Chương 111: Giao Ra Võ Giả Áo Xanh
Võ giả áo đen cung kính nói:
- Bẩm Hầu gia, đám người Cao Triển đội trưởng đội mạo hiểm Liệt Diễm đã đến đỉnh núi!
Hoa Báo hung tợn nghiến răng nói:
- Đại ca phải trút giận cho ta! Hoa Báo đã bao giờ bị nhục như thế? Tiểu tiện nhân chết tiệt! Không lột sạch ả ra chơi đến chết thì khói dập tắt mối hận trong lòng ta!
Hoa Báo là huynh đệ kết nghĩa với Nhiễm Hậu.
Cảnh giới của Hoa Báo chỉ có Võ Đạo thất trọng thiên, nhưng quanh Hắc Nha trại không ai dám chọc vào gã vì Nhiễm Hậu đứng sau lưng gã.
Võ giả cao cấp có thể không để Hoa Báo vào mắt nhưng không thể bỏ qua Nhiễm Hậu, huynh đệ kết nghĩa của gã.
Trong Hắc Nha tửu quán, Cao Phượng răn dạy Hoa Báo xong Cao Triển thúc giục cả đội vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm ngay vì né Nhiễm Hậu.
Nhiễm Hậu không chỉ là thủ lĩnh đám cướp lớn nhất ven Hắc Nha trại, còn vì gã là võ giả cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên mạnh mẽ. Dưới tay Nhiễm Hậu có võ giả cao cấp đông hơn đội mạo hiểm Liệt Diễm nhiều. Nếu Liệt Diễm đánh nhau với đám cướp Nhiễm Hậu thì Cao Triển khó gánh nổi hậu quả.
Nhiễm Hậu hung hăng lườm Hoa Báo:
- Câm mồm cho lão tử!
Hoa Báo rụt cổ, tuy gã là huynh đệ kết nghĩa với Nhiễm Hậu nhưng cũng biết nếu không có đại ca này thì Hoa Báo không có cái thá gì trong Hắc Nha trại. Chộp đại võ giả cao cấp có mặt ở Nguyệt Hoa Sâm Lâm ra một nắm to, nếu không có Nhiễm Hậu che chở, Hoa Báo ngông cuồng kiêu căng có lẽ sớm bị người giết chết vứt thây dã ngoại.
Hoa Báo có thể làm huynh đệ kết nghĩa với Nhiễm Hậu cũng do trùng hợp.
Mười năm trước Nhiễm Hậu chưa có thực lực như hôm nay, chỉ là võ giả cao cấp bình thường. Khi đó Nhiễm Hậu bị kẻ thù truy sát, định vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm lánh nạn một thời gian. Nhiễm Hậu đi ngang qua Hắc Nha trại, ngay lúc ấy bị kẻ địch đuổi kịp, may nhờ Hoa Báo cứu mới sống sót được.
Sau đó hai người kết bái, hơn mười năm trôi qua Hoa Báo vẫn là Hoa Báo, Nhiễm Hậu thì đã là cường giả cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên, còn thành lập băng cướp lớn nhất.
Băng cướp Nhiễm Hậu quanh năm ở đỉnh núi Đoạn Hồn Nhai, đòi phí qua đường nhất định từ các võ giả.
Nhiễm Hậu là người thông minh, gặp võ giả hơi mạnh hoặc đoàn đội thì gã sẽ cho qua, không gây hấn với đối phương. Cũng vì Nhiễm Hậu cẩn thận nên mới phát triển đến hôm nay, gã biết có thể đắc tội người nào, còn ai không thể đụng vào.
Nhiễm Hậu cũng biết đội mạo hiểm Liệt Diễm không dễ đối phó, nên trước giờ gã chưa từng lấy phí qua đường của Cao Triển.
Lần này huynh đệ kết nghĩa của gã, Hoa Báo bị Liệt Diễm ăn hiếp, Nhiễm Hậu phải tỏ vẻ.
Huynh đệ kết nghĩa của gã bị người đánh, nếu Nhiễm Hậu không ra mặt lấy lại mặt mũi thì người ta nhìn gã thế nào? Nhiễm Hậu có thể lăn lộn tiếp tại đây không?
Nhiễm Hậu rất muốn đánh Hoa Báo một trận, nhưng Hoa Báo dù gì từng cứu mạng gã, Hoa Báo có khốn nạn đến đâu gã cũng phải nhịn.
Nhiễm Hậu híp mắt nhìn chằm chằm đằng trước, nhóm Cao Triển đã vào tầm mắt của gã.
Nhiễm Hậu trầm giọng thốt ra một chữ:
- Lên!
Vèo!
Mấy chục võ giả cao cấp chớp mắt lao ra bao vây đám người Cao Triển. Nhiễm Hậu, Hoa Báo theo sau.
Đám người Cao Triển rất nhanh phát hiện băng cướp Nhiễm Hậu, cả đám sầm mặt xuống, trầm giọng nói:
- Nguy rồi!
- Là Nhiễm Hậu!
- Chết tiệt, tại sao bọn chúng hành động mau vậy? Chúng ta trực tiếp xuất phát từ Hắc Nha tửu quán thế mà vẫn đụng phải Nhiễm Hậu!
Cao Triển vung tay lên hét to với hơn hai mươi thành viên Liệt Diễm đằng sau mình:
- Chuẩn bị chiến đấu!
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Hai mươi mấy thành viên Liệt Diễm có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, Cao Triển vừa dứt lời nhiều nhất là một giây tập thể bày ra trận hình phòng ngự, mỗi người rút vũ khí sẵn sàng chiến đấu.
Cao Triển trầm giọng nói với Cao Phượng:
- Cao Phượng, bảo vệ tốt Cảnh Ngôn thiếu gia!
Cao Phượng trả lời ngắn gọn:
- Ta biết!
Cao Phượng nhìn Cảnh Ngôn vẫn điềm nhiên như không thì nhẹ lắc đầu, thật không biết Cảnh Ngôn thiếu gia này bị nhũn não không biết tình thế hung hiểm, hay thật sự có khí độ núi Thái sập xuống cũng mặt không đổi sắc.
Đám cướp bao vây người Liệt Diễm nửa vòng.
Nhiễm Hậu chậm rãi đi tới, hơi chắp tay hướng Cao Triển:
- Cao Triển đội trưởng.
Cao Triển híp mắt cười hỏi Nhiễm Hậu:
- Nhiễm Hậu thủ lĩnh, chúng ta luôn nước giếng không phạm nước sông, không biết Nhiễm Hậu thủ lĩnh làm vậy là có ý gì?
Nhiễm Hậu trầm giọng nói, mắt lóe tia sáng sắc bén:
- Giữa chúng ta đúng là không có xung đột nhưng Cao Triển đội trưởng nên biết Hoa Báo là huynh đệ của ta. Cao Triển đội trưởng răn dạy Hoa Báo tức là không nể mặt Nhiễm Hậu này!
Hoa Báo đứng sau lưng Nhiễm Hậu không nín được la lên:
- Đại ca, nói nhảm nhiều với bọn họ làm gì? Trực tiếp tiêu diệt bọn họ, bắt sống tiểu tiện nhân tên Cao Phượng! Đại ca cũng thấy tiểu tiện nhân đó dụ dỗ người thế nào!
Mắt Hoa Báo lóe tia dâm tà nhìn Cao Phượng chằm chằm suýt chảy nước miếng, gã mơ ước nhan sắc nàng lâu rồi nhưng trước kia không có cơ hội. Hoa Báo từng đề nghị Nhiễm Hậu cướp người nhưng đều bị phủ định.
Với tính tình của Cao Phượng nghe Hoa Báo nói như thế sao chịu đựng được?
Thân thể mềm mại run nhẹ, nguyên khí dâng trào toàn thân Cao Phượng muốn đánh người:
- Hoa Báo, ngươi muốn chết!
Nhưng Cao Phượng biết nhiệm vụ quan trọng nhất hiện giờ của nàng là bảo vệ Cảnh Ngôn, nên nàng không lao ra giết Hoa Báo chết tiệt.
Các thành viên Liệt Diễm tức giận trừng Hoa Báo.
Nhiễm Hậu tức giận quát vào mặt Hoa Báo:
- Hoa Báo, câm mồm cho lão tử! Dám nói thêm một câu nhảm nhí nữa là lão tử tự tay phế ngươi!
Nhiễm Hậu thật tình cảm thấy có huynh đệ kết nghĩa như heo thế này sẽ có ngày gã không chịu đựng được nữa.
Bị Nhiễm Hậu mắng, Hoa Báo bĩu môi không nói gì thêm.
Cao Triển trầm giọng từ tốn nói:
- Nhiễm Hậu thủ lĩnh muốn giải quyết chuyện này thế nào? Ta nói trước là đội mạo hiểm Liệt Diễm không hề muốn đối địch với Nhiễm Hậu thủ lĩnh.
Lần này xui chết, Nhiễm Hậu có lẽ trùng hợp ở trên Đoạn Hồn Nhai nếu không sẽ chẳng chạy tới nhanh như vậy chặn đứng đội mạo hiểm Liệt Diễm.
Việc đã đến nước này chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Nhiễm Hậu mỉm cười nói:
- Ý nghĩ của Cao Triển đội trưởng giống với ta, vậy đội trưởng hãy giao ra võ giả áo xanh trẻ tuổi kia rồi kêu Cao Phượng xin lỗi huynh đệ của ta, chuyện này coi như bỏ qua.
- Bẩm Hầu gia, đám người Cao Triển đội trưởng đội mạo hiểm Liệt Diễm đã đến đỉnh núi!
Hoa Báo hung tợn nghiến răng nói:
- Đại ca phải trút giận cho ta! Hoa Báo đã bao giờ bị nhục như thế? Tiểu tiện nhân chết tiệt! Không lột sạch ả ra chơi đến chết thì khói dập tắt mối hận trong lòng ta!
Hoa Báo là huynh đệ kết nghĩa với Nhiễm Hậu.
Cảnh giới của Hoa Báo chỉ có Võ Đạo thất trọng thiên, nhưng quanh Hắc Nha trại không ai dám chọc vào gã vì Nhiễm Hậu đứng sau lưng gã.
Võ giả cao cấp có thể không để Hoa Báo vào mắt nhưng không thể bỏ qua Nhiễm Hậu, huynh đệ kết nghĩa của gã.
Trong Hắc Nha tửu quán, Cao Phượng răn dạy Hoa Báo xong Cao Triển thúc giục cả đội vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm ngay vì né Nhiễm Hậu.
Nhiễm Hậu không chỉ là thủ lĩnh đám cướp lớn nhất ven Hắc Nha trại, còn vì gã là võ giả cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên mạnh mẽ. Dưới tay Nhiễm Hậu có võ giả cao cấp đông hơn đội mạo hiểm Liệt Diễm nhiều. Nếu Liệt Diễm đánh nhau với đám cướp Nhiễm Hậu thì Cao Triển khó gánh nổi hậu quả.
Nhiễm Hậu hung hăng lườm Hoa Báo:
- Câm mồm cho lão tử!
Hoa Báo rụt cổ, tuy gã là huynh đệ kết nghĩa với Nhiễm Hậu nhưng cũng biết nếu không có đại ca này thì Hoa Báo không có cái thá gì trong Hắc Nha trại. Chộp đại võ giả cao cấp có mặt ở Nguyệt Hoa Sâm Lâm ra một nắm to, nếu không có Nhiễm Hậu che chở, Hoa Báo ngông cuồng kiêu căng có lẽ sớm bị người giết chết vứt thây dã ngoại.
Hoa Báo có thể làm huynh đệ kết nghĩa với Nhiễm Hậu cũng do trùng hợp.
Mười năm trước Nhiễm Hậu chưa có thực lực như hôm nay, chỉ là võ giả cao cấp bình thường. Khi đó Nhiễm Hậu bị kẻ thù truy sát, định vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm lánh nạn một thời gian. Nhiễm Hậu đi ngang qua Hắc Nha trại, ngay lúc ấy bị kẻ địch đuổi kịp, may nhờ Hoa Báo cứu mới sống sót được.
Sau đó hai người kết bái, hơn mười năm trôi qua Hoa Báo vẫn là Hoa Báo, Nhiễm Hậu thì đã là cường giả cảnh giới Nửa Bước Tiên Thiên, còn thành lập băng cướp lớn nhất.
Băng cướp Nhiễm Hậu quanh năm ở đỉnh núi Đoạn Hồn Nhai, đòi phí qua đường nhất định từ các võ giả.
Nhiễm Hậu là người thông minh, gặp võ giả hơi mạnh hoặc đoàn đội thì gã sẽ cho qua, không gây hấn với đối phương. Cũng vì Nhiễm Hậu cẩn thận nên mới phát triển đến hôm nay, gã biết có thể đắc tội người nào, còn ai không thể đụng vào.
Nhiễm Hậu cũng biết đội mạo hiểm Liệt Diễm không dễ đối phó, nên trước giờ gã chưa từng lấy phí qua đường của Cao Triển.
Lần này huynh đệ kết nghĩa của gã, Hoa Báo bị Liệt Diễm ăn hiếp, Nhiễm Hậu phải tỏ vẻ.
Huynh đệ kết nghĩa của gã bị người đánh, nếu Nhiễm Hậu không ra mặt lấy lại mặt mũi thì người ta nhìn gã thế nào? Nhiễm Hậu có thể lăn lộn tiếp tại đây không?
Nhiễm Hậu rất muốn đánh Hoa Báo một trận, nhưng Hoa Báo dù gì từng cứu mạng gã, Hoa Báo có khốn nạn đến đâu gã cũng phải nhịn.
Nhiễm Hậu híp mắt nhìn chằm chằm đằng trước, nhóm Cao Triển đã vào tầm mắt của gã.
Nhiễm Hậu trầm giọng thốt ra một chữ:
- Lên!
Vèo!
Mấy chục võ giả cao cấp chớp mắt lao ra bao vây đám người Cao Triển. Nhiễm Hậu, Hoa Báo theo sau.
Đám người Cao Triển rất nhanh phát hiện băng cướp Nhiễm Hậu, cả đám sầm mặt xuống, trầm giọng nói:
- Nguy rồi!
- Là Nhiễm Hậu!
- Chết tiệt, tại sao bọn chúng hành động mau vậy? Chúng ta trực tiếp xuất phát từ Hắc Nha tửu quán thế mà vẫn đụng phải Nhiễm Hậu!
Cao Triển vung tay lên hét to với hơn hai mươi thành viên Liệt Diễm đằng sau mình:
- Chuẩn bị chiến đấu!
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Hai mươi mấy thành viên Liệt Diễm có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, Cao Triển vừa dứt lời nhiều nhất là một giây tập thể bày ra trận hình phòng ngự, mỗi người rút vũ khí sẵn sàng chiến đấu.
Cao Triển trầm giọng nói với Cao Phượng:
- Cao Phượng, bảo vệ tốt Cảnh Ngôn thiếu gia!
Cao Phượng trả lời ngắn gọn:
- Ta biết!
Cao Phượng nhìn Cảnh Ngôn vẫn điềm nhiên như không thì nhẹ lắc đầu, thật không biết Cảnh Ngôn thiếu gia này bị nhũn não không biết tình thế hung hiểm, hay thật sự có khí độ núi Thái sập xuống cũng mặt không đổi sắc.
Đám cướp bao vây người Liệt Diễm nửa vòng.
Nhiễm Hậu chậm rãi đi tới, hơi chắp tay hướng Cao Triển:
- Cao Triển đội trưởng.
Cao Triển híp mắt cười hỏi Nhiễm Hậu:
- Nhiễm Hậu thủ lĩnh, chúng ta luôn nước giếng không phạm nước sông, không biết Nhiễm Hậu thủ lĩnh làm vậy là có ý gì?
Nhiễm Hậu trầm giọng nói, mắt lóe tia sáng sắc bén:
- Giữa chúng ta đúng là không có xung đột nhưng Cao Triển đội trưởng nên biết Hoa Báo là huynh đệ của ta. Cao Triển đội trưởng răn dạy Hoa Báo tức là không nể mặt Nhiễm Hậu này!
Hoa Báo đứng sau lưng Nhiễm Hậu không nín được la lên:
- Đại ca, nói nhảm nhiều với bọn họ làm gì? Trực tiếp tiêu diệt bọn họ, bắt sống tiểu tiện nhân tên Cao Phượng! Đại ca cũng thấy tiểu tiện nhân đó dụ dỗ người thế nào!
Mắt Hoa Báo lóe tia dâm tà nhìn Cao Phượng chằm chằm suýt chảy nước miếng, gã mơ ước nhan sắc nàng lâu rồi nhưng trước kia không có cơ hội. Hoa Báo từng đề nghị Nhiễm Hậu cướp người nhưng đều bị phủ định.
Với tính tình của Cao Phượng nghe Hoa Báo nói như thế sao chịu đựng được?
Thân thể mềm mại run nhẹ, nguyên khí dâng trào toàn thân Cao Phượng muốn đánh người:
- Hoa Báo, ngươi muốn chết!
Nhưng Cao Phượng biết nhiệm vụ quan trọng nhất hiện giờ của nàng là bảo vệ Cảnh Ngôn, nên nàng không lao ra giết Hoa Báo chết tiệt.
Các thành viên Liệt Diễm tức giận trừng Hoa Báo.
Nhiễm Hậu tức giận quát vào mặt Hoa Báo:
- Hoa Báo, câm mồm cho lão tử! Dám nói thêm một câu nhảm nhí nữa là lão tử tự tay phế ngươi!
Nhiễm Hậu thật tình cảm thấy có huynh đệ kết nghĩa như heo thế này sẽ có ngày gã không chịu đựng được nữa.
Bị Nhiễm Hậu mắng, Hoa Báo bĩu môi không nói gì thêm.
Cao Triển trầm giọng từ tốn nói:
- Nhiễm Hậu thủ lĩnh muốn giải quyết chuyện này thế nào? Ta nói trước là đội mạo hiểm Liệt Diễm không hề muốn đối địch với Nhiễm Hậu thủ lĩnh.
Lần này xui chết, Nhiễm Hậu có lẽ trùng hợp ở trên Đoạn Hồn Nhai nếu không sẽ chẳng chạy tới nhanh như vậy chặn đứng đội mạo hiểm Liệt Diễm.
Việc đã đến nước này chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Nhiễm Hậu mỉm cười nói:
- Ý nghĩ của Cao Triển đội trưởng giống với ta, vậy đội trưởng hãy giao ra võ giả áo xanh trẻ tuổi kia rồi kêu Cao Phượng xin lỗi huynh đệ của ta, chuyện này coi như bỏ qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất