tâm toàn ý tin tưởng được.
Cho dù là Phó Vân Hà bên cạnh, cô cũng không có biện pháp hoàn toàn tín nhiệm, hết thảy đều chờ thời gian đi giải thích đi.
Nói đến vấn đề này, Phó Vân Hà lại đem chuyện Nghiêm gia muốn ký hợp đồng, nói cho Niên Sơ Đồng.
Anh hình như đã quên nó mấy ngày rồi thì phải.
"Nghiêm gia? À... Tôi nhớ rồi. Người muốn mua muối."
"Ừm, bọn họ muốn ký hiệp ước vào mấy ngày trước, nhưng tôi nói chờ hỏi cô, mà lại quên mất."
Niên Sơ Đồng khoát tay nói: "Không sao đâu, ký tôi cũng không có muối bán. Người một nhà này tới, coi như đúng lúc, vừa lúc đi phơi muối. "
Lát nữa ký với bọn họ, thuận tiện liên hệ với Nghiêm gia, cùng nhau ký là được rồi."
Hai người nói, Phó Vân Hà tiếp tục nhìn hạt dẻ xào đường, thỉnh thoảng thêm một chút xi-rô mạch nha.
Bên kia, người một nhà rốt cục cũng rửa sạch đi ra, coi như nhìn tạm được, chỉ là, quần áo vẫn rách nát không chịu nổi.
"Được rồi, các người giới thiệu mình một chút, nếu không thành vấn đề, chúng ta có thể ký hợp đồng lao động."
Niên Sơ Đồng vừa nói xong, người đàn ông đối diện bắt đầu tự giới thiệu bản thân.
"Tôi tên là Vương Phúc, 45 tuổi, thể lực cấp 6."
"Đây là vợ tôi Trương Tuệ, 43 tuổi thể lực cấp 7, con trai lớn của tôi Vương Tiểu Lộc, 16 tuổi, thể lực cấp 6, con trai thứ hai Vương Tiểu Xuyên, 13 tuổi. Tinh thần lực cấp F, tiểu nữ nhi Vương Tiểu Tiểu, 8 tuổi, còn chưa tu luyện."
Niên Sơ Đồng nhìn ba đứa con của Vương Phúc, tuy rằng ở tinh tế thuộc về tuổi còn nhỏ, nhưng dáng người này cũng không lớn.
Sao không đi học? Các hành tinh đều có nghĩa vụ giáo dục mà.
"Không đi học sao?" Niên Sơ Đồng nghĩ đến, liền lên tiếng hỏi một câu.
Vương Phúc có chút xấu hổ nói: "Có, chỉ là học trường mạng, không đi học. Đi học ở bất cứ đâu cũng phải chi rất nhiều tiền, chúng tôi. Không có…."
Niên Sơ Đồng hiểu được, đáp một tiếng, cũng không nói cái gì, mà trực tiếp ký hợp đồng với mấy người, lại đi tới trước căn nhà bằng đá mấy ngày trước xây cho Ha Ha.
Cô đầu tiên là ước nguyện một chút, hy vọng nó sẽ không sụp đổ.
Ngõa Lịch ở phía sau, có chút chột dạ cách xa một tý, Phó Vân Hà thì mở ra tinh võng, tìm được một tòa phòng ốc, tùy thời chuẩn bị tiêu tiền khắc phục.
Niên Sơ Đồng một tay để sau lưng, tay kia tùy ý vung lên, thanh âm rầm rầm, một ít tảng đá vỡ vụn, một cửa sổ hình vuông không quá quy tắc xuất hiện.
Hai lần nữa, với cửa trước và cửa sau, và một cửa sổ khác.
Không sụp đổ, tiểu Hà lại tiết kiệm được tiền rồi.
Niên Sơ Đồng nhìn thoáng qua Phó Vân Hà thu hồi quang não, lại nói Ha Ha:
"Ha Ha, đi khiêng hai cây trở về, để cho Ngõa Lịch làm chút cửa sổ, còn có giường."
"Ngõa Lịch, đừng trốn nữa, ra làm việc."
"Được, cô Niên Sơ Đồng." Ngõa Lịch đặc biệt ngoan ngoãn rời đi.
Niên Sơ Đồng lại nói với một nhà năm người phía sau: "Đây sẽ là nhà một nhà năm người các người, lát nữa tôi sẽ tặng cho các người một chút đồ ăn, tối nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai bắt đầu làm việc, có vấn đề gì không? "
"Không! Không!"
Vương Phúc không ngốc, bằng không cũng sẽ không quyết đoán di chuyển cả nhà, hắn biết Niên Sơ Đồng vừa mới dùng một tay kia, là đang cảnh cáo một nhà bọn họ, hắn hiểu được, cũng không có ý kiến gì.
Chỉ chốc lát sau, Ha Ha đã trở về, Niên Sơ Đồng cũng đi qua hỗ trợ, Vương Phúc cũng mang theo hai đứa con trai của mình tới hỗ trợ.
Còn rất có nhãn lực.
Không có nhiều thời gian, ba giường, hai cửa sổ, hai cánh cửa đã sẵn sàng.
Mặc dù rất đơn sơ, nhưng cuối cùng cũng ổn định được.
Gia đình bọn họ tìm không sai.
" Niên Sơ Đồng, hạt dẻ được rồi!"
(Chương này kết thúc)
"Yên tâm, chỉ cần nghe lời làm việc, bao ăn bao ở không phải là vấn đề."
Một câu nói, khiến trái tim đang hồi hộp của một gia đình mới an tâm hơn.
Họ được HaHa dẫn đi, đi đến thượng nguồn, rửa sạch.
Niên Sơ Đồng ở lại tại chỗ, đầu tiên là kéo Ngõa Lịch ra nói: "Đừng trốn, không sao đâu."
Cô tuyệt đối không trách cứ Ngõa Lịch, ít nhất, nó còn biết tìm chỗ tốt cho mình.
Yếu không sợ, chỉ sợ ngươi biết mình yếu, còn không có giác ngộ mình yếu.
Mù quáng, dễ tèo hơn.
Ngõa Lịch nhìn xung quanh, xác nhận không có gì, trở lại phòng làm việc tạm thời của mình, tiếp tục làm việc.
Niên Sơ Đồng ở lại tại chỗ, nhìn Phó Vân Hà hỏi: "Có biện pháp tra một chút thân phận của bọn họ không? "
"Có thể, chỉ cần ký hợp đồng lao động, có tinh thần lực là có thể điều tra một chút."
Như vậy là được rồi, cũng không có khả năng, đến một người, cô liền toàn tâm toàn ý tin tưởng được.
Cho dù là Phó Vân Hà bên cạnh, cô cũng không có biện pháp hoàn toàn tín nhiệm, hết thảy đều chờ thời gian đi giải thích đi.
Nói đến vấn đề này, Phó Vân Hà lại đem chuyện Nghiêm gia muốn ký hợp đồng, nói cho Niên Sơ Đồng.
Anh hình như đã quên nó mấy ngày rồi thì phải.
"Nghiêm gia? À... Tôi nhớ rồi. Người muốn mua muối."
"Ừm, bọn họ muốn ký hiệp ước vào mấy ngày trước, nhưng tôi nói chờ hỏi cô, mà lại quên mất."
Niên Sơ Đồng khoát tay nói: "Không sao đâu, ký tôi cũng không có muối bán. Người một nhà này tới, coi như đúng lúc, vừa lúc đi phơi muối. "
Lát nữa ký với bọn họ, thuận tiện liên hệ với Nghiêm gia, cùng nhau ký là được rồi."
Hai người nói, Phó Vân Hà tiếp tục nhìn hạt dẻ xào đường, thỉnh thoảng thêm một chút xi-rô mạch nha.
Bên kia, người một nhà rốt cục cũng rửa sạch đi ra, coi như nhìn tạm được, chỉ là, quần áo vẫn rách nát không chịu nổi.
"Được rồi, các người giới thiệu mình một chút, nếu không thành vấn đề, chúng ta có thể ký hợp đồng lao động."
Niên Sơ Đồng vừa nói xong, người đàn ông đối diện bắt đầu tự giới thiệu bản thân.
"Tôi tên là Vương Phúc, 45 tuổi, thể lực cấp 6."
"Đây là vợ tôi Trương Tuệ, 43 tuổi thể lực cấp 7, con trai lớn của tôi Vương Tiểu Lộc, 16 tuổi, thể lực cấp 6, con trai thứ hai Vương Tiểu Xuyên, 13 tuổi. Tinh thần lực cấp F, tiểu nữ nhi Vương Tiểu Tiểu, 8 tuổi, còn chưa tu luyện."
Niên Sơ Đồng nhìn ba đứa con của Vương Phúc, tuy rằng ở tinh tế thuộc về tuổi còn nhỏ, nhưng dáng người này cũng không lớn.
Sao không đi học? Các hành tinh đều có nghĩa vụ giáo dục mà.
"Không đi học sao?" Niên Sơ Đồng nghĩ đến, liền lên tiếng hỏi một câu.
Vương Phúc có chút xấu hổ nói: "Có, chỉ là học trường mạng, không đi học. Đi học ở bất cứ đâu cũng phải chi rất nhiều tiền, chúng tôi. Không có…."
Niên Sơ Đồng hiểu được, đáp một tiếng, cũng không nói cái gì, mà trực tiếp ký hợp đồng với mấy người, lại đi tới trước căn nhà bằng đá mấy ngày trước xây cho Ha Ha.
Cô đầu tiên là ước nguyện một chút, hy vọng nó sẽ không sụp đổ.
Ngõa Lịch ở phía sau, có chút chột dạ cách xa một tý, Phó Vân Hà thì mở ra tinh võng, tìm được một tòa phòng ốc, tùy thời chuẩn bị tiêu tiền khắc phục.
Niên Sơ Đồng một tay để sau lưng, tay kia tùy ý vung lên, thanh âm rầm rầm, một ít tảng đá vỡ vụn, một cửa sổ hình vuông không quá quy tắc xuất hiện.
Hai lần nữa, với cửa trước và cửa sau, và một cửa sổ khác.
Không sụp đổ, tiểu Hà lại tiết kiệm được tiền rồi.
Niên Sơ Đồng nhìn thoáng qua Phó Vân Hà thu hồi quang não, lại nói Ha Ha:
"Ha Ha, đi khiêng hai cây trở về, để cho Ngõa Lịch làm chút cửa sổ, còn có giường."
"Ngõa Lịch, đừng trốn nữa, ra làm việc."
"Được, cô Niên Sơ Đồng." Ngõa Lịch đặc biệt ngoan ngoãn rời đi.
Niên Sơ Đồng lại nói với một nhà năm người phía sau: "Đây sẽ là nhà một nhà năm người các người, lát nữa tôi sẽ tặng cho các người một chút đồ ăn, tối nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai bắt đầu làm việc, có vấn đề gì không? "
"Không! Không!"
Vương Phúc không ngốc, bằng không cũng sẽ không quyết đoán di chuyển cả nhà, hắn biết Niên Sơ Đồng vừa mới dùng một tay kia, là đang cảnh cáo một nhà bọn họ, hắn hiểu được, cũng không có ý kiến gì.
Chỉ chốc lát sau, Ha Ha đã trở về, Niên Sơ Đồng cũng đi qua hỗ trợ, Vương Phúc cũng mang theo hai đứa con trai của mình tới hỗ trợ.
Còn rất có nhãn lực.
Không có nhiều thời gian, ba giường, hai cửa sổ, hai cánh cửa đã sẵn sàng.
Mặc dù rất đơn sơ, nhưng cuối cùng cũng ổn định được.
Gia đình bọn họ tìm không sai.
" Niên Sơ Đồng, hạt dẻ được rồi!"
(Chương này kết thúc)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất