Chương 294: Tu Luyện Trì
***
Trương Mẫn mang Cảnh Ngôn đi Tu Luyện Trì là Tu Luyện Trì ngoại viện. Đệ tử nội viện không sử dụng Tu Luyện Trì ngoại viện, đệ tử nội viện có chỗ tu luyện tốt hơn.
Dọc đường đi Trương Mẫn nặng trĩu ưu tư nói:
- Cảnh Ngôn, ngươi chọc vào rắc rối lớn.
Cảnh Ngôn mỉm cười hỏi:
- Tiền Ba này có bối cảnh phải không?
Trương Mẫn kinh ngạc hỏi:
- Ngươi biết? Hay ngươi quen Tiền Ba?
Cảnh Ngôn cười nói:
- Không quen, nhưng xem thực lực của hắn không quá mạnh. Tuy hắn là đệ tử cao đẳng nhưng với năng lực của hắn e rằng không thể nào trấn lột điểm của người mới, suy ra sau lưng hắn có người ủng hộ.
Trương Mẫn cảm thán tư duy của Cảnh Ngôn kín đáo, nhưng nàng càng tò mò hắn biết sau lưng Tiền Ba có người tại sao còn tát gã:
- Cảnh Ngôn, nếu ngươi đã đoán được thì sao . . .
Cảnh Ngôn nói:
- Ta ghét nhất là hạng người ỷ thế hiếp người giống Tiền Ba, lúc nãy ta nói rồi, nếu để ta gặp lại nữa ta sẽ giết hắn, ta nói thật. Ta không quan tâm người sau lưng hắn.
Trương Mẫn chau mày liễu nói:
- Nhưng người sau lưng hắn là đội viên Hình Pháp Điện, là một trong mười đại cao thủ của Đạo Nhất học viện chúng ta, cũng là nhân vật trên Bảng Chiến Thần, tên Tôn Hiểu, xếp hạng tám!
Bảng Chiến Thần là danh sách sức chiến đấu của ngoại viện Đạo Nhất học viện, gồm mười cái tên đại biểu cho mười người. Mười người này được công nhận là mười đại cường giả ngoại viện Đạo Nhất học viện.
Có lẽ trong ngoại viện còn ẩn giấu cao thủ không thích lộ mặt, nhưng người như vậy không nhiều. Nên mười đại cao thủ trên Bảng Chiến Thần có thể nói là mười người thực lực mạnh nhất ngoại viện. Mười người này cực kỳ có hy vọng thăng cấp đệ tử nội viện, khi có tên trong Bảng Chiến Thần thăng cấp nội viện mới bị xóa khỏi bảng, chọn người mới.
Tiền Ba quen với Tôn Hiểu hạng tám Bảng Chiến Thần, Bảng Chiến Thần còn là đội viện đội Chấp Pháp của Hình Pháp Điện, hai thân phận này cực kỳ hù người.
Đệ tử Đạo Nhất học viện không thích giao tiếp nhất là người của Hình Pháp Điện.
Cảnh Ngôn tuy là đệ tử cao đẳng, thực lực khủng bố có thể thăng cấp nội viện, nhưng nếu đắc tội người Hình Pháp Điện e rằng sẽ có rắc rối lớn.
Bởi vậy lúc Tiền Ba tới kiếm chuyện Trương Mẫn mới thúc giục Cảnh Ngôn rời đi.
Cảnh Ngôn phất tay nói:
- Không có gì phải lo, chuyện Tiền Ba không phải lỗi của ta, hắn chủ động khiêu khích đòi ta giao ra một nửa điểm học viện. Ta không trực tiếp giết đã là cho hắn cơ hội, Hình Pháp Điện không thể vì chuyện này nhằm vào ta!
Cảnh Ngôn không quan tâm Tôn Hiểu đứng sau lưng Tiền Ba.
Nghe Cảnh Ngôn nói câu này, Trương Mẫn thầm than. Nếu Trương Mẫn biết Cảnh Ngôn dám giết chấp sự ngoại viện Thần Phong học viện thì sẽ biết ý nghĩa câu hắn đã cho Tiền Ba cơ hội.
Trương Mẫn chỉ một sơn cốc phía trước:
- Cảnh Ngôn, đằng trước là Tu Luyện Trì.
Tu Luyện Trì nằm trong sơn cốc, sơn cốc này tên Lạc Hà sơn cốc.
Cảnh Ngôn, Trương Mẫn còn ở bên ngoài nhưng đã thấy bóng đông đúc đệ tử Đạo Nhất học viện trong sơn cốc.
Cảnh Ngôn nheo mắt nói:
- Vào xem.
Hai người nhanh chóng vào Lạc Hà sơn cốc.
Trên vách đá hai bên sơn cốc có các hang núi hình dạng gần giống nhau, cửa đá dày nặng chặn kín lối vào. Trên cửa đá có một chỗ lõm dùng để đặt lệnh bài thân phận.
Trương Mẫn nói với Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn nhìn đi, những hang núi này là các Tu Luyện Trì, chỗ lõm trên cửa đá là để khảm lệnh bài thân phận vào mới mở ra.
Cảnh Ngôn hỏi:
- Cần tiêu hao điểm đúng không?
Trương Mẫn trợn to mắt nói:
- Đương nhiên rồi, số lượng Tu Luyện Trì có hạn, nếu không cần hao điểm thì tất cả đệ tử sẽ ở mãi trong đó không ra. Hang núi phần đầu đều là Tu Luyện Trì hạ đẳng, phần sau là Tu Luyện Trì trung đẳng, chỗ sâu nhất là Tu Luyện Trì cao đẳng.
Trương Mẫn giải thích cho Cảnh Ngôn nghe:
- Tu Luyện Trì hạ đẳng thì mỗi ngày hao một trăm điểm, Tu Luyện Trì trung đẳng mỗi ngày hao ba trăm điểm, Tu Luyện Trì cao đẳng mỗi ngày hao một ngàn điểm. Nếu muốn mở ra Tu Luyện Trì hạ đẳng thì trong lệnh bài thân phận phải có ít nhất một trăm điểm, một lần trừ hết. Sau khi đệ tử vào Tu Luyện Trì qua một ngày chưa ra sẽ lần thứ hai bị trừ số điểm một ngày. Nếu không đủ điểm thì đệ tử ở bên trong sẽ bị tự động truyền tống. Tu Luyện Trì trung đẳng, cao đẳng cũng giống vậy.
Cảnh Ngôn gật gù:
- Ừm, đã hiểu.
Tu Luyện Trì tiêu hao rất kinh người. Một đệ tử mới vào Đạo Nhất học viện thường chỉ có một trăm điểm thưởng, tức là số điểm chỉ đủ cho thời gian tu luyện một ngày trong Tu Luyện Trì hạ đẳng.
Cảnh Ngôn gật gù:
- Chúng ta ra sau nhìn đi.
Hai người đi sâu vào sơn cốc.
Tu Luyện Trì hạ đẳng nhiều nhất, Tu Luyện Trì trung đẳng nhiều thứ hai, Tu Luyện Trì cao đẳng ít nhất.
Trương Mẫn chỉ vào các hang núi phía sau, mắt lấp lóe tia mong chờ:
- Sau chỗ này là Tu Luyện Trì cao đẳng.
Cảnh Ngôn nhìn lướt qua hai bên vách núi, đếm đại khái Tu Luyện Trì cao đẳng khoảng hai mươi cái, không nhiều.
Nhưng đệ tử cao đẳng của Đạo Nhất học viện cũng không quá nhiều. Một ngày trong Tu Luyện Trì cao đẳng cần một ngàn điểm, dù là đệ tử cao đẳng cũng khó ở lâu được. Thông thường đệ tử cao đẳng phải tích lũy thời gian khá dài mới vào Tu Luyện Trì cao đẳng tu luyện một hoặc vài ngày.
Tiêu hao rất khủng bố.
Cảnh Ngôn có một vạn điểm, nếu tu luyện trong Tu Luyện Trì cao đẳng chỉ kéo dài được mười ngày. Giá trị một vạn điểm gần bằng một món pháp khí hạ phẩm, từ đó thấy được tu luyện trong Tu Luyện Trì cao đẳng tiêu hao kinh người cỡ nào.
Cảnh Ngôn đảo tròng mắt hỏi:
- Sư tỷ, hiệu quả của Tu Luyện Trì cao đẳng thế nào?
Trương Mẫn đỏ mặt nói:
- Cái đó . . . Cảnh Ngôn, ngươi cũng biết ta chỉ là đệ tử trung đẳng, làm gì có năng lực vào Tu Luyện Trì cao đẳng. Dù là Tu Luyện Trì trung đẳng thì ta chỉ đi một lần, bình thường ta tu luyện trong Tu Luyện Trì hạ đẳng. Nhưng hiệu quả của Tu Luyện Trì trung đẳng rất kinh người, tu luyện bên trong hiệu suất rất cao, nếu là Tu Luyện Trì cao đẳng thì hiệu quả sẽ càng kinh khủng nữa. Giờ ta là cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, cách đỉnh cao còn kém chút.
Cảnh Ngôn mỉm cười hỏi:
- Sư tỷ có muốn thử Tu Luyện Trì cao đẳng không?
Trương Mẫn mang Cảnh Ngôn đi Tu Luyện Trì là Tu Luyện Trì ngoại viện. Đệ tử nội viện không sử dụng Tu Luyện Trì ngoại viện, đệ tử nội viện có chỗ tu luyện tốt hơn.
Dọc đường đi Trương Mẫn nặng trĩu ưu tư nói:
- Cảnh Ngôn, ngươi chọc vào rắc rối lớn.
Cảnh Ngôn mỉm cười hỏi:
- Tiền Ba này có bối cảnh phải không?
Trương Mẫn kinh ngạc hỏi:
- Ngươi biết? Hay ngươi quen Tiền Ba?
Cảnh Ngôn cười nói:
- Không quen, nhưng xem thực lực của hắn không quá mạnh. Tuy hắn là đệ tử cao đẳng nhưng với năng lực của hắn e rằng không thể nào trấn lột điểm của người mới, suy ra sau lưng hắn có người ủng hộ.
Trương Mẫn cảm thán tư duy của Cảnh Ngôn kín đáo, nhưng nàng càng tò mò hắn biết sau lưng Tiền Ba có người tại sao còn tát gã:
- Cảnh Ngôn, nếu ngươi đã đoán được thì sao . . .
Cảnh Ngôn nói:
- Ta ghét nhất là hạng người ỷ thế hiếp người giống Tiền Ba, lúc nãy ta nói rồi, nếu để ta gặp lại nữa ta sẽ giết hắn, ta nói thật. Ta không quan tâm người sau lưng hắn.
Trương Mẫn chau mày liễu nói:
- Nhưng người sau lưng hắn là đội viên Hình Pháp Điện, là một trong mười đại cao thủ của Đạo Nhất học viện chúng ta, cũng là nhân vật trên Bảng Chiến Thần, tên Tôn Hiểu, xếp hạng tám!
Bảng Chiến Thần là danh sách sức chiến đấu của ngoại viện Đạo Nhất học viện, gồm mười cái tên đại biểu cho mười người. Mười người này được công nhận là mười đại cường giả ngoại viện Đạo Nhất học viện.
Có lẽ trong ngoại viện còn ẩn giấu cao thủ không thích lộ mặt, nhưng người như vậy không nhiều. Nên mười đại cao thủ trên Bảng Chiến Thần có thể nói là mười người thực lực mạnh nhất ngoại viện. Mười người này cực kỳ có hy vọng thăng cấp đệ tử nội viện, khi có tên trong Bảng Chiến Thần thăng cấp nội viện mới bị xóa khỏi bảng, chọn người mới.
Tiền Ba quen với Tôn Hiểu hạng tám Bảng Chiến Thần, Bảng Chiến Thần còn là đội viện đội Chấp Pháp của Hình Pháp Điện, hai thân phận này cực kỳ hù người.
Đệ tử Đạo Nhất học viện không thích giao tiếp nhất là người của Hình Pháp Điện.
Cảnh Ngôn tuy là đệ tử cao đẳng, thực lực khủng bố có thể thăng cấp nội viện, nhưng nếu đắc tội người Hình Pháp Điện e rằng sẽ có rắc rối lớn.
Bởi vậy lúc Tiền Ba tới kiếm chuyện Trương Mẫn mới thúc giục Cảnh Ngôn rời đi.
Cảnh Ngôn phất tay nói:
- Không có gì phải lo, chuyện Tiền Ba không phải lỗi của ta, hắn chủ động khiêu khích đòi ta giao ra một nửa điểm học viện. Ta không trực tiếp giết đã là cho hắn cơ hội, Hình Pháp Điện không thể vì chuyện này nhằm vào ta!
Cảnh Ngôn không quan tâm Tôn Hiểu đứng sau lưng Tiền Ba.
Nghe Cảnh Ngôn nói câu này, Trương Mẫn thầm than. Nếu Trương Mẫn biết Cảnh Ngôn dám giết chấp sự ngoại viện Thần Phong học viện thì sẽ biết ý nghĩa câu hắn đã cho Tiền Ba cơ hội.
Trương Mẫn chỉ một sơn cốc phía trước:
- Cảnh Ngôn, đằng trước là Tu Luyện Trì.
Tu Luyện Trì nằm trong sơn cốc, sơn cốc này tên Lạc Hà sơn cốc.
Cảnh Ngôn, Trương Mẫn còn ở bên ngoài nhưng đã thấy bóng đông đúc đệ tử Đạo Nhất học viện trong sơn cốc.
Cảnh Ngôn nheo mắt nói:
- Vào xem.
Hai người nhanh chóng vào Lạc Hà sơn cốc.
Trên vách đá hai bên sơn cốc có các hang núi hình dạng gần giống nhau, cửa đá dày nặng chặn kín lối vào. Trên cửa đá có một chỗ lõm dùng để đặt lệnh bài thân phận.
Trương Mẫn nói với Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn nhìn đi, những hang núi này là các Tu Luyện Trì, chỗ lõm trên cửa đá là để khảm lệnh bài thân phận vào mới mở ra.
Cảnh Ngôn hỏi:
- Cần tiêu hao điểm đúng không?
Trương Mẫn trợn to mắt nói:
- Đương nhiên rồi, số lượng Tu Luyện Trì có hạn, nếu không cần hao điểm thì tất cả đệ tử sẽ ở mãi trong đó không ra. Hang núi phần đầu đều là Tu Luyện Trì hạ đẳng, phần sau là Tu Luyện Trì trung đẳng, chỗ sâu nhất là Tu Luyện Trì cao đẳng.
Trương Mẫn giải thích cho Cảnh Ngôn nghe:
- Tu Luyện Trì hạ đẳng thì mỗi ngày hao một trăm điểm, Tu Luyện Trì trung đẳng mỗi ngày hao ba trăm điểm, Tu Luyện Trì cao đẳng mỗi ngày hao một ngàn điểm. Nếu muốn mở ra Tu Luyện Trì hạ đẳng thì trong lệnh bài thân phận phải có ít nhất một trăm điểm, một lần trừ hết. Sau khi đệ tử vào Tu Luyện Trì qua một ngày chưa ra sẽ lần thứ hai bị trừ số điểm một ngày. Nếu không đủ điểm thì đệ tử ở bên trong sẽ bị tự động truyền tống. Tu Luyện Trì trung đẳng, cao đẳng cũng giống vậy.
Cảnh Ngôn gật gù:
- Ừm, đã hiểu.
Tu Luyện Trì tiêu hao rất kinh người. Một đệ tử mới vào Đạo Nhất học viện thường chỉ có một trăm điểm thưởng, tức là số điểm chỉ đủ cho thời gian tu luyện một ngày trong Tu Luyện Trì hạ đẳng.
Cảnh Ngôn gật gù:
- Chúng ta ra sau nhìn đi.
Hai người đi sâu vào sơn cốc.
Tu Luyện Trì hạ đẳng nhiều nhất, Tu Luyện Trì trung đẳng nhiều thứ hai, Tu Luyện Trì cao đẳng ít nhất.
Trương Mẫn chỉ vào các hang núi phía sau, mắt lấp lóe tia mong chờ:
- Sau chỗ này là Tu Luyện Trì cao đẳng.
Cảnh Ngôn nhìn lướt qua hai bên vách núi, đếm đại khái Tu Luyện Trì cao đẳng khoảng hai mươi cái, không nhiều.
Nhưng đệ tử cao đẳng của Đạo Nhất học viện cũng không quá nhiều. Một ngày trong Tu Luyện Trì cao đẳng cần một ngàn điểm, dù là đệ tử cao đẳng cũng khó ở lâu được. Thông thường đệ tử cao đẳng phải tích lũy thời gian khá dài mới vào Tu Luyện Trì cao đẳng tu luyện một hoặc vài ngày.
Tiêu hao rất khủng bố.
Cảnh Ngôn có một vạn điểm, nếu tu luyện trong Tu Luyện Trì cao đẳng chỉ kéo dài được mười ngày. Giá trị một vạn điểm gần bằng một món pháp khí hạ phẩm, từ đó thấy được tu luyện trong Tu Luyện Trì cao đẳng tiêu hao kinh người cỡ nào.
Cảnh Ngôn đảo tròng mắt hỏi:
- Sư tỷ, hiệu quả của Tu Luyện Trì cao đẳng thế nào?
Trương Mẫn đỏ mặt nói:
- Cái đó . . . Cảnh Ngôn, ngươi cũng biết ta chỉ là đệ tử trung đẳng, làm gì có năng lực vào Tu Luyện Trì cao đẳng. Dù là Tu Luyện Trì trung đẳng thì ta chỉ đi một lần, bình thường ta tu luyện trong Tu Luyện Trì hạ đẳng. Nhưng hiệu quả của Tu Luyện Trì trung đẳng rất kinh người, tu luyện bên trong hiệu suất rất cao, nếu là Tu Luyện Trì cao đẳng thì hiệu quả sẽ càng kinh khủng nữa. Giờ ta là cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, cách đỉnh cao còn kém chút.
Cảnh Ngôn mỉm cười hỏi:
- Sư tỷ có muốn thử Tu Luyện Trì cao đẳng không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất