Hậu Cung Dạy Dỗ Hàng Ngày

Chương 21:

Trước Sau
Trên người các nàng hiện giờ chỉ còn lại duy nhất một miếng nội khố bao quanh hai ͼhân thon dài, thật ra kết quả đã quá rõ ràng, xem qua một lượt trên mông các nàng không ai có chỗ trống, nhưng làm như vậy chỉ vì muốn họ xấu hổ.

Một nhóm các công công đi qua kiểm tra, quỳ gối đối diện với mông các nàng, nhào nặn hai bên mông mềm mại, nhào từ lúc hai bên mông cong còn nguyên dấu mộc hình hoa cúc chuyển thành hai cánh mông đỏ au mờ mực, đến mức không phân biết được mông tròn đỏ là do nhào nặn nhiều hay do màu mực đóng dấu các nàng.

Sau khi nhào nặn đến không rõ hình dáng ban đầu, các công công lại giống nhau đưa tay lên nhắm vào mông các nàng liên tục đánh “bốp bốp”, lòng bàn tay vỗ vào mông thịt mềm mại, khiến các tú nữ sợ hãi nhảy lên phía trước tránh né “a a… đau”, ngay sau đó lại bị kéo lại tiếp, các công công cứ giơ tay ra đánh liên tục, đánh đến khi không tránh né nữa mới thôi, đến lúc đó mới nghe các công công nói “Đạt tiêu chuẩn.”

Hai ngày nay trên người các tú nữ từ trên xuống dưới đều đã bị sờ soạng khắp nơi, nhưng vừa bị sờ tiểu huyệt vừa bị đánh mông thì khác, một cái khiến các nàng xấu hổ nhưng mang theo khoáı cảm, một cái là phạt các nàng làm sai nên cảm thấy hổ thẹn.

Trong đại sảnh yên tĩnh chỉ vang lên tiếng va chạm giữa lòng bàn tay và cánh mông “bạch bạch…bạch bạch bạch bạch… bạch bạch…”nếu nghe kĩ còn có thể nghe được tiếng rên khe khẽ.

Bảy mươi đến tám mươi tú nữ không vượt qua được màn kiểm tra đang đứng nhìn từ phía bên kia, tɾong lòng các nàng run sợ, không biết mình sẽ phải đối mặt với hình phạt gì tiếp theo.

Sau bữa trưa, tất cả những tú nữ không đạt tiêu chuẩn bài kiểm tra đều bị lôi ra ngoài đứng trên đài cao, tɾong khi những tú nữ vượt qua bài kiểm tra khác là khán giả ngồi dưới theo dõi, mặc dù vừa rồi họ bị đánh vài lần, nhưng vết sưng đỏ đã nhanh chóng xẹp xuống, chỉ còn lại màu sắc của những con dấụ

Kim ma ma ra lệnh “Các ngươi đứng tách riêng ra đi, ai đã có được một con dấu thì đứng bên kia, còn những người chưa có dấu nào thì đứng ở chỗ của ta.”



Những tú nữ đứng trên đài này đa phần đều đã lấy được một dấu mộc, chỉ có một số ít các tú nữ da mặt mỏng không dám lộ ra kiểm tra nên không thể vượt qua vòng này, các nàng vì quá run rẩy mà đọc sai số đo hay lúc hành lễ không đúng chuẩn, vậy nên mới không thể có được dù chỉ một dấu mộc.

“Những tú nữ có một dấu mộc sẽ bị đánh roi nhỏ vào hai bên mông, mỗi mông ba mươi cái, thêm hai trượng vào mông.”

“Những tú nữ đến một dấu mộc cũng không có sẽ bị đánh roi nhỏ vào hai bên mông, mỗi mông sáu mươi cái, sau lại đánh thêm bốn trượng vào mông.”

“Khi đang bị phạt thì nhất định phải tuân theo quy củ, không thể dừng lại cũng không thể lùi bước, lúc đánh phải tạ ơn, mỗi lần đánh đều phải nói ‘tiện nữ đáng đánh, tạ công công thưởng hình phạt’, đã nhớ rõ hết chưa?”

“Bị phạt xong phải đối diện với những người trên này và những người dưới kia đọc lại số đo, đừng tưởng rằng bị phạt xong thì không cần phải đọc những cái đó nữa.”

Các công công dọn ra bốn băng ghế tạo thành hình chữ “nhân”(人), lại tới trói bốn vị tú nữ ở trên băng ghế, hai vị công công đứng hai bên trái phải, kéo ͼhân người bị phạt sang hai bên ghế, mặt giữa mở rộng đối diện với đám người ngồi dưới đài, sự xấu hổ cùng sợ hãi hiện hết lên trên khuôn mặt các nàng, một công công cầm roi phạt dài mảnh, rộng cỡ lòng bàn tay, cùng với hai tay bị cột sang hai bên, người nằm trên băng ghế đã bị kéo thành hình chữ T.

Công công thực hiện hình phạt hô lớn “Bắt đầu thưởng phạt”, sau đó liền thay phiên nhau quất đánh, mỗi lần phạt xong đều dừng lại một lần để chờ tú nữ tạ thưởng. Dưới khán đài là một mảnh yên tĩnh, đây có lẽ là hình ảnh bạo lực nhất tɾong kì tuyển tú của các nàng. Các giám quan vẫn đang đứng bên cạn nhìn các nàng, để các nàng dù cho không muốn nhìn cũng phải nhìn, nếu không nhìn thì người trên khán đài sẽ thay thế bằng các nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau