Chương 309: Cầm đèn độc tu (2)
Ngọn đèn lập tức tản ra ánh sáng lờ mờ, bao phủ Hứa Thanh ở bên trong. Bình thường mà nói, mỗi một lần đốt loại pháp khí dùng để che chở này lên cũng sẽ hình thành tiêu hao đối với bản thân nó, cho nên chỉ có một khắc khi đang đột phá Trúc Cơ thì tu sĩ mới mở nó ra.
Coi như là Thất Huyết Đồng tài đại khí thô cũng là như vậy, phần lớn đệ tử vào lúc sắp đột phá mới đi thuê nơi che chở Trúc Cơ, sẽ không dùng xa xỉ như thế.
Nhưng Hứa Thanh cảm thấy không cần thiết.
Dù bây giờ hắn vẫn không có tính toán lập tức đột phá, mà muốn tu luyện cho linh hải của bản thân đạt đến cực hạn, nhưng đốt Linh Tức Đăng lên lại không tốn tiền của hắn, thứ tiêu hao chính là linh tính của chiếc đèn này.
Vả lại Hứa Thanh cũng đã cảm thụ qua, hắn phát hiện linh tính của ngọn đèn này vẫn còn rất sung túc, vì vậy không đau lòng chút nào, lại lấy ra hai cái hộp ngọc.
Một hộp chứa ba viên Trúc Cơ Đan, hộp khác thì chứa hai viên. Hộp phía trước là đến từ chỗ đội trưởng, hộp sau thì là Hứa Thanh lấy được từ trên thi thể của tên nhân ngư tộc xui xẻo trong Trúc Cơ tháp.
Hiển nhiên thân phận của đối phương rất cao, hẳn là đã ăn mấy viên rồi, nhưng bên trong vẫn còn thừa lại hai viên đan dược để dự phòng. Cất kỹ năm viên Trúc Cơ đan, biểu cảm của Hứa Thanh lộ ra vẻ thoả mãn.
Hắn thở sâu một cái, trong khi ánh sáng của Linh Tức Đăng bao phủ xuống chung quanh, hắn nhắm mắt lại bắt đầu tu hành.
Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh đã qua bảy ngày.
Trong bảy ngày này Hứa Thanh không hề phân tâm, toàn tâm đắm chìm trong việc tu luyện, theo Hóa Hải Kinh không ngừng được vận hành, linh năng bốn phía nhanh chóng bay vọt tới, linh hải trong cơ thể hắn cũng ầm ầm cuộn mình. Phạm vi của nó càng lúc càng lớn, từ 290 trượng đã biến thành 340 trượng! Cái phạm vi này đã vượt qua mức cao nhất bên trong ngọn núi thứ bảy của Thất Huyết Đồng từ trước tới nay. Phải biết rằng Thất gia lúc trước cũng chỉ là 270 trượng mà thôi, nhưng trước Thất gia cũng không có ai đạt tới cái trình độ của lão cả.
Hứa Thanh ở trong một động quật không người biết, lần nữa tăng giới hạn cao nhất của linh hải lên. Linh hải 340 trượng, vậy thì trình độ dồi dào của nó cực kỳ kinh người, nếu mà Hứa Thanh bày toàn bộ linh hải ra, nhất định sẽ khiến cho cái mảnh rừng rậm này nổ vang, thậm chí nếu Thất Huyết Đồng biết được việc này, sợ là từ trên xuống dưới đều chấn động.
Chỉ là kết quả như vậy sẽ khiến cho cao tầng Thất Huyết Đồng coi trọng hơn, nhưng nếu như tỏ ra quá chói mắt như thế ở Thất Huyết Đồng, một nơi ngưng tụ toàn những người tới vì lợi ích, vậy thì kết cục cũng khó mà nói.
Cho nên Hứa Thanh không có bất kỳ ý định sẽ công khai nào trong đầu, hắn chỉ muốn sống thật mạnh khỏe, thanh danh gì đó thì hắn không thèm để ý, hắn chỉ quan tâm xem mình có thể thuận lợi sống sót hay không, vả lại càng có thể sống tốt hơn một chút hay không.
Mà muốn làm được như vậy ở trong cái thế giới tàn khốc này, chỉ có một cách là biến thành càng mạnh hơn mà thôi. Giết chết toàn bộ địch nhân uy hiếp tới an toàn tính mạng của mình, vậy thì mình liền an toàn.
Đương nhiên, nếu trong tình huống buộc phải lộ ra linh hải để có thể đạt được mục đích nào đó của hắn, thì như vậy Hứa Thanh vẫn sẽ lo lắng. Nói cách khác, khi không đạt tới lực lượng có thể trấn áp được bát phương, thì tốt nhất nên thu liễm mũi nhọn của bản thân lại, chỉ bộc phát ở một khắc đánh chết địch nhân mà thôi, như vậy mới là đạo sinh tồn của hắn.
Hứa Thanh thở sâu, thần sắc bình tĩnh rồi tiếp tục tu hành.
Cứ như vậy, thời gian ngày lại trôi qua ngày, mỗi một ngày thì linh hải của hắn cũng đều tăng thêm phạm vi 10 trượng, phảng phất như không có cực hạn vậy, việc này khiến cho nội tâm Hứa Thanh cũng càng ngày càng phấn khởi hơn. 350 trượng… 370 trượng, lại trôi qua bảy ngày nữa, linh hải trong cơ thể Hứa Thanh thình lình đạt đến trình độ 400 trượng, phạm vi này đã vượt qua đệ tử đại viên mãn bình thường của Thất Huyết Đồng gấp bốn lần.
Trong màn ánh sáng bao phủ của Linh Tức Đăng, có thể thấy vào thời khắc này toàn thân Hứa Thanh cũng trở nên óng ánh hơn rất nhiều, phảng phất có vô số nước biển đang chảy trong cơ thể của hắn vậy, thậm chí hơi nước bốn phía cũng càng ngày càng trở nên nồng đậm hơn.
- Vẫn còn có thể tăng thêm một chút!
Hai mắt Hứa Thanh chớp chớp, tạm thời dừng tu hành lại, ăn một chút thức ăn, sau đó kiểm tra lại trận pháp cùng với phấn độc tản ra ở bên ngoài, sau khi xác định bốn phía trong khoảng thời gian này vẫn còn bình thường, hắn nghỉ ngơi một lát liền tiếp tục tu luyện. 410 trượng, 420 trượng, 430 trượng.
Cho đến khi trôi qua thêm bảy ngày nữa, linh hải trong cơ thể Hứa Thanh đã đạt đến 470 trượng, rốt cuộc giờ khắc này hắn đã cảm nhận được thân thể xuất hiện cảm giác đau đớn, không chịu nổi nữa.
Loại đau đớn này thật giống như thân thể đã trở thành một cái túi nước căng phồng, nước bên trong đã đầy ắp, bản thân hắn cũng đã tới cực hạn, phảng phất như muốn nứt ra.
Hô hấp của Hứa Thanh có chút dồn dập, sau khi trầm ngâm thì hắn hung hăng nghiến răng, lại tiếp tục tu luyện nữa, lần này tốc độ của hắn rõ ràng đã chậm lại, phạm vi gia tăng mỗi ngày bắt đầu giảm xuống, từ mỗi ngày 10 trượng biến thành mỗi ngày 5 trượng.
Vả lại càng về sau thì sự gia tăng lại càng chậm, cảm giác cơ thể sắp nổ tung cũng càng ngày càng mãnh liệt, cho đến hơn nửa tháng sau, rốt cuộc hắn thúc đẩy linh hải trong cơ thể đến một trình độ kinh người, 500 trượng.
Loại phạm vi này nghe thấy liền hoảng sợ, thậm chí toàn thân Hứa Thanh bây giờ cũng đang đau đớn vô cùng, phảng phất như đang vỡ vụn, mà thủy tinh màu tím cũng đang điên cuồng chữa trị khôi phục cho hắn.
- Cực hạn.
Hứa Thanh nhẹ giọng nói nhỏ.
Bây giờ hắn cảm giác cho dù mình chỉ hoạt động nhẹ một chút, cũng đều cảm thấy vô cùng khó khăn, phảng phất như bản thân đeo cả dãy núi và biển khơi trên lưng vậy, nặng nề vô cùng, thậm chí có một loại cảm giác cực kỳ áp lực.
Tuy có thủy tinh màu tím đang cố gắng khôi phục, nhưng Hứa Thanh hiểu rõ, loại trạng thái này của hắn không cách nào liên tục duy trì quá lâu.
- Như vậy thì …bắt đầu Trúc Cơ!
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ quyết đoán, không chút do dự đưa tay cầm lấy viên Trúc Cơ Đan trước mặt, một hơi nuốt vào.
Tựa như lại nhồi nhét thêm đồ kích thích, linh hải 500 trượng trong cơ thể lập tức nổ tung, hình thành một cơn sóng kinh người giống như bài sơn đảo hải, điên cuồng dũng mãnh lao tới từng chỗ trong cơ thể Hứa Thanh.
Lần cảm ứng Trúc Cơ đầu tiên, bắt đầu!
Coi như là Thất Huyết Đồng tài đại khí thô cũng là như vậy, phần lớn đệ tử vào lúc sắp đột phá mới đi thuê nơi che chở Trúc Cơ, sẽ không dùng xa xỉ như thế.
Nhưng Hứa Thanh cảm thấy không cần thiết.
Dù bây giờ hắn vẫn không có tính toán lập tức đột phá, mà muốn tu luyện cho linh hải của bản thân đạt đến cực hạn, nhưng đốt Linh Tức Đăng lên lại không tốn tiền của hắn, thứ tiêu hao chính là linh tính của chiếc đèn này.
Vả lại Hứa Thanh cũng đã cảm thụ qua, hắn phát hiện linh tính của ngọn đèn này vẫn còn rất sung túc, vì vậy không đau lòng chút nào, lại lấy ra hai cái hộp ngọc.
Một hộp chứa ba viên Trúc Cơ Đan, hộp khác thì chứa hai viên. Hộp phía trước là đến từ chỗ đội trưởng, hộp sau thì là Hứa Thanh lấy được từ trên thi thể của tên nhân ngư tộc xui xẻo trong Trúc Cơ tháp.
Hiển nhiên thân phận của đối phương rất cao, hẳn là đã ăn mấy viên rồi, nhưng bên trong vẫn còn thừa lại hai viên đan dược để dự phòng. Cất kỹ năm viên Trúc Cơ đan, biểu cảm của Hứa Thanh lộ ra vẻ thoả mãn.
Hắn thở sâu một cái, trong khi ánh sáng của Linh Tức Đăng bao phủ xuống chung quanh, hắn nhắm mắt lại bắt đầu tu hành.
Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh đã qua bảy ngày.
Trong bảy ngày này Hứa Thanh không hề phân tâm, toàn tâm đắm chìm trong việc tu luyện, theo Hóa Hải Kinh không ngừng được vận hành, linh năng bốn phía nhanh chóng bay vọt tới, linh hải trong cơ thể hắn cũng ầm ầm cuộn mình. Phạm vi của nó càng lúc càng lớn, từ 290 trượng đã biến thành 340 trượng! Cái phạm vi này đã vượt qua mức cao nhất bên trong ngọn núi thứ bảy của Thất Huyết Đồng từ trước tới nay. Phải biết rằng Thất gia lúc trước cũng chỉ là 270 trượng mà thôi, nhưng trước Thất gia cũng không có ai đạt tới cái trình độ của lão cả.
Hứa Thanh ở trong một động quật không người biết, lần nữa tăng giới hạn cao nhất của linh hải lên. Linh hải 340 trượng, vậy thì trình độ dồi dào của nó cực kỳ kinh người, nếu mà Hứa Thanh bày toàn bộ linh hải ra, nhất định sẽ khiến cho cái mảnh rừng rậm này nổ vang, thậm chí nếu Thất Huyết Đồng biết được việc này, sợ là từ trên xuống dưới đều chấn động.
Chỉ là kết quả như vậy sẽ khiến cho cao tầng Thất Huyết Đồng coi trọng hơn, nhưng nếu như tỏ ra quá chói mắt như thế ở Thất Huyết Đồng, một nơi ngưng tụ toàn những người tới vì lợi ích, vậy thì kết cục cũng khó mà nói.
Cho nên Hứa Thanh không có bất kỳ ý định sẽ công khai nào trong đầu, hắn chỉ muốn sống thật mạnh khỏe, thanh danh gì đó thì hắn không thèm để ý, hắn chỉ quan tâm xem mình có thể thuận lợi sống sót hay không, vả lại càng có thể sống tốt hơn một chút hay không.
Mà muốn làm được như vậy ở trong cái thế giới tàn khốc này, chỉ có một cách là biến thành càng mạnh hơn mà thôi. Giết chết toàn bộ địch nhân uy hiếp tới an toàn tính mạng của mình, vậy thì mình liền an toàn.
Đương nhiên, nếu trong tình huống buộc phải lộ ra linh hải để có thể đạt được mục đích nào đó của hắn, thì như vậy Hứa Thanh vẫn sẽ lo lắng. Nói cách khác, khi không đạt tới lực lượng có thể trấn áp được bát phương, thì tốt nhất nên thu liễm mũi nhọn của bản thân lại, chỉ bộc phát ở một khắc đánh chết địch nhân mà thôi, như vậy mới là đạo sinh tồn của hắn.
Hứa Thanh thở sâu, thần sắc bình tĩnh rồi tiếp tục tu hành.
Cứ như vậy, thời gian ngày lại trôi qua ngày, mỗi một ngày thì linh hải của hắn cũng đều tăng thêm phạm vi 10 trượng, phảng phất như không có cực hạn vậy, việc này khiến cho nội tâm Hứa Thanh cũng càng ngày càng phấn khởi hơn. 350 trượng… 370 trượng, lại trôi qua bảy ngày nữa, linh hải trong cơ thể Hứa Thanh thình lình đạt đến trình độ 400 trượng, phạm vi này đã vượt qua đệ tử đại viên mãn bình thường của Thất Huyết Đồng gấp bốn lần.
Trong màn ánh sáng bao phủ của Linh Tức Đăng, có thể thấy vào thời khắc này toàn thân Hứa Thanh cũng trở nên óng ánh hơn rất nhiều, phảng phất có vô số nước biển đang chảy trong cơ thể của hắn vậy, thậm chí hơi nước bốn phía cũng càng ngày càng trở nên nồng đậm hơn.
- Vẫn còn có thể tăng thêm một chút!
Hai mắt Hứa Thanh chớp chớp, tạm thời dừng tu hành lại, ăn một chút thức ăn, sau đó kiểm tra lại trận pháp cùng với phấn độc tản ra ở bên ngoài, sau khi xác định bốn phía trong khoảng thời gian này vẫn còn bình thường, hắn nghỉ ngơi một lát liền tiếp tục tu luyện. 410 trượng, 420 trượng, 430 trượng.
Cho đến khi trôi qua thêm bảy ngày nữa, linh hải trong cơ thể Hứa Thanh đã đạt đến 470 trượng, rốt cuộc giờ khắc này hắn đã cảm nhận được thân thể xuất hiện cảm giác đau đớn, không chịu nổi nữa.
Loại đau đớn này thật giống như thân thể đã trở thành một cái túi nước căng phồng, nước bên trong đã đầy ắp, bản thân hắn cũng đã tới cực hạn, phảng phất như muốn nứt ra.
Hô hấp của Hứa Thanh có chút dồn dập, sau khi trầm ngâm thì hắn hung hăng nghiến răng, lại tiếp tục tu luyện nữa, lần này tốc độ của hắn rõ ràng đã chậm lại, phạm vi gia tăng mỗi ngày bắt đầu giảm xuống, từ mỗi ngày 10 trượng biến thành mỗi ngày 5 trượng.
Vả lại càng về sau thì sự gia tăng lại càng chậm, cảm giác cơ thể sắp nổ tung cũng càng ngày càng mãnh liệt, cho đến hơn nửa tháng sau, rốt cuộc hắn thúc đẩy linh hải trong cơ thể đến một trình độ kinh người, 500 trượng.
Loại phạm vi này nghe thấy liền hoảng sợ, thậm chí toàn thân Hứa Thanh bây giờ cũng đang đau đớn vô cùng, phảng phất như đang vỡ vụn, mà thủy tinh màu tím cũng đang điên cuồng chữa trị khôi phục cho hắn.
- Cực hạn.
Hứa Thanh nhẹ giọng nói nhỏ.
Bây giờ hắn cảm giác cho dù mình chỉ hoạt động nhẹ một chút, cũng đều cảm thấy vô cùng khó khăn, phảng phất như bản thân đeo cả dãy núi và biển khơi trên lưng vậy, nặng nề vô cùng, thậm chí có một loại cảm giác cực kỳ áp lực.
Tuy có thủy tinh màu tím đang cố gắng khôi phục, nhưng Hứa Thanh hiểu rõ, loại trạng thái này của hắn không cách nào liên tục duy trì quá lâu.
- Như vậy thì …bắt đầu Trúc Cơ!
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ quyết đoán, không chút do dự đưa tay cầm lấy viên Trúc Cơ Đan trước mặt, một hơi nuốt vào.
Tựa như lại nhồi nhét thêm đồ kích thích, linh hải 500 trượng trong cơ thể lập tức nổ tung, hình thành một cơn sóng kinh người giống như bài sơn đảo hải, điên cuồng dũng mãnh lao tới từng chỗ trong cơ thể Hứa Thanh.
Lần cảm ứng Trúc Cơ đầu tiên, bắt đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất