Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 112:

Trước Sau
Thẩm Hoan và cô ấy ăn ý với nhau: "Đến đón anh nhé, A Dĩnh. Anh muốn là người đầu tiên được gặp em và Thâm Thâm.”

Khương Dĩnh cúi xuống, nhìn thấy đôi mắt sáng rỡ của Thâm Thâm khẽ cong lên thành một đường cong nhẹ nhàng.

“Ừm.”

Những người trong tổ chương trình cuối cùng cũng mang máy quay tới và bắt đầu phát sóng trực tiếp trở lại .

Khán giả hồi hộp chờ đợi lập tức bước vào buổi phát sóng trực tiếp.

[Khu bình luận]: Chuyện gì đang xảy ra vậy? Thật khiến người ta nóng ruột mà!

[Khu bình luận]: Ảnh hậu phải chăng đã gặp trục trặc trong hôn nhân? Thâm Thâm nên làm sao bây giờ?

[Khu bình luận]: Chồng của Khương Dĩnh là ai?

[Khu bình luận]: Đây là lần đầu tiên chương trình phát sóng trực tiếp bị tắt mà không nói một lời!

Mọi người phàn nàn không ngớt, bỗng nhận ra khung hình rung lắc. Sau một lúc phân biệt, họ mới nhìn thấy bóng người lấp ló xung quanh. Đó là Khương Dĩnh, dáng người cao ráo thon thả, đang dắt theo Thâm Thâm mở cửa xe và chuẩn bị lên xe.

[Khu bình luận]: Khương Dĩnh đi đâu vậy?

[Khu bình luận]: Có phải chúng ta bỏ sót điều gì rồi không? Đến lúc thu dọn đồ đạc và dọn ra khỏi nhà rồi phải không?

[Khu bình luận]: Ảnh hậu, đừng đi mà !

Khương Dĩnh dường như có thể đoán được khán giả đang nghĩ gì. Nữ diễn viên bình thường lạnh lùng xa cách đột nghiên mỉm cười ngọt ngào trước ống kính: “Tôi đi đón chồng tôi”.



Nói xong lập tức lên xe đóng cửa lại.

Sau khi người quay phim lên xe, chiếc xe khởi động và lăn bánh đến sân bay.

Khán giả không hiểu mình đã bỏ lỡ gì, bối rối vì sao tình tiết chương trình bỗng dưng tua nhanh đến cảnh hòa giải. Cái này còn không có phim truyền hình hay điện ảnh đâu đấy!

Chẳng bao lâu, xe chạy đến bên ngoài sảnh sân bay, một người đàn ông cao ráo lặng lẽ đứng ngoài cửa, mặc áo sơ mi trắng, cà vạt đen, dáng người cao ráo, trên tay mặc một bộ vest màu xanh đậm.

Ngoại hình nổi bật trong đám người.

Anh ta nhìn thấy Khương Dĩnh trong bộ quần áo màu đỏ đang bước tới lập tức tiến lên vài bước đứng trước mặt cô ấy.

"Anh đã trở về."

Dưới ống kính, cả gia đình ôm nhau.

Một đàn gà liên tục gáy trong phòng livestream.

[Khu bình luận]: Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt.

[Khu bình luận]: Đúng là chồng của ảnh hậu, đẹp trai quá!

[Khu bình luận]: Kỳ thực nhìn kỹ Thâm Thâm thì liền biết ba mẹ đều rất đẹp.

[Khu bình luận]: Ai da, làm hòa là tốt rồi!



[Khu bình luận]: Nhưng mà mình vẫn muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, trước khi tắt livestream mặt của Khương Dĩnh đã rất kỳ lạ và cô ấy cũng nói lên show để giải khuây, lúc tắt livestream, Khương Dĩnh còn cãi nhau với Thâm Thâm nữa. Giữa chừng đã thiếu mất gì vậy?

[Khu bình luận]: Tôi cũng tò mò.

Xe chạy một mạch về căn biệt thự. Nơi đó ánh đèn sáng rực, mơ hồ có thể nhìn thấy vài người bưng đĩa đi dạo quanh nhà.

Thẩm Hoan không biết bọn họ, quay đầu nhìn Khương Dĩnh.

Khương Dĩnh nói: “Bọn họ là bạn của em.”

“Em đã thầm ước mong anh có thể về nhà cùng ăn tối, bạn bè của em muốn đến phụ nấu ăn và bầu bạn với em.”

Dù gì cũng đã là vợ chồng gần mười năm, có những điều không cần phải nói quá rõ ràng.

Thẩm Hoan vẫn rất ngạc nhiên, bởi vì vợ anh ta vốn dĩ là người sống khép kín, không thích giao tiếp với người khác, càng đừng nói đến việc có thể cảm hóa được người mà cô ấy gọi là bạn bè.

Nhóm người này hẳn phải rất ấm áp.

Mới có thể khiến vợ anh ta từ bỏ sự xa cách và lạnh lùng thường ngày.

Thẩm Hoan nói: “Anh tin rằng họ nhất định là những người rất tốt.”

Khương Dĩnh gật đầu, nhớ lại Đoàn Đoàn đáng yêu như chiếc bánh bao, trên môi nở nụ cười: “Còn có một bé gái rất đáng yêu tên là Đoàn Đoàn, bé ấy rất xinh xắn, tính cách ngoan ngoãn, hiểu chuyện, biết nấu ăn, biết chọn trái cây, giặt quần áo...”

Một đứa trẻ giỏi giang như vậy sao?

Thẩm Hoan lặng lẽ đi bên cạnh Khương Dĩnh, nghe cô ấy kể về Đoàn Đoàn với nụ cười trên môi và ánh mắt dịu dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau