Thập Niên 70, Mỹ Nhân Mềm Mại Trong Đại Viện Đươc Quân Nhân Xuất Ngũ Cưng Chiều

Chương 8:

Trước Sau
Rượu đặc bốn hào một cân, được coi là rượu đế ngon nhất làng, trước đây chỉ uống vào dịp Tết, Lương Chí Cao nhìn con rể tương lai chỉ thấy người này thật sảng khoái, trong lòng cũng hài lòng, cười toe toét nói: "Được được được, nếm thử rượu này xem, không ngon bằng rượu ngon trong thành phố nhưng cũng có hương vị riêng, rất thơm. Đây là Bảo Trân đích thân ra đầu làng mua đấy, biết cháu sắp đến."

Lương Bảo Trân bị bố sai đi mua rượu vào sáng hôm qua: "..."

Rõ ràng là bố sai đi, sao lại thành cô đích thân đi mua rồi? Lương Bảo Trân lẩm bẩm trong lòng, hàng mi dài cong vút chớp chớp, đôi mắt như tranh vẽ.

Trần Tư Minh thấy nhà họ Lương đang nói chuyện về việc xuống ruộng làm việc, anh ta nhìn Lương Bảo Trân một cách vô tư, người này có vẻ đẹp hơn trước, khiến lòng người ngứa ngáy.

Lương Bảo Trân cúi đầu ăn thức ăn, vừa ngẩn đầu lên thì đúng lúc chạm vào ánh mắt của Trần Tư Minh, trong khoảnh khắc đó, ánh mắt đó giống như con rắn trên ruộng, lè lưỡi nhìn chằm chằm vào người khác, khiến lòng người hoảng sợ.

Nhưng chỉ trong chốc lát, Trần Tư Minh lập tức mỉm cười, một ánh mắt dịu dàng quét qua, Lương Bảo Trân choáng váng, chỉ cảm thấy mình bị sốt đến hồ đồ, nhìn nhầm rồi.

Trần Tư Minh làm việc ở nhà máy bông nhiều năm, học được không ít bản lĩnh, nói chuyện cười đùa với nhà họ Lương, không hề tỏ ra kiêu ngạo, một bữa cơm ăn tự nhiên là khách chủ đều vui vẻ: "Chú, dì, đến lúc đó cứ đặt vài bàn ở nhà hàng quốc doanh cạnh nhà máy chúng cháu, cháu sẽ đặt chỗ trước."

"Được được được." Tống Xuân Hoa cười đến hai mắt híp lại, gật đầu liên tục, con gái mình kết hôn còn có thể đặt tiệc ở nhà hàng quốc doanh, thật là có tiền đồ.

Một bữa cơm kết thúc, chuyện hôn sự của hai người cũng được định xuống vào ngày hai mươi tám tháng sau, là một ngày tốt.

Sau bữa ăn, Trần Tư Minh phải quay về nhà máy bông, nhà họ Lương đưa Trần Tư Minh ra tận ngoài.



Tin tức về việc con rể thành phố của nhà họ Lương đến thăm đã được cả làng biết, lúc này thấy người đã đi, những người hàng xóm xung quanh không ít người thò đầu ra nhìn, trong mắt đều là sự ngưỡng mộ.

"Anh Lương, hai vợ chồng anh thật có phúc, Bảo Trân sắp lấy chồng thành phố rồi."

"Đúng vậy, người ta là giám đốc nhà máy bông đấy, nhân vật lợi hại."

"Có tài hơn nhà họ Đổng, hôm nay Gia Yến không phải cũng định hôn sao? Nói ai chứ?"

Dân làng xì xào bàn tán, Tống Xuân Hoa vui không nói nên lời, ai mà không thích nghe những lời hay ý đẹp, Lương Bảo Trân vì trong lòng có quỷ nên đã về phòng trước.

Nhưng không lâu sau, cô em gái lại vội vã chạy về phòng, kêu chị gái ra ngoài xem: "Vừa rồi dì Hổ nói, chị Gia Yến không lấy chồng nữa! Đang làm ầm lên đòi hủy hôn!"

***

Nhà họ Đổng

"Cái gì? Con muốn lấy chồng ở nhà máy bông?" Mẹ Đổng nhìn cô con gái nói ra lời kinh ngạc mà ngây người.

Hôm nay vốn là ngày con gái bà ấy và đối tượng xem mắt định hôn, người là Hứa Thịnh Kiệt xách lễ đến tận cửa nhưng con gái bà ấy vừa ngủ dậy lại làm ầm lên không chịu định hôn, bà ấy đã hết lời khuyên bảo nhưng vẫn không lay chuyển được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau