Sau Khi Trọng Sinh, Ta Đoạt Lại Phúc Khí

Chương 15:

Trước Sau
Vú già tuân lệnh, đứng dậy đi tới trước bàn trang điểm, từ ngăn bí mật lôi ra hai con búp bê, sau đó trở lại bên người Lưu thị.

Ánh mắt Lưu thị dừng trên hai con búp bê nhìn qua vô cùng bình thường, mắt lạnh nhìn một lát mới duỗi tay nhận lấy.

Hai con búp bê này đều là nữ hài, bên trong chứa tóc cùng móng tay của Trần Tùng Ý và Trình Minh Châu, còn có sinh thần bát tự của các nàng.

Hai người đồng thời ra đời, mười lăm năm trước Lưu thị vì tìm nữ hài thích hợp tráo đổi mệnh cách với nữ nhi trong bụng không biết bao lâu mới tìm được Trần Tùng Ý.

Hai người sinh thần bát tự giống nhau, dùng thuật pháp này đổi mệnh cách càng thêm dễ dàng.

Hai con búp bê này, một trắng một đỏ, màu đỏ là Trần Tùng Ý, màu trắng là Trình Minh Châu, nối với nhau bằng sợi tơ hồng.

Bà ta nhìn hai con búp bê rồi lâm vào hồi ức.

Biện pháp đổi mệnh này là một đạo nhân tha phương truyền dạy, mấy chục năm trước, nạn đói nổi lên, đã lấy đi mạng sống rất nhiều người.

Lúc ấy Lưu thị còn nhỏ, vẫn là tiểu nữ hài trong nhà, một ngày nọ một đạo nhân tha hương tới nhà bọn họ xin cơm, nương bà ta bố thí một bữa cơm, vì thế đạo nhân tinh thông mệnh số này liền báo ân bà, vì tỷ muội Lưu gia phán mệnh.

Lưu phu nhân sinh ba nữ nhi như châu tựa bảo, đạo nhân vừa thấy các nàng liền nói: “Không tồi, ba vị thiên kim đều có mệnh cách vượng phu, ở nhà vượng phụ, xuất giá vượng phu, sau khi các nàng sinh ra, Lưu lão gia làm ăn hẳn ngày càng phát đạt, bần đạo nói không sai chứ?”

Lưu lão gia cười đến không khép được miệng, nói: “Không tồi, ba nữ nhi này của ta vừa sinh ra, đường làm ăn ngày một thuận lợi, mới mười năm đã trở thành tiệm buôn lớn nhất huyện.”



Đạo nhân kia chỉ cười cười.

Đầu năm nạn đói hoành hành, đạo tăng tha phương đều xanh xao vàng vọt, chỉ có ông ta đặc biệt, đạo bào trên người không dính bụi đất, trên người còn có một cỗ khí chất xuất trần, đây cũng là lý do Lưu lão gia nguyện ý nghe ông ta phán mệnh.

“Đáng tiếc.” Đạo nhân vuốt bộ râu ngắn, nói, “Ba vị thiên kim tuy trời sinh mệnh phú quý, gả cho phu quân cũng phú quý, nhưng cần phải kiêng kỵ, ngày sau các nàng xuất giá, sinh hạ con nối dõi, nếu sinh hạ nhi tử, vận thế càng ngày càng vượng, nếu sinh hạ nữ nhi, sẽ phá hỏng vận thế nhà chồng, tự bản thân cũng sẽ chịu liên lụy, nửa đời trước có bao nhiêu đắc ý, nửa đời sau liền có bấy nhiêu thất vọng.”

Lưu thị vốn không tin mấy lời này, kết quả hai cái tỷ tỷ trước sau xuất giá, hài từ đầu tiên đều là nữ nhi, các nàng gả cho nhà phú hào cơ hồ chỉ hai ba năm đã nhà tan cửa nát, không thể không liên tục về nhà mẹ đẻ cầu phụ thân trợ giúp.

Nhìn hai tỷ tỷ từ quý phụ nhân trở thành bộ dạng khổ sở thất vọng, phải về nhà mẹ đẻ tống tiền đòi nợ, Lưu thị hoảng sợ vô cùng.

Đến khi bà ta gả cho Trình Trác Chi, hài tử hoài thai đầu tiên cũng là nữ nhi.

Bà ta không nỡ giết chết cốt nhục đầu tiên của mình, đành phải gạt Trình Trác Chi về nhà mẹ đẻ tìm Lưu phu nhân, cùng mẫu thân khắp nơi tìm kiếm cao nhân, muốn tìm ra phương pháp hóa giải.

Mãi đến thời điểm bà ta hoài thai tám tháng mới gặp lại đạo tăng năm đó.

Lưu thị từ đứa bé chải tóc trái đào thành phụ nhân, cũng sắp trở thành mẫu thân người khác, nhưng dung mạo đạo nhân vẫn giống như đúc năm đó, không chút biến hóa, điều này càng làm mẹ con Lưu thị tin tưởng ông ta là cao nhân đắc đạo.

Lưu thị như bắt được cọng rơm cứu mạng, trả cho đạo nhân một món tiền lớn, lại đau khổ cầu xin mới cầu được thuật pháp này.

Chỉ cần tìm được một nữ hài sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với nữ nhi của bà, đồng thời sinh ra có khí vận may mắn, tráo đổi hai đứa trẻ, như vậy có thể bảo toàn vận khí Trình gia trong mười sáu năm.



Chờ mười sáu năm sau, lại đem các nàng đổi về, bắt đầu dùng thuật pháp này trao đối mệnh cách các nàng.

Hai con búp bê này đại diện cho hai nàng, mà sợ tơ hồng trung gian là nhuộm máu Lưu thị mà thành, giống như sợi dây ràng buộc mẫu tử khi mang thai.

Sau khi thực hiện thu1ật pháp, vận khí của Trần Tùng Ý sẽ thông qua cơ thể người mẹ chuyển sang người nữ nhi Trình Minh Châu, mỗi một lần dịch chuyển, màu đỏ trên người búp bê Trần Tùng Ý sẽ nhạt đi một phần, mà búp bê thuộc về Trình Minh Châu sẽ chuyển từ trắng sang hồng.

Chờ màu sắc hai con búp bê hoàn toàn tráo đổi, chính là thời cơ chín muồi.

Lúc đó, lập tức giết chết Trần Tùng Ý, mệnh cách của hai người sẽ hoàn toàn tráo đổi.

Từ khi Trình Minh Châu trở về, Lưu thị liền khởi động thuật pháp này, hiện tại chân búp bê Trần Tùng Ý đã bắt đầu trắng bệch, mà đỉnh đầu búp bê Trình Minh Châu đã bắt đầu nhiễm hồng.

Đạo nhân kia cũng nói qua, sau khi thuật pháp bắt đầu, càng áp chế Trần Tùng Ý mạnh mẽ, vận khí của nàng chuyển lên người Trình Minh Châu càng nhanh.

Còn việc làm thế nào trấn áp, thương tổn cơ thế cũng được, ức chế tinh thần cũng không sao.

Tóm lại nàng càng tệ, Trình Minh Châu sẽ càng tốt, hơn nữa khí vận dời đi sẽ thập phần rõ ràng, rất nhiều chuyện có thể làm bằng chứng.

Đạo nhân kia không nói rõ là chuyện gì, chỉ nói đến đúng thời điểm, Lưu thị tự mình quan sát sẽ phát hiện ra.

Vốn dĩ mọi thứ đang phát triển dưới tầm quyền soát của Lưu thị, không ngờ bây giờ Trần Tùng Ý đột ngột rời khỏi Trình phủ, mọi chuyện đã nằm ngoài khả năng khống chế của bà ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau