Chiếm Hữu Không Kiểm Soát

Chương 84: Tôi đau đầu

Trước Sau
Tuy nói hơn một tuần thực hiện khởi quay, người chủ trì bộ phim mới gửi liên lạc đến hầu hết các diễn viên. Nhưng đối với phong thái làm việc của đạo diễn James. Trước khi khởi quay ông vẫn muốn xem xét qua thực lực của các diễn viên, và thực hiện tạo hình để xem có phù hợp hay không.

Chưa đầy bốn ngày sau.Ngay tại phòng lãnh đạo của công ty, lượng diễn viên khi này rất đông đủ. Bên Cạch Lộ Tĩnh còn có thêm sự xuất hiện của chị quản lý Dương.

NOVEL TOON

Cho dù số tuổi chỉ mới hơn bốn mươi, nhưng tuổi nghề kinh nghiệm quản lý đều rất lâu. Vốn Mặc Kỳ Dực phân bố quản lý Dương cho Lộ Tĩnh chính là vì muốn hỗ trợ trên con đường này, đương nhiên sự quản chế hoạt động của cô cũng nằm trong số đó.

Lộ Tĩnh ngước nhìn căn phòng nơi đây, lượng diễn viên phần lớn đều là những người có tiếng. Chỉ trừ duy nhất cô là chỉ mới vươn lên trong một vài dự án phim gần đây.

Buổi họp kéo dài trong vòng một tiếng. Lộ Tĩnh biết được cảnh quay đoạn đầu lấy bối cảnh rừng rậm. Vì để lấy tính chân thật nhất, sẽ được thực hiện quay chung với các loài động vật hoang dã trực tiếp. Đồng thời cũng đảm bảo sự an toàn với các diễn viên.

Không bao lâu, căn phòng đã chào đón một người đàn ông trung niên bước vào. Mới đầu nhìn vào, trong phòng một vài người hơi hoảng vì nhận thấy trên gương mặt ông ta một vệt sẹo dài đáng sợ ngay ánh mắt.

Đạo diễn James niềm nở cười, vẫn giữ phong thái người trong nghề lâu năm, ông ngẩng đầu, lập tức đưa tay ra bắt với người đối diện.

“Đây là người chủ sở hữu cả một khu vực hoang sơ rừng rậm nổi tiếng Nam Phi, cũng là người đảm nhiệm sẽ hỗ trợ bố trí cảnh quay cho chúng ta. Ngài Lâm Tường.”

Cả đoàn diễn viên lập tức đứng lên, cúi đầu chào.

Được một đoạn, đạo diễn James lại tiếp tục nói.

“Trên 65% cảnh quay, đều sẽ được bố trí tại khu vực này. Vì thế trong quá trình tác hợp, mong mọi người có thể hỗ trợ nhau.”Trong lúc đạo diễn James nói, điện thoại Lộ Tĩnh hiện sáng đèn. Cô nhìn chiếc điện thoại, không nghĩ lại là tin nhắn đến từ phía Mặc Kỳ Dực.

[Khi nào họp trao đổi xong, lập tức trở xuống dưới sảnh. Sẽ có người chở em về Biệt Uyển.]



Lộ Tĩnh ngẩng đầu nhìn về phía người quản lý Dương, đối diện với ánh mắt của cô, chị ta vẫn không nói gì.

Thông tin đến với Lộ Tĩnh quá nhanh. Bàn tay hơi siết chặt chiếc điện thoại.

Khoảng hơn một tiếng sau.

Khi vừa bước xuống bên dưới sảnh, đã trông thấy một chiếc xe sang trọng dừng lại. Lộ Tĩnh nghi hoặc thăm dò, trợ lý Quang quen thuộc rất nhanh đã bước xuống.

“Mời cô lên xe, ông chủ đang đợi.

Chiếc xe rất nhanh, liền rời đi.

Phố xá về khuya, đèn lớn trên đường soi rợi.

Lâm Tường đứng phía xa nhìn bóng xe vừa rời đi, bên cạnh là tay trợ thủ đắc lực đi theo.

“Người nói xem, tên trợ lý ban nãy, rõ ràng là trợ lý của tên khốn họ Mặc đó. Còn nữ nhân kia...”

Tay săn bên cạnh như thể đoán được tên đàn ông nghĩ gì, vội vàng bồi vào.

“Có lẽ là nữ nhân của hắn”Lâm Tường xoay người đi vào trong, tin đồn xung quanh Mặc Kỳ Dực nhiều nữ nhân như thế, có lẽ đây chỉ là một trong số đó. Nhưng theo dõi nhiều năm như thế, không nghĩ đến một nữ nhân thanh đạm như cô gái ban nãy lại lọt vào mắt Mặc Kỳ Dực.

Sâu trong tâm tư xuất hiện sự nghi ngờ chờ được phỏng đoán.

Thời điểm trở về khu biệt thự, trợ lý Quang thẳng một đường dẫn cô đến trước cửa phòng Mặc Kỳ Dực. Xung quanh tương đối nhiều ánh mắt người hầu nhìn vào, nhưng rất nhanh đã buông xuống.



Lộ Tĩnh tâm trạng không mấy yên ổn mở cửa bước vào.

Căn phòng khi này tối om trông não nề, đặc quánh mùi thuốc lá không thể tan ra, căn bản khó ngửi vô cùng. Người đàn ông ngồi trên thành giường, tầm mắt gương mặt nhợt nhạt mệt mỏi thấy rõ, áo sơ mi bung vài nút, đôi mắt đăm đăm về cô, cất giọng khàn đặc ra lệnh.

“Lại đây.”

Lộ Tĩnh kiêng dè di chuyển từng bước, vừa lại gần, một tay người đàn ông lập tức kéo lại, đem cơ thể nhỏ nhắn ôm vào trong lòng. Gương mặt dựa lên hõm cổ, tham lam ngửi lấy mùi hương ngọt ngào như thể tràn đầy sự nhớ nhung.

Bị kéo bất ngờ khiến cô gái nhỏ không kịp hành xử, trên người Mặc Kỳ Dực tràn đầy mùi rượu nồng đậm đặc trưng pha tạp mùi thuốc lá khó ngửi. Nhưng điều khiến cô choáng váng hơn hết, chính là cơ thể người đàn ông nóng vô cùng, như thể là đem cô đặt vào hòm lửa.

Chỉ có Mặc Kỳ Dực không để tâm, người đàn ông kéo chiếc cằm nhỏ muốn hôn lên, nhưng Lộ Tĩnh đã vội vàng ngăn lại hành động này, bất lực lên tiếng.“Cơ thể ngài nóng như vậy, ngài có vấn đề sao?”

Lộ Tĩnh vốn cũng không muốn hỏi, nhưng đầu óc cô như quay cuồng dưới cái ôm từ cơ thể nóng rực của người đàn ông.

Mặc Kỳ Dực nhướng mày, đôi mắt đen nhánh như lộ ra một điều đàn ông lên tiếng.

“Có lẽ do đêm qua tôi ngâm mưa.

đó. Người

Nói một câu, liền hướng đôi mắt nhìn về Lộ Tĩnh, tiếp tục nói, khi này sâu thẳm đôi mắt dâng lên sự mong chờ ít ỏi chính hắn cũng không ngờ được.

“Tôi còn đau đầu nữa”

Vốn dĩ, Mặc Kỳ Dực muốn xem phản ứng cô gái nhỏ ra sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau