Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 108:

Trước Sau
Một buổi tiệc vui vẻ bỗng chốc biến thành một sự hoảng loạn.

Mọi người đều ra ngoài tìm kiếm Thâm Thâm, Đoàn Đoàn và Vân Vân cũng muốn đi theo nhưng đạo diễn lo lắng nếu đi cùng sẽ phải trông nom hai bé gái, vì vậy đã để hai bé ở nhà cùng Khương Dĩnh.

Căn nhà rộng lớn lộng lẫy nhưng lúc này lại trống trải như một nhà tù.

Khương Dĩnh thất thần ngồi trên ghế sofa, mắt nhìn xa xăm, đầu óc rối bời. Sau khi từ từ tỉnh táo lại, cô ấy chỉ muốn tìm việc gì đó để làm để chuyển hướng sự chú ý của mình.

"Vân Vân, Đoàn Đoàn." Khương Dĩnh đứng dậy, "Con muốn uống sữa không? Cô đi pha cho."

Vân Vân gật đầu: "Vâng ạ."

Cô bé cảm nhận được tâm trạng của cô ấy không tốt nên ngay cả khi nói chuyện cũng rất cẩn thận.

Khương Dĩnh tiếp tục: "Con thích ăn vặt không? Ở nhà có mận, bánh quy, chà bông,... "

Vân Vân sáng mắt lên nhưng nhìn vẻ mặt mệt mỏi và cố gắng che giấu của cô ấy, cô bé trực giác cảm thấy mình không nên biểu hiện quá vui vẻ và phấn khích: "... Con có thể ăn một chút tất cả được không ạ, chỉ một chút thôi."

Cô bé cẩn thận giơ ra một ngón tay.

Khương Dĩnh mỉm cười nhẹ, gật đầu: "Còn Đoàn Đoàn thì sao?"

Đoàn Đoàn nhỏ nhẹ nói: "Gì cũng được ạ."

Khương Dĩnh: "Được thôi."



Khương Dĩnh quay người đi vào bếp, một lúc sau ra tay bưng một khay đựng đồ ăn nhẹ. Trên khay có hai ly sữa, một hộp bánh quy giòn nhân thịt, một đĩa bánh quy nhỏ, một đĩa mận sấy dẻo và một thanh socola.

Cô ấy đặt khay đồ ăn lên bàn trà.

"Có thể ăn rồi."

Vân Vân cầm lấy ly sữa của mình, nhấp từng ngụm nhỏ. Sữa ngọt ngào và ấm áp, rất ngon.

Khương Dĩnh ngồi bệt xuống ghế sofa, vẻ mặt đầy lo lắng. Cô ấy nhìn thấy album ảnh bên cạnh, mở ra: trang đầu tiên là ảnh chụp hồi cô và chồng còn yêu nhau, trang thứ hai là ảnh cưới, cả hai đều mặc áo sơ mi trắng.

Trang thứ ba là ảnh chụp lúc Thâm Thâm mới chào đời…

Trang thứ tư là ảnh Thâm Thâm tập đi bằng xe tập đi lần đầu tiên…

Ban đầu, Khương Dĩnh chỉ muốn tìm thứ gì đó để khuấy động tâm trí mình nhưng khi nhìn vào những bức ảnh, cảnh tượng lúc chụp ảnh hiện lên trước mắt cô ấy một cách rõ ràng. Lúc nhỏ, Thâm Thâm rất nghịch ngợm, thích ăn ngón chân cái nhất, thỉnh thoảng còn bôi ớt lên đó.

Bị cay, Thâm Thâm mới dần bỏ được thói quen này.

Trái tim hoảng loạn của Khương Dĩnh bỗng nhiên bình tĩnh lại, khóe môi cong lên một nụ cười nhẹ nhàng, lật sang trang tiếp theo của album ảnh.

Nụ cười của cô ấy cứng lại: Sau trang thứ tư lại trống rỗng?

Khương Dĩnh tuy hiếm khi nào xem album ảnh nhưng cô ấy có trí nhớ rất tốt rằng sau trang này là ảnh gia đình do cô ấy, Thâm Thâm và chồng chụp. Mặc một bộ vest nhỏ, cậu bé trông rất quý ông nhỏ. Cô ấy mặc sườn xám, còn chồng cô ấy mặc vest và đeo cà vạt.



Đó là một bộ trang phục rất trang trọng.

Lý do có bức ảnh này là vì một ngày nọ cô ấy phát hiện ra gia đình họ không có ảnh chân dung chính thức của gia đình.

Cho nên một nhà ba người làm chuyện như vậy thật trịnh trọng.

"Cô."

Sự chú ý của Khương Dĩnh bị tiếng nói nhỏ nhẹ của bé thu hút, cô ấy phát hiện ra Đoàn Đoàn đang dùng hai bàn tay nhỏ bé trắng ngần nâng ly sữa đưa cho cô ấy.

Rõ ràng là dành cho cô.

Khương Dĩnh ngẩn người một lúc: "Đây là của con. Đoàn Đoàn."

"Con biết ạ." Đoàn Đoàn nói: "Nhưng cô cần hơn."

Khương Dĩnh không nói gì.

Đoàn Đoàn nhẹ nhàng nói: "Sữa thơm lắm còn rất ấm nhưng con nghĩ cô cần ly sữa này hơn con."

Khương Dĩnh sững người, cô ấy không chỉ ngạc nhiên trước lời nói của Đoàn Đoàn mà còn bị lời nói của Đoàn Đoàn nhắc nhở mà cô ấy mới nhận ra ngón tay mình đang bấu cả vào nhau, như thể cả máu cũng đông lại.

Cô ấy không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

Khương Dĩnh đưa tay đón lấy ly sữa từ tay Đoàn Đoàn, nhiệt độ ấm áp xuyên qua ly truyền đến tay cô ấy. Trái tim phiền muộn của cô ấy cũng theo đó mà dịu đi, cô ấy nhìn thấy Đoàn Đoàn cố gắng trèo lên ghế sofa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau