Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt

Chương 44: Sao Lại Trách Con Chứ

Trước Sau
"Nhiều đồ như vậy, chắc là tốn không ít tiền phải không? Minh Nguyệt, con lấy đâu ra tiền?"

Tiêu Minh Nguyệt nói ra lý do đã bịa sẵn:

"Thực ra con mua vé số trúng thưởng, trúng một trăm vạn, nhưng con sợ lại bị bác cả bọn họ mượn, nên không nói với hai người, cha mẹ, hai người không trách con chứ?"

Tuy rằng rất hoang đường, nhưng chỉ có thể dùng lý do này.

Vừa nghe lời này, cha Tiêu rơi vào im lặng, trước kia ông mua xổ số trúng hai mươi vạn, sau khi anh cả biết được, mượn đi làm của hồi môn cho Tiêu Hoán Hoán, ngay cả giấy vay nợ cũng không viết, mượn mà không trả.

"Không đâu, trước kia là cha hồ đồ, là cha có lỗi với con."

Mẹ Tiêu rất vui mừng, chồng biết suy nghĩ cẩn thận, con gái cũng hiểu chuyện, không còn gì cản trở, gia đình họ nhất định sẽ trải qua những ngày tốt đẹp.

"Sao lại trách con chứ, con có tiền cũng không tiêu xài phung phí, ngược lại xây một kho trữ đồ lớn như vậy trong nhà, lại mua nhiều đồ như thế. Cái này tốt lắm! Trời nắng nóng thế này, chúng ta không cần ra ngoài đi siêu thị, trong nhà cái gì cũng có, mẹ vui vẻ còn không kịp!"

Mẹ Tiêu nhìn lại kho trữ đồ, lập tức khen con gái hiểu chuyện.

Buổi tối, cha Tiêu ở trong sân tự mình nướng nửa tảng sườn cừu, món chính là sủi cảo cá thu, cả nhà ăn đến no căng.

Lúc cha Tiêu mẹ Tiêu nghỉ ngơi, Tiêu Minh Nguyệt đem một nửa tảng sườn cừu còn lại vào không gian cho Phú Quý ăn, còn nướng thêm ba miếng thịt ba chỉ cho nó, giờ thân hình Phú Quý càng lúc càng lớn, lượng thức ăn cũng lớn kinh người.

Cái miệng của Phú Quý bị chiều hư, nó chỉ ăn các loại đồ ngon Tiêu Minh Nguyệt cho, sữa một lần có thể uống hai lít, heo trong chuồng heo nó cũng không thèm liếc mắt một cái.



Như vậy cũng tốt, Tiêu Minh Nguyệt không cần lo lắng có một ngày Phú Quý tắm máu chuồng heo.

Sau khi cùng chơi với Phú Quý trong chốc lát, Tiêu Minh Nguyệt cắt một đống rau, cho bầy gia súc ăn xong, lúc này mới ngủ.

Trong khoảng thời gian này, tiểu khu Hoa Hàn có không ít người chuyển đến, bộ phận quản lý tài sản tạo một nhóm chat của chủ nhà, Tiêu Minh Nguyệt bị mẹ Tiêu kéo vào.

Nhóm chat của tiểu khu thật náo nhiệt, các chủ nhà tán gẫu đến khí thế ngất trời, rất nhanh đã 99+ tin nhắn.

Nhà 2309 Hoa khai phú quý: [Thời tiết chết tiệt này sao mà càng ngày càng nhiệt, cứ như ở trong lồng hấp, nhảy ở quảng trường cũng không thể nhảy, một ngày phải tắm đi tắm lại mấy lần.]

Nhà 603 Gia Cát Tiểu Bàn: [Tôi cũng không dám tắt điều hòa, bằng không chưa đến hai phút đã nóng đến cả người đầy mồ hôi, tiền điện thì cứ tăng tăng tăng lên mãi, sắp không bật nổi điều hòa rồi.]

Nhà 709 Mẹ Hàm Hàm: [ Đứa nhỏ nhà tôi mới được hai tháng, cũng không dám mang ra ngoài, sợ nó bị cảm nắng.]

Nhà 2309 Hoa khai phú quý: [Mẹ bỉm lầu trên, tốt nhất vẫn là không nên mang đứa nhỏ ra ngoài. Ngày hôm qua tôi mới vừa mua rau xanh, để ngoài ban công cả đêm đã hỏng hết toàn bộ, đều ném vào thùng rác. Đứa trẻ nhỏ như vậy ra ngoài rất khó lường!]

Nhà 709 Mẹ Hàm Hàm: [Cảm ơn dì nhắc nhở.]

Nhà 1004 Kẹo QQ Vượng Tử: [Tôi thấy mực nước hồ nhân tạo trong tiểu khu đã giảm xuống không ít, lúc này mới giữa tháng bảy, tháng tám tháng chín nhất định càng nóng hơn, sống qua mấy tháng này thì tốt rồi, mọi người phải cẩn thận bị cảm nắng nha!]

Trạm chuyển phát Thái Điểu: [Thông báo cho các vị hàng xóm một chút, ban ngày trạm chuyển phát đóng cửa, phiền mọi người đến lấy hàng chuyển phát nhanh vào buổi tối, từ 7 giờ đến 9 giờ. Ban ngày thời tiết thật sự quá nóng, hy vọng mọi người thông cảm ‘chắp tay hình chữ thập’]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau