Toàn Chức Vú Em Vị Diện Trực Tiếp
Chương 20
Tô Đạt kinh ngạc, không nghĩ tới yêu cầu thăng cấp kho hàng lại có thể liên quan với thương thành, chỉ là cũng là quyết định một cách ngẫu nhiên.
Thừa dịp kho hàng còn chưa thăng cấp xong, hắn tiếp tục nhặt trứng nhện, có vài quả trứng nhện là lớn hơn một chút, nhan sắc đậm một ít, hoặc là sờ lên thấy nhiệt độ cao hơn một ít. Thậm chí có mấy quả có thể cảm giác rõ ràng được bên trong có sinh mệnh đang chuyển động.
Thang Lâm bên kia giống như cũng sờ phải quả trứng nhện đang động, Tô Đạt chỉ nghe thấy hắn thét chói tai một tiếng, trứng nhện rơi trên mặt đất bị đập vỡ kêu "bẹp".
Tô Đạt đi qua đi nhìn nhìn, phát hiện bên trong có một con nhện con bị dịch nhầy màu vàng bao bọc lấy, trứng nhện bị làm rơi nát rồi, nhện con bên trong còn đang đau khổ giãy giụa muốn bò ra.
Xem ra sinh lực của thứ này vẫn là rất mạnh mẽ.
Thang Lâm thấy Tô Đạt cúi đầu quan sát không có động tĩnh, sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, vội giải thích nói: "Cháu...... Cháu không cố ý, lúc cháu cầm nó bỗng nhiên nó động vài cái, cháu bị hù, không cầm chặt nên nó mới rơi xuống."
Tô Đạt lắc đầu, lúc này mới lấy yêu đao ra giết chết nhện con, dùng mũi đao gạch gạch trên mặt đất ý rằng: "Con nhện này có độc, lần sau nếu lại có tình huống như vậy nhớ phải giết chết, nếu không bị nó cắn một cái liền không xong."
Hắn suy đoán như thế nguyên nhân là vì xung quanh không có thú hoang nào khác, loại tình huống này chỉ có hai loại, một loại là thú hoang ở vô cùng cường đại, những sinh vật khác không dám tới gần. Loại khả năng thứ hai là ở nơi này có một con hoặc là một đám thú hoang kịch độc.
Chỉ là loài nhện giống nhau, đều là nước bọt có độc, chỉ cần không bị nó cắn phải hoặc là bị nước bọt của nó dính vào sẽ không có việc gì.
Sau chuyện này, Thang Lâm càng cẩn thận nhặt trứng nhện lên, chờ trứng đều bị nhặt sạch, Tô Đạt mới bỏ hết vào trong kho hàng vừa thăng cấp xong.
Bởi vì kho hàng mở thêm ba mươi ô cho nên không gian rất lớn, hơn nữa hiện tại có thể cất chứa trứng nhện cũng là bất ngờ ngoài ý muốn, hắn vừa bỏ vào vừa đếm, ngoài một trăm quả đã bị bán đi thì còn lại ba trăm chín lăm quả, không ngờ trong động một con nhện lại có nhiều trứng nhện như vậy.
Sau khi dọn sạch trứng nhện xong, ba người lại bận rộn bắt đầu dọn sạch tơ nhện, tốc độ dọn tơ nhện nhanh hơn nhặt trứng nhện nhiều, hơn nữa bọn họ đều vô cùng thuần thục công việc này, chỉ tầm nửa giờ, toàn bộ động thật giống như không tồn tại dấu vết bị thú hoang chiếm dụng.
Dọn dẹp động nhện rồi lại tới một đoạn sông nhỏ ngoài động rửa ráy một chút, Tô Đạt mới bắt đầu nấu cơm.
Lúc nấu cơm hắn mở phòng phát sóng trực tiếp ra, có lẽ là bởi vì vừa mới bán một đợt trứng nhện, người trên phòng phát sóng trực tiếp đặc biệt nhiều, thậm chí còn nhiều ra gấp đôi so với lượng fans của hắn.
Phần bình luận xuất hiện không ngừng một vấn đề chung, đa số đều là hỏi chuyện đám nhện.
"Trứng nhện! Trứng nhện! Không cướp được! Chủ bá còn có trứng nhện không!"
"Trứng nhện của chủ bá cực kỳ tốt! Ăn ngon lại dinh dưỡng! Lập tức đoạt được năm quả, vui rạo rực!"
"Hai con nhện đực cái chủ bá treo ở chỗ giao dịch kia không bán sao? Giá cả có thể thương lượng! Muốn điểm hay có yêu cầu gì khác đều có thể!"
Tô Đạt nhìn qua rồi trả lời lại hai người: "Con nhện sẽ bán, trứng nhện không xác định." "Hai con nhện lớn ấy là trong lúc vô tình gặp được, vừa vặn vào hang ổ chúng nó, không biết là chủng loại gì, có thể ăn hay không?"
Hỏi con nhện đực cái là một người tên Bán Thú Nhân Nhặt Ve Chai, không phải fans của hắn.
Bán Thú Nhân Nhặt Ve Chai được Tô Đạt trả lời thì thực hưng phấn, lại tăng giá lần nữa hỏi: "Chủ bá có yêu cầu gì về đôi nhện kia sao? Ta là người ra điểm cao nhất mua đôi nhện kia, nếu không đủ chủ bá có thể nói yêu cầu khác."
Hai con nhện lớn kia phần lớn người đều chỉ mua một con, mà giá mua con nhện cái cao hơn một ít, cao nhất đạt tới một vạn ba điểm, nhện đực thì lại thấp hơn chỉ dao động khoảng năm nghìn.
Mà mua cả hai con có người ra giá một vạn năm, cao cũng có một vạn bảy một vạn tám, mà ra giá cao nhất quả thật chính là vị Bán Thú Nhân Nhặt Ve Chai kia, lên tới hai vạn.
Đồng thời vấn đề thứ hai của hắn đã được đáp lại, người trả lời chính là người đã nói con nhện ăn ngon lại dinh dưỡng, cũng không phải fans của hắn.
Ma nhân: "Có thể ăn đó, chủ bá có thể thử xem, há há."
Chẳng hiểu sao Tô Đạt lại cảm thấy giọng điệu này lại có ác ý, nhìn lại nick name, xác thực phù hợp với giọng điệu nói chuyện.
Rất nhanh, Ma Đạo Sư Morrison không có việc gì sẽ không nói lời nào mở lời: "Tốt nhất chủ bá không nên tin tưởng lời ma tộc nói, ta mua mười quả trứng nhện đều là lấy tới luyện chế dược tề, đến lúc đó thành công sẽ tặng một lọ cho chủ bá. Con nhện này có tên gọi Cửu Hoa Chu, ý tứ là trừ bỏ tám chân ra phía sau nó còn có một chân chứa đựng nọc độc trí mạng, loại nọc độc này lan tràn toàn thân, cũng là thứ khiến nhân loại tử vong, một khi tiếp xúc với làn da của nhân loại thì không chết cũng sẽ bị thương, ngay cả chế tác dược tề cũng không được, bởi vì nó chính là dược tề độc dược tốt nhất, chỉ sợ ngay cả Ma nhân đây cũng không dám hạ miệng. Nọc độc trong trứng nhện thì nhạt hơn rất nhiều, đối với Ma tộc yêu thích thức ăn độc vật mà nói thì đây là mỹ thực của chúng nó, mà ta vừa vặn có thể lấy tới luyện chế một ít dược tề đặc thù."
Tô Đạt thận trọng đáp lại: "Đa tạ!"
Ma nhân dường như bất mãn chính mình bị suy đoán vô căn cứ, giải thích qua loa: "Nhân tộc luôn là như vậy sao? Coi Ma tộc chúng ta trở thành cái gì, lại nói ta ăn vào quả thật không có xảy ra chuyện, chỉ là xuất phát từ tò mò muốn xem chủ bá ăn sẽ thế nào. Chỉ là ta cũng không muốn chủ bá chết, rốt cuộc ta còn muốn càng nhiều trứng nhện nữa đấy."
Ma Đạo Sư Morrison lạnh lùng nhắc nhở: "Nếu ta không nhìn lầm, chủ bá cũng là nhân tộc."
Ma nhân tạm dừng thật lâu mới giải thích: "Ngại quá, thật sự là không thấy rõ, ta còn tưởng rằng chủ bá là bán yêu, nhân loại trên người mang theo yêu đao hơn nữa còn có thể sử dụng yêu đao tốt như vậy, thật sự khó gặp."
Chủ nhân trước của yêu đao là Tiểu Yêu Tây Sơn vội tới phá đám: "Chủ nhân thứ nhất dùng thanh yêu đao này chính là nhân loại, hơn nữa vũ khí tiếp xúc với yêu ma lâu đều sẽ bị nhiễm mấy thứ linh tinh như yêu khí ma khí, vị ma nhân này hẳn là rất rõ ràng."
Ma nhân đương nhiên rõ ràng, hắn luôn tránh né nhân tộc đuổi giết, bởi vậy vũ khí lớn lớn bé bé của nhân tộc đều nhiễm một ít ma khí thuộc về bọn họ, chỉ là loại ma khí này tiêu tán rất mau, sẽ theo thời gian biến mất.
Cho tới nay ma tộc đều thích độc lai độc vãng, không phải sinh vật thích quần tụ bên nhau giống như nhân tộc. Phần lớn ma tộc đều sẽ không bỏ công sức đi phân biệt ma khí trên người ma tộc có gì khác ma khí trên vũ khí của nhân tộc.
Nhưng ngay từ đầu ma nhân đã dụ hoặc chủ bá ăn trứng Cửu Hoa Chu cũng chỉ là xuất phát từ một mặt bản tính ác liệt của Ma tộc.
Chỉ là hắn còn muốn giao dịch cùng Tô Đạt, đương nhiên không có khả năng sẽ giáp mặt xé toạc chân tướng ra mà là nói với vẻ hơi oan ức: "Ta rất ít khi tới nơi có nhân loại, sao có thể biết những việc này, các ngươi đều hiểu lầm ta."
Tiểu Yêu Tây Sơn trợn trắng mắt không nói gì, Tô Đạt cũng tỏ vẻ cảm kích với hắn.
Thật ra ngay từ đầu Tô Đạt liền biết con nhện này có độc, cũng không có ý định ăn trứng nhện. Chỉ là ma nhân nói làm hắn cảm thấy tò mò, hỏi một chút, lại cũng cảm thấy ác ý của ma nhân từ bên trong.
Morrison cùng Tiểu Yêu Tây Sơn đều là fans từ khi mới bắt đầu của hắn, dưới tình huống như vậy nhắc nhở hắn là bên trong dự kiến, cũng thực kinh hỉ.
Dù là như thế, Tô Đạt vẫn là không bán hết toàn bộ trứng nhện mà là để lại một trăm quả, dù sao thời gian là yên lặng, chúng nó đều sẽ không nở ra giống như Viêm Địa Điểu.
Thừa dịp kho hàng còn chưa thăng cấp xong, hắn tiếp tục nhặt trứng nhện, có vài quả trứng nhện là lớn hơn một chút, nhan sắc đậm một ít, hoặc là sờ lên thấy nhiệt độ cao hơn một ít. Thậm chí có mấy quả có thể cảm giác rõ ràng được bên trong có sinh mệnh đang chuyển động.
Thang Lâm bên kia giống như cũng sờ phải quả trứng nhện đang động, Tô Đạt chỉ nghe thấy hắn thét chói tai một tiếng, trứng nhện rơi trên mặt đất bị đập vỡ kêu "bẹp".
Tô Đạt đi qua đi nhìn nhìn, phát hiện bên trong có một con nhện con bị dịch nhầy màu vàng bao bọc lấy, trứng nhện bị làm rơi nát rồi, nhện con bên trong còn đang đau khổ giãy giụa muốn bò ra.
Xem ra sinh lực của thứ này vẫn là rất mạnh mẽ.
Thang Lâm thấy Tô Đạt cúi đầu quan sát không có động tĩnh, sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, vội giải thích nói: "Cháu...... Cháu không cố ý, lúc cháu cầm nó bỗng nhiên nó động vài cái, cháu bị hù, không cầm chặt nên nó mới rơi xuống."
Tô Đạt lắc đầu, lúc này mới lấy yêu đao ra giết chết nhện con, dùng mũi đao gạch gạch trên mặt đất ý rằng: "Con nhện này có độc, lần sau nếu lại có tình huống như vậy nhớ phải giết chết, nếu không bị nó cắn một cái liền không xong."
Hắn suy đoán như thế nguyên nhân là vì xung quanh không có thú hoang nào khác, loại tình huống này chỉ có hai loại, một loại là thú hoang ở vô cùng cường đại, những sinh vật khác không dám tới gần. Loại khả năng thứ hai là ở nơi này có một con hoặc là một đám thú hoang kịch độc.
Chỉ là loài nhện giống nhau, đều là nước bọt có độc, chỉ cần không bị nó cắn phải hoặc là bị nước bọt của nó dính vào sẽ không có việc gì.
Sau chuyện này, Thang Lâm càng cẩn thận nhặt trứng nhện lên, chờ trứng đều bị nhặt sạch, Tô Đạt mới bỏ hết vào trong kho hàng vừa thăng cấp xong.
Bởi vì kho hàng mở thêm ba mươi ô cho nên không gian rất lớn, hơn nữa hiện tại có thể cất chứa trứng nhện cũng là bất ngờ ngoài ý muốn, hắn vừa bỏ vào vừa đếm, ngoài một trăm quả đã bị bán đi thì còn lại ba trăm chín lăm quả, không ngờ trong động một con nhện lại có nhiều trứng nhện như vậy.
Sau khi dọn sạch trứng nhện xong, ba người lại bận rộn bắt đầu dọn sạch tơ nhện, tốc độ dọn tơ nhện nhanh hơn nhặt trứng nhện nhiều, hơn nữa bọn họ đều vô cùng thuần thục công việc này, chỉ tầm nửa giờ, toàn bộ động thật giống như không tồn tại dấu vết bị thú hoang chiếm dụng.
Dọn dẹp động nhện rồi lại tới một đoạn sông nhỏ ngoài động rửa ráy một chút, Tô Đạt mới bắt đầu nấu cơm.
Lúc nấu cơm hắn mở phòng phát sóng trực tiếp ra, có lẽ là bởi vì vừa mới bán một đợt trứng nhện, người trên phòng phát sóng trực tiếp đặc biệt nhiều, thậm chí còn nhiều ra gấp đôi so với lượng fans của hắn.
Phần bình luận xuất hiện không ngừng một vấn đề chung, đa số đều là hỏi chuyện đám nhện.
"Trứng nhện! Trứng nhện! Không cướp được! Chủ bá còn có trứng nhện không!"
"Trứng nhện của chủ bá cực kỳ tốt! Ăn ngon lại dinh dưỡng! Lập tức đoạt được năm quả, vui rạo rực!"
"Hai con nhện đực cái chủ bá treo ở chỗ giao dịch kia không bán sao? Giá cả có thể thương lượng! Muốn điểm hay có yêu cầu gì khác đều có thể!"
Tô Đạt nhìn qua rồi trả lời lại hai người: "Con nhện sẽ bán, trứng nhện không xác định." "Hai con nhện lớn ấy là trong lúc vô tình gặp được, vừa vặn vào hang ổ chúng nó, không biết là chủng loại gì, có thể ăn hay không?"
Hỏi con nhện đực cái là một người tên Bán Thú Nhân Nhặt Ve Chai, không phải fans của hắn.
Bán Thú Nhân Nhặt Ve Chai được Tô Đạt trả lời thì thực hưng phấn, lại tăng giá lần nữa hỏi: "Chủ bá có yêu cầu gì về đôi nhện kia sao? Ta là người ra điểm cao nhất mua đôi nhện kia, nếu không đủ chủ bá có thể nói yêu cầu khác."
Hai con nhện lớn kia phần lớn người đều chỉ mua một con, mà giá mua con nhện cái cao hơn một ít, cao nhất đạt tới một vạn ba điểm, nhện đực thì lại thấp hơn chỉ dao động khoảng năm nghìn.
Mà mua cả hai con có người ra giá một vạn năm, cao cũng có một vạn bảy một vạn tám, mà ra giá cao nhất quả thật chính là vị Bán Thú Nhân Nhặt Ve Chai kia, lên tới hai vạn.
Đồng thời vấn đề thứ hai của hắn đã được đáp lại, người trả lời chính là người đã nói con nhện ăn ngon lại dinh dưỡng, cũng không phải fans của hắn.
Ma nhân: "Có thể ăn đó, chủ bá có thể thử xem, há há."
Chẳng hiểu sao Tô Đạt lại cảm thấy giọng điệu này lại có ác ý, nhìn lại nick name, xác thực phù hợp với giọng điệu nói chuyện.
Rất nhanh, Ma Đạo Sư Morrison không có việc gì sẽ không nói lời nào mở lời: "Tốt nhất chủ bá không nên tin tưởng lời ma tộc nói, ta mua mười quả trứng nhện đều là lấy tới luyện chế dược tề, đến lúc đó thành công sẽ tặng một lọ cho chủ bá. Con nhện này có tên gọi Cửu Hoa Chu, ý tứ là trừ bỏ tám chân ra phía sau nó còn có một chân chứa đựng nọc độc trí mạng, loại nọc độc này lan tràn toàn thân, cũng là thứ khiến nhân loại tử vong, một khi tiếp xúc với làn da của nhân loại thì không chết cũng sẽ bị thương, ngay cả chế tác dược tề cũng không được, bởi vì nó chính là dược tề độc dược tốt nhất, chỉ sợ ngay cả Ma nhân đây cũng không dám hạ miệng. Nọc độc trong trứng nhện thì nhạt hơn rất nhiều, đối với Ma tộc yêu thích thức ăn độc vật mà nói thì đây là mỹ thực của chúng nó, mà ta vừa vặn có thể lấy tới luyện chế một ít dược tề đặc thù."
Tô Đạt thận trọng đáp lại: "Đa tạ!"
Ma nhân dường như bất mãn chính mình bị suy đoán vô căn cứ, giải thích qua loa: "Nhân tộc luôn là như vậy sao? Coi Ma tộc chúng ta trở thành cái gì, lại nói ta ăn vào quả thật không có xảy ra chuyện, chỉ là xuất phát từ tò mò muốn xem chủ bá ăn sẽ thế nào. Chỉ là ta cũng không muốn chủ bá chết, rốt cuộc ta còn muốn càng nhiều trứng nhện nữa đấy."
Ma Đạo Sư Morrison lạnh lùng nhắc nhở: "Nếu ta không nhìn lầm, chủ bá cũng là nhân tộc."
Ma nhân tạm dừng thật lâu mới giải thích: "Ngại quá, thật sự là không thấy rõ, ta còn tưởng rằng chủ bá là bán yêu, nhân loại trên người mang theo yêu đao hơn nữa còn có thể sử dụng yêu đao tốt như vậy, thật sự khó gặp."
Chủ nhân trước của yêu đao là Tiểu Yêu Tây Sơn vội tới phá đám: "Chủ nhân thứ nhất dùng thanh yêu đao này chính là nhân loại, hơn nữa vũ khí tiếp xúc với yêu ma lâu đều sẽ bị nhiễm mấy thứ linh tinh như yêu khí ma khí, vị ma nhân này hẳn là rất rõ ràng."
Ma nhân đương nhiên rõ ràng, hắn luôn tránh né nhân tộc đuổi giết, bởi vậy vũ khí lớn lớn bé bé của nhân tộc đều nhiễm một ít ma khí thuộc về bọn họ, chỉ là loại ma khí này tiêu tán rất mau, sẽ theo thời gian biến mất.
Cho tới nay ma tộc đều thích độc lai độc vãng, không phải sinh vật thích quần tụ bên nhau giống như nhân tộc. Phần lớn ma tộc đều sẽ không bỏ công sức đi phân biệt ma khí trên người ma tộc có gì khác ma khí trên vũ khí của nhân tộc.
Nhưng ngay từ đầu ma nhân đã dụ hoặc chủ bá ăn trứng Cửu Hoa Chu cũng chỉ là xuất phát từ một mặt bản tính ác liệt của Ma tộc.
Chỉ là hắn còn muốn giao dịch cùng Tô Đạt, đương nhiên không có khả năng sẽ giáp mặt xé toạc chân tướng ra mà là nói với vẻ hơi oan ức: "Ta rất ít khi tới nơi có nhân loại, sao có thể biết những việc này, các ngươi đều hiểu lầm ta."
Tiểu Yêu Tây Sơn trợn trắng mắt không nói gì, Tô Đạt cũng tỏ vẻ cảm kích với hắn.
Thật ra ngay từ đầu Tô Đạt liền biết con nhện này có độc, cũng không có ý định ăn trứng nhện. Chỉ là ma nhân nói làm hắn cảm thấy tò mò, hỏi một chút, lại cũng cảm thấy ác ý của ma nhân từ bên trong.
Morrison cùng Tiểu Yêu Tây Sơn đều là fans từ khi mới bắt đầu của hắn, dưới tình huống như vậy nhắc nhở hắn là bên trong dự kiến, cũng thực kinh hỉ.
Dù là như thế, Tô Đạt vẫn là không bán hết toàn bộ trứng nhện mà là để lại một trăm quả, dù sao thời gian là yên lặng, chúng nó đều sẽ không nở ra giống như Viêm Địa Điểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất