Mật Ngọt Quân Hôn: Làm Ngoan Xinh Yêu Của Thiếu Tá!
Chương 76: Kết cục (2)
Và rồi giờ lành để cử hành lễ đính hôn cũng đã đến, hôm nay Thẩm Nguyệt đã mặc một chiếc váy trắng rất xinh đẹp bước ra sân khấu cùng với Trần Kiến Quốc. Nhưng mọi thứ mà họ quan tâm bây giờ chính là thân phận của cô.
Từ phía trên nhìn xuống, Thầm Nguyệt có thể nhìn thấy Trần Tinh Thụy đang ngồi bên cạnh Lương Mộc Hoan, thậm chí là trên môi của cô ta còn nở một nụ cười đầy sự kinh bỉ. Nhưng thay vì lo lắng sợ hãi thì Thẩm Nguyệt lại nhìn chẳm chẳm vào cô ta, còn nở một nụ cười bí ẩn làm cho Trần Tinh Thụy kinh hãi.
Nhưng rồi lúc này Quân Kình Thương cũng đã bước đến bên cạnh cô, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay của vợ mình, ở trước mặt rất nhiều quan khách mà hôn lên tay cô một cái, nhỏ giọng nói:
- Em có lạnh không?
Thẩm Nguyệt lắc đầu, đương nhiên là không lạnh rồi, vì nói thật lòng thì bây giờ Thẩm Nguyệt cũng đang rất nóng máu, nếu không phải là nhẫn nhịn vì đại cục thì có lẽ cô đã xông đến đánh chết Trần Tinh Thụy rồi.
Cuối cùng Thẩm Sơn cũng đứng dậy, ông ta từ từ bước đến chỗ Thẩm Nguyệt, đưa tay nắm lấy tay cô, sau đó còn muốn vạch áo của cô ra để lộ một vết bớt mà chỉ có Thẩm Nguyệt của Thẩm gia mới có.
Tuy nhiên, khi Thẩm Sơn vạch ra thì lại không thấy gì cả, Quân Kình Thương cũng nhíu mày, anh cởi áo khoác trùm lại cho vợ mình, lại nhìn Thẩm Sơn nói:
- Thẩm tổng, ngài làm vậy là có ý gì?
Thẩm Sơn bị Quân Kình Thương hỏi cũng khựng lại, tầm mắt của ông ta có chút lo lắng nhìn sang Trần Tinh Thụy cầu xin sự giúp đỡ, nhưng có lẽ ông ta không biết rằng Trần Tinh Thụy giỏi nhất là gắp lửa bỏ tay người, cô ta sau khi thấy Thẩm Sơn nhìn về phía mình liền nhanh chóng quay lưng với ông ta, mặc kệ ông ta tự sinh tự diệt.
Còn Thẩm Sơn nhìn Thẩm Nguyệt, nói:
Con là Thẩm Nguyệt... Đúng không?Đương nhiên, tôi tên là Thẩm Nguyệt.Không, ý của cha là... Con là Thầm Nguyệt... Là con gái của Thẩm gia... Đúng không?Ngài nghĩ sao?Một câu hỏi đơn giản của Thẩm Nguyệt đã làm cho Thẩm Sơn có chút giật mình, khi này ông ta còn kéo Phó Thi Hy lên sân khấu để nhìn cho rõ. Ông ta dám chắc rằng Phó Thi Hy sẽ nhận ra con gái của mình mà.
Tuy nhiên, Phó Thi Hy đã nhận ra nhưng bà ấy lại nói:
- Cô ấy không phải Tiểu Nguyệt....
Thẩm Sơn và Trần Tinh Thụy đồng loạt giật mình nhìn về phía Phó Thi Hy, sau cùng Phó Thi Hy cũng nói:
- Cô ấy chỉ có nét giống Tiểu Nguyệt thôi... Tiểu Nguyệt chết rồi... Tiểu Nguyệt thật sự chết rồi....
Nghe đến đây, Trần Tinh Thụy liền kích động đứng dậy, cô ta liền nhanh miệng nói:
- Không đúng, cô ta chính là Thẩm Nguyệt của các người! Phó Thi Hy, bà mau nhìn cho rõ đi chứ!
Thái độ của Trần Tinh Thụy đúng là rất đúng với dự tính của cô... Quả nhiên, cô không đánh giá cao cô ta là rất
ding.
Còn Lương Mộc Hoan ngồi bên cạnh cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa, rốt cuộc Trần Tinh Thụy đang làm gì vậy chứ?
Khi này Thẩm Nguyệt lại mỉm cười nói:
- Để tôi cho mọi người xem vài vở kịch nhỏ nha.
Nói xong ánh đèn xung quanh cũng tắt, một màn hình máy chiếu đã được bật lên.
Hình ảnh xuất hiện đầu tiên chính là Trần Tinh Thụy đang ngồi ở một quán cafe chờ ai đó, không lâu sau đó thì người được chờ cũng đã xuất hiện... Và người đó cũng chính là Thẩm Sơn và Thẩm Nhất Hành.
Ba người ngồi trong quán cafe và bắt đầu trò chuyện đàm đạo.
Trần tiểu thư, nghe nói cô có một chuyện thú vị muốn bàn với cha con tôi?Đúng vậy.Chuyện đó là gì?Có phải Thẩm gia các người có một đứa con gái tên Thẩm Nguyệt đúng không? Hơn nữa... Cô ta cũng đã chết rồi.Thầm Sơn và Thầm Nhất Hành cũng gật đầu, nhưng Trần Tinh Thụy lại phì cười, nói:
- Cô ta lừa các người đó. Thẩm Nguyệt đã cấu kết với Quân gia và Trần gia để lừa các người! Thầm Nguyệt chưa chết, thậm chí cô ta còn sắp gả cho Quân Kình Thương nữa kìa! Tôi chỉ là không muốn gia đình các người tan đàn xẻ nghé nên mới tốt bụng nói cho các người biết... Còn tin hay không, là tùy các người!
Nói xong Trần Tinh Thụy cũng rời đi, hai cha con Thẩm Sơn và Thẩm Nhất Hành thì đưa mát nhìn nhau, hiển nhiên họ cũng sẽ bán tính bán nghi chuyện này rồi.
Con nghĩ sao?Ngay từ đầu con cũng đã nghi rồi, trên đời này làm gì có chuyện người giống người đến mức đó chứ! Chắc chắn là con nhỏ đó lừa chúng ta!Nhưng nó... Vốn thông minh như vậy sao?Biết đầu được, đó là kế hoạch của Quân gia thì sao?
Đoạn video đầu tiên đến đây là kết thúc, chỉ mới có một đoạn video ngắn ngủi thôi mà đã khiến cho Trần Tinh Thụy và Thẩm Sơn xanh mặt rồi.
Tuy nhiên lúc này Thẩm Nguyệt lại mỉm cười nói:
- Tôi xin phép đính chính một chút. Kế hoạch này là do tôi nghĩ ra, không liên quan đến Quân gia hay Quân Kình Thương... Hơn nữa... Tôi vốn dĩ là thông minh như vậy đó, chỉ là tôi sợ nếu tôi bộc lộ quá mức thì Thẩm Nhất Hành sẽ tự ti rồi tự sát thôi!
Dừng một chút, Thẩm Nguyệt lại nói:
- Người bình thường giả thông minh thì dễ quá...
Nói đến đây Thẩm Nguyệt còn cố ý liếc nhìn sang chỗ của Trần Tinh Thụy, rồi cô lại nói:
- Nhưng mà thông minh đi ngu... Thì mới thú vị chứ? Hơn nữa... Cũng nhờ vậy mà tôi mới có vài trải nghiệm khá là đáng nhớ, không phải sao?
Từ phía trên nhìn xuống, Thầm Nguyệt có thể nhìn thấy Trần Tinh Thụy đang ngồi bên cạnh Lương Mộc Hoan, thậm chí là trên môi của cô ta còn nở một nụ cười đầy sự kinh bỉ. Nhưng thay vì lo lắng sợ hãi thì Thẩm Nguyệt lại nhìn chẳm chẳm vào cô ta, còn nở một nụ cười bí ẩn làm cho Trần Tinh Thụy kinh hãi.
Nhưng rồi lúc này Quân Kình Thương cũng đã bước đến bên cạnh cô, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay của vợ mình, ở trước mặt rất nhiều quan khách mà hôn lên tay cô một cái, nhỏ giọng nói:
- Em có lạnh không?
Thẩm Nguyệt lắc đầu, đương nhiên là không lạnh rồi, vì nói thật lòng thì bây giờ Thẩm Nguyệt cũng đang rất nóng máu, nếu không phải là nhẫn nhịn vì đại cục thì có lẽ cô đã xông đến đánh chết Trần Tinh Thụy rồi.
Cuối cùng Thẩm Sơn cũng đứng dậy, ông ta từ từ bước đến chỗ Thẩm Nguyệt, đưa tay nắm lấy tay cô, sau đó còn muốn vạch áo của cô ra để lộ một vết bớt mà chỉ có Thẩm Nguyệt của Thẩm gia mới có.
Tuy nhiên, khi Thẩm Sơn vạch ra thì lại không thấy gì cả, Quân Kình Thương cũng nhíu mày, anh cởi áo khoác trùm lại cho vợ mình, lại nhìn Thẩm Sơn nói:
- Thẩm tổng, ngài làm vậy là có ý gì?
Thẩm Sơn bị Quân Kình Thương hỏi cũng khựng lại, tầm mắt của ông ta có chút lo lắng nhìn sang Trần Tinh Thụy cầu xin sự giúp đỡ, nhưng có lẽ ông ta không biết rằng Trần Tinh Thụy giỏi nhất là gắp lửa bỏ tay người, cô ta sau khi thấy Thẩm Sơn nhìn về phía mình liền nhanh chóng quay lưng với ông ta, mặc kệ ông ta tự sinh tự diệt.
Còn Thẩm Sơn nhìn Thẩm Nguyệt, nói:
Con là Thẩm Nguyệt... Đúng không?Đương nhiên, tôi tên là Thẩm Nguyệt.Không, ý của cha là... Con là Thầm Nguyệt... Là con gái của Thẩm gia... Đúng không?Ngài nghĩ sao?Một câu hỏi đơn giản của Thẩm Nguyệt đã làm cho Thẩm Sơn có chút giật mình, khi này ông ta còn kéo Phó Thi Hy lên sân khấu để nhìn cho rõ. Ông ta dám chắc rằng Phó Thi Hy sẽ nhận ra con gái của mình mà.
Tuy nhiên, Phó Thi Hy đã nhận ra nhưng bà ấy lại nói:
- Cô ấy không phải Tiểu Nguyệt....
Thẩm Sơn và Trần Tinh Thụy đồng loạt giật mình nhìn về phía Phó Thi Hy, sau cùng Phó Thi Hy cũng nói:
- Cô ấy chỉ có nét giống Tiểu Nguyệt thôi... Tiểu Nguyệt chết rồi... Tiểu Nguyệt thật sự chết rồi....
Nghe đến đây, Trần Tinh Thụy liền kích động đứng dậy, cô ta liền nhanh miệng nói:
- Không đúng, cô ta chính là Thẩm Nguyệt của các người! Phó Thi Hy, bà mau nhìn cho rõ đi chứ!
Thái độ của Trần Tinh Thụy đúng là rất đúng với dự tính của cô... Quả nhiên, cô không đánh giá cao cô ta là rất
ding.
Còn Lương Mộc Hoan ngồi bên cạnh cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa, rốt cuộc Trần Tinh Thụy đang làm gì vậy chứ?
Khi này Thẩm Nguyệt lại mỉm cười nói:
- Để tôi cho mọi người xem vài vở kịch nhỏ nha.
Nói xong ánh đèn xung quanh cũng tắt, một màn hình máy chiếu đã được bật lên.
Hình ảnh xuất hiện đầu tiên chính là Trần Tinh Thụy đang ngồi ở một quán cafe chờ ai đó, không lâu sau đó thì người được chờ cũng đã xuất hiện... Và người đó cũng chính là Thẩm Sơn và Thẩm Nhất Hành.
Ba người ngồi trong quán cafe và bắt đầu trò chuyện đàm đạo.
Trần tiểu thư, nghe nói cô có một chuyện thú vị muốn bàn với cha con tôi?Đúng vậy.Chuyện đó là gì?Có phải Thẩm gia các người có một đứa con gái tên Thẩm Nguyệt đúng không? Hơn nữa... Cô ta cũng đã chết rồi.Thầm Sơn và Thầm Nhất Hành cũng gật đầu, nhưng Trần Tinh Thụy lại phì cười, nói:
- Cô ta lừa các người đó. Thẩm Nguyệt đã cấu kết với Quân gia và Trần gia để lừa các người! Thầm Nguyệt chưa chết, thậm chí cô ta còn sắp gả cho Quân Kình Thương nữa kìa! Tôi chỉ là không muốn gia đình các người tan đàn xẻ nghé nên mới tốt bụng nói cho các người biết... Còn tin hay không, là tùy các người!
Nói xong Trần Tinh Thụy cũng rời đi, hai cha con Thẩm Sơn và Thẩm Nhất Hành thì đưa mát nhìn nhau, hiển nhiên họ cũng sẽ bán tính bán nghi chuyện này rồi.
Con nghĩ sao?Ngay từ đầu con cũng đã nghi rồi, trên đời này làm gì có chuyện người giống người đến mức đó chứ! Chắc chắn là con nhỏ đó lừa chúng ta!Nhưng nó... Vốn thông minh như vậy sao?Biết đầu được, đó là kế hoạch của Quân gia thì sao?
Đoạn video đầu tiên đến đây là kết thúc, chỉ mới có một đoạn video ngắn ngủi thôi mà đã khiến cho Trần Tinh Thụy và Thẩm Sơn xanh mặt rồi.
Tuy nhiên lúc này Thẩm Nguyệt lại mỉm cười nói:
- Tôi xin phép đính chính một chút. Kế hoạch này là do tôi nghĩ ra, không liên quan đến Quân gia hay Quân Kình Thương... Hơn nữa... Tôi vốn dĩ là thông minh như vậy đó, chỉ là tôi sợ nếu tôi bộc lộ quá mức thì Thẩm Nhất Hành sẽ tự ti rồi tự sát thôi!
Dừng một chút, Thẩm Nguyệt lại nói:
- Người bình thường giả thông minh thì dễ quá...
Nói đến đây Thẩm Nguyệt còn cố ý liếc nhìn sang chỗ của Trần Tinh Thụy, rồi cô lại nói:
- Nhưng mà thông minh đi ngu... Thì mới thú vị chứ? Hơn nữa... Cũng nhờ vậy mà tôi mới có vài trải nghiệm khá là đáng nhớ, không phải sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất