Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

Chương 57

Trước Sau
Tổ Vũ, mấy cái tranh vẽ trong ngọc giản của Hải Nhã ảnh hưởng đến hắn thực sự có chút quá mức.

Giống như mở ra một cánh cửa thần kì, đem cảm giác mà hắn dành cho Cecil đẩy chạy như điên trên con đường ngày càng lệch lạc.

Trước kia, Cecil đối với Tổ Vũ mà nói tuy không được thân thiết như quản gia nhưng cũng được hắn coi như bằng hữu, như người nhà mà đối đãi.

Nhưng mà ai lại đi nhìn thân thể của bằng hữu đến mức không chớp mắt còn thiếu chút nữa là chảy nước miếng a?

Huống chi mỗi lần nhìn đến, hắn sẽ lại không tự chủ liên tưởng đến người có khuôn mặt tương tự y trong tranh vẽ kia, lại tự động đem cơ thể của hai người ra so sánh, sau đó mặt đỏ tim đập đưa ra kết luận rằng dáng người của Cecil đẹp hơn.

Điều này rõ ràng không bình thường a!

Tổ Vũ không bình thường đang nằm trong vòng tay ấm áp của Đại Griffin, cứng người không dám động.

Bởi vì tư thế vòng người vây lấy ấu tể, thế nên hiện tại đầu của Cecil đặt ngay bên cạnh Tổ Vũ, Tổ Vũ thậm chí còn cảm giác được hô hấp của đối phương phun trên lưng cùng cánh của mình, rất nhỏ rất nhẹ, nhưng khó lòng bỏ qua.

Mà trong xoang mũi của hắn, tràn đầy đều là mũi sữa tắm thanh tân khi mới tắm gội xong của chủ nhân căn phòng này.

Cùng loại sữa tắm mà hắn dùng hôm nay.

Động vật sở hữu khứu giác phát đạt có thể dựa vào mùi hương để phán đoán các loại thông tin từ đồng loại, ví dụ như tuổi, giới tính, tình trạng sức khoẻ cùng với...kỳ động dục.

Khứu giác của Griffin so với các chủng tộc khác mạnh hơn rất nhiều, tại phương diện này cũng đương nhiên cũng cường đại hơn.

Tổ Vũ hiện giờ đang là trạng thái của Tiểu Griffin, sinh vật được hắn dùng thiên phú thần thông bắt trước ra sẽ sở hữu toàn bộ năng lực di truyền của nguyên chủ một cách hoàn mĩ.

Rõ ràng trước kia cũng không quá để ý đến khí vị của Cecil, ấy vậy mà giờ Tổ Vũ lại theo bản năng thông qua mùi hương phán đoán tình trạng hiện giờ của y.

Cường đại, khỏe mạnh, không động dục...Hắn quản y có động dục hay không làm gì a?!!!

Phản ứng lại chính mình đang suy nghĩ cái gì, toàn thân Tổ Vũ liền tạc mao.

Hắn nhanh chóng đem đầu mình nhét dưới bụng nhỏ của Tiểu Griffin, ý đồ dùng hơi thở của ấu tể ngăn cách hơi thở khiến nỗi lòng hắn bất an kia.

Nhưng cũng không có tác dụng gì, sữa tắm Tiểu Griffin dùng cùng loại của Đại Griffin là cùng một hệ liệt, mùi hương khá tương đồng, hơn nữa hiện giờ bọn họ đang nằm trên giường của Cecil, trên dưới trong ngoài không đâu là không có hơi thở của đối phương.

Sao có thể xem nhẹ được?

【 Ngủ không được? 】

Tiếng Griffin cố tình đè thấp giọng nghe cứ như tiếng ngâm khẽ trong cổ họng, suýt nữa thì đem Tổ Vũ vốn đang suy nghĩ hỗn loạn trong lòng bực bội dọa chết.

Thanh âm của Griffin thành niên không giống như ấu tể, cho dù chỉ là tiếng vang nho nhỏ cũng có thể khiến những chủng tộc không hiểu tiếng Griffin khác cảm nhận được sự uy nghiêm khiến người bất an.

Nhưng thứ mà Tổ Vũ nghe được, lại giống như tiếng một con mèo lớn đang nằm phơi nắng, toàn thân đều lười biếng.

Tổ Vũ vừa nghe liền theo bản năng lo lắng Tiểu Griffin sẽ bị đánh thức, vội lập một cái kết giới cách âm bên người Tiểu Griffin.

Hắn đem cái đầu từ dưới bụng nhỏ của Tiểu Griffin rút ra, quay đầu liền thấy được một đôi mắt dù là trong bóng đêm vẫn sáng ngời như cũ.

Tộc Griffin cũng có năng lực nhìn vào ban đêm vô cùng lợi hại, chỉ cần một chút ánh sáng rất nhỏ thôi, bóng tối liền không còn có thể cản trở đôi mắt của họ.

Cecil vốn dĩ đã chuẩn bị ngủ, cho dù là y đi chăng nữa thì sau khi bận công tác một ngày còn phải uống lên không ít rượu cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi.

Mệt mỏi này không phải là đến từ thân thể, mà là trên phương diện tinh thần.

Nhưng y đã nằm xuống một lúc cũng không cảm nhận được linh khi thanh thuần tựa như lễ rửa tội giống đêm trước, đồng thời động tĩnh rất nhỏ của Tổ Vũ cũng cho thấy con ấu tể giả này cũng chưa thực sự đi ngủ.

Y mở to mắt trong đêm đen, theo dõi nhất cử nhất động của Tổ Vũ, đương nhiên cũng không bỏ qua bộ đang tạc mao của hắn.



Lông chim trên cổ đều dựng thẳng lên rồi, hiển nhiên là đang có chuyện gì đó khiến hắn cảm thấy bối rối.

Cecil ẩn ẩn cảm thấy, sự tình khiến Tổ Vũ cảm thấy bối rối cùng y không thoát khỏi quan hệ.

Ai bắt hành động quái dị nhiều ngày qua của Tổ Vũ lại rõ ràng đến vậy chứ.

Y cho rằng bọn họ cần thiết nói chuyện một chút.

Mới đầu Cecil còn lo sẽ ồn đến Tiểu Griffin, muốn kêu Tổ Vũ đến thư phòng nói chuyện, nhưng nhìn đến hành động của Tổ Vũ, y liền đánh mất ý niệm này.

Y đối với hành động vỗ nhẹ Tiểu Griffin của Tổ Vũ vô cùng quen thuộc, thỉnh thoảng Tổ Vũ không muốn Tiểu Griffin bị đánh thức sẽ làm như vậy, linh khí dao động trong nháy mắt kia y cũng có thể nhận ra.

Này hẳn là kết giới cách âm ghi trong notebook đi.

Nhận thức được điểm này, Cecil liền không còn cố kị.

【 Cảm xúc gần đây của ngươi có chút không đúng, là có sự tình gì khiến ngươi bối rối? Bởi vì ngọc giản kia, hay là bởi vì ta? 】

Cả hai đều có! Bối rối lớn nhất của ta chính là ngươi a!

Nhưng Tổ Vũ sao có thể thừa nhận, hiện tại thừa nhận chẳng phải là sau đó hắn sẽ phải thẳng thắn thuật lại chuyện ngọc giản sao?

"Sao có thể? Làm gì có chuyện gì khiến ta bối rối đâu."

Hắn nâng đầu nhỏ lên, ý đồ dùng bộ dáng ngây thơ vô tội của ấu tể lừa gạt qua cửa.

Cecil lại phát ra một trận âm thanh lộc cộc giống như tiếng cười: 【 Ngươi có biết chính mình mỗi khi nói dối, liền sẽ biểu hiện đặc biệt vô tội đặc biệt dễ khi dễ không? 】

Dù sao thì cũng đã chung sống nửa năm, Cecil sao có thể không đoán ra chút tiểu xiếc này của Tổ Vũ.

Muốn cái gì liền ra sức làm nũng, làm chuyện xấu liền giả vờ vô tội, ấu tể giả ngày thường có vẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, thực ra lại vô cùng giải hoạt, hơn nữa còn rất biết cách lợi dụng bề ngoài của bản thân lừa gạt đại chúng.

Tổ Vũ có biết không? Đương nhiên là biết, dù sao y cũng không phải người đầu tiên nói với hắn như vậy.

Nhưng là, Tổ Vũ có thể đem hình người của bản thân hoá thành bộ dáng ngoan ngoãn thảo hỉ, lại giỏi về giả trang bán manh, da mặt thật sự rất dày a, hắn mới không phải loại yêu quái sẽ bị một câu đơn giản như vậy đánh bại.

Ngươi nói gì vậy? Ta nghe không hiểu gì cả! Ấu tể giả nghiêng đầu nhìn Đại Griffin, toàn thân đều tỏa ra khí tức ngay thơ vô số tội.

Nhưng Cecil nếu đã quyết định hôm nay phải nói chuyện thật rõ ràng với hắn thì đương nhiên sẽ không để hắn lừa dối qua cửa dễ dàng như vậy.

Y liền tự mình nói: 【 Ta nghĩ lại, cảm xúc của ngươi đột nhiên trở nên không đúng là sau khi tìm được ngọc giản đồng thời nhìn đến nội dung bên trong, hơn nữa loại biến hóa này còn chỉ có tại thời điểm ta xuất hiện, cho nên ta có thể phỏng đoán thứ làm ngươi bất an bên trong ngọc giản kia hẳn là cùng ta có quan hệ, đúng không? 】

Tuy rằng là câu nghi vấn, nhưng kỳ thực Cecil đã sớm xác định đây chính là nguyên nhân.

Tổ Vũ thề thốt phủ nhận:"Không có! Bên trong ngọc giản chỉ có công pháp mà thôi!"

【Vậy vì cái gì nguyên bản nói muốn đem ngọc giản cho ta, lại đột nhiên thu hồi đâu? 】

Cecil nhìn chằm chằm Tổ Vũ, mắt ưng sắc bén đột nhiên lại giống như động vậy họ mèo nào đó, trong bóng đêm loè loè tỏa sáng, ngữ điệu không nhanh không chậm, thậm chí còn lộ ra một chút men say.

Nhưng vấn đề y đưa ra lại là thứ Tổ Vũ không muốn đối mặt một chút nào.

Tổ Vũ đem cảm giác xúc động muốn chuyển rời tầm mắt nhịn xuống, cưỡng bách chính mình tiếp tục đối diện với đôi mắt sáng ngời kia, nói ra câu trả lời hắn đã sớm chuẩn bị tốt, đồng thời cũng không trái với sự thật:"Ta không phải đã nói rồi sao, ngươi hiện tại ngay cả cơ sở cũng chưa chuẩn bị tốt, một chút linh khí cũng không dùng được, cho dù ta đem ngọc giản đưa ngươi thì ngươi cũng không dùng được a."

Cecil tiếp tục hỏi hắn: 【 Vậy chờ ta có thể sử dụng linh khí, ngươi sẽ đem nó cho ta sao? 】

Đương nhiên sẽ không! Trước khi hắn nghĩ ra biện pháp tiêu trừ những thứ kia, ngọc giản ai cũng không thể mang đi, nghĩ cũng đừng nghĩ!

Bởi vì vấn đề này, Tổ Vũ thiếu chút nữa lại tạc mao, chỉ là hắn nhịn xuống:"Bên trong ngọc giản kia có rất nhiều công pháp, rất nhiều nội dung ngay cả ta cũng xem không hiểu, đưa ngươi thì có ích lợi gì? Vẫn là nên chờ ta đem nó phiên dịch ra, sau đó ngươi cứ xem bản phiên dịch đi."

【Ta chỉ là muốn biết tổ tiên của ta rốt cuộc để lại thứ gì, làm ngươi không muốn cho ta xem đến vậy.】



Tin ta đi, ngươi nhất định cũng không muốn xem!

Tổ Vũ khổ mà không nói lên lời, tất cả đều là Hải Nhã thích gây chuyện làm sai!

"Trừ bỏ công pháp ra còn có thể có cái gì? Thật sự là bởi vì nội dung bên trong quá nhiều, ta sợ ngươi xem nhiều hỏng đầu mới không đưa cho ngươi xem! Hơn nữa ta việc gì phải lừa ngươi a?!"

Tin ta đi a!

Hơn nửa đêm rồi còn hàn huyên cái gì?! Mau tin ta sau đó đi ngủ a!

【Ngươi hỏi như vậy ngược lại càng làm cho người khác hoài nghi a. 】

Cecil tiến lại gần, mắt thấy miệng ưng uốn lượn đã sắp đụng phải Tổ Vũ, người sau lại tựa như bị chấn kinh đem đầu ngửa về sau.

Ông trời ơi, thiếu chút nữa miệng (mõm) của Cecil liền đụng tới hắn!

Cho dù là hình thú đi chăng nữa, loại tiếp xúc thân mật này cũng khiến Tổ Vũ hoảng sợ.

Hắn lòng còn sợ hãi, dùng móng vuốt nhỏ vỗ vỗ trái tim đột nhiên nhảy lên kịch liệt của mình, nếu không phải còn cố kỵ Tiểu Griffin, hắn đã lập tức nhảy xuống giường chạy thật xa.

"Ngươi làm gì vậy! Đừng đột nhiên dựa lại gần đây!"

【Chính là loại phản ứng này. 】 Cecil thu hồi đầu, khẳng định nói: 【Ngươi đang kháng cự sự tiếp cận của ta. 】

Mà tình huống này trước kia chưa từng xuất hiện qua.

Trước khi thân phận của Tổ Vũ bị vạch trần, đừng nói chỉ là dùng mõm chạm nhau, liền tính là Cecil liếm cùng chải vuốt lông cho hắn cùng Tiểu Griffin thì hắn cũng chỉ biết thoải mái lười biếng mà phối hợp, trừ bỏ bộ phận tư mật không cho y chạm vào thì chính là "mặc quân liếm mao".

【Trước kia thời điểm chúng ta ở chung cho dù thân mật nữa cũng không quá, nhưng ngươi mấy ngày nay cơ hồ chỉ cần ta tới gần liền làm bộ dáng chấn kinh, trước sau chênh lệch thật sự quá rõ ràng. 】

【Rốt cuộc là nguyên nhân gì làm ngươi bài xích sự tiếp cận của ta như vậy?】

Cecil cũng không muốn cưỡng bách hắn như thế, nhưng có một số việc là cần thiết phải làm.

【Ta tưởng chúng ta đã là người một nhà, về sau cũng sẽ vẫn luôn là như vậy, ta không nghĩ bởi vì một ít sự tình ta không biết làm mối quan hệ giữa chúng ta xuất hiện ngăn cách. 】

Tại thời điểm quyết định tiếp nhận con ấu tể giả này, Cecil đã sớm đem nó đặt tại vị trí người nhà.

Tuy rằng định vị không quá giống Tiểu Griffin, hơn nữa hiện tại y cũng không thể trả lời khác nhau ở điểm nào.

Nhưng, hiện tại bọn họ đã là người một nhà, về điểm này tuyệt đối không gì có thể thấy đổi.

Người nhà với nhau vốn nên thân mật khăng khít, tuy không phải một chút bí mật đều không có, thế nhưng loại bí mật khiến đôi bên sinh ra ngăn cách này, tuyệt đối không thể có.

Y nhìn ấy tể giả vốn mặt mày đầy vẻ giương cung bạt kiếm, thậm chí khi y tới gần còn có chút kinh hoảng sau khi nghe vấn đề y đưa ra đột nhiên trở lên im lặng, cặp mắt sáng lên trong đêm giống bản thân còn lộ ra chút mờ mịt.

【Thật sự không thể nói cho ta đến tột cùng là vì cái gì sao? Tổ Vũ? 】

Nói cho y, mặc kệ vấn đề là gì, bọn họ đều có thể cùng nhau giải quyết.

Tác giả có lời muốn nói:

Tổ Vũ: Ta cảm thấy ta sắp cong.

Cecil: Cong? Cơ thể Griffin khá dẻo dai mềm mại, ngươi có thể tuỳ tiện cong.

..................

*Lời con Shuu: Ốc a! Cua a! Tôm sò ngao hến lẩu cay các kiểu a!~~ Thèm thứ gì đó cay cay ghê~~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau