Xuyên Nhanh Dẫn Chồng Trước Và Anh Ta Lúc 5 Tuổi Tham Gia Show

Chương 14:

Trước Sau
“Kỳ Tư Dữ, con đi chậm một chút cho mẹ, cẩn thận kẻo va phải người khác!”

Nhưng đã quá muộn, cậu bé lúc này đã chạy nhanh như chớp về phía đám người An Ngu đang đứng chờ. Càng thú vị hơn là đứa trẻ nhìn thấy một đám người xa lạ nhưng lại không hề sợ hãi, còn chưa đến gần mà đã nhiệt tình chào hỏi cùng mọi người: “Xin chào, xin chào mọi người, cháu tên là Kỳ Tư Dữ, rất vui được gặp mọi người ạ.”

An Ngu nhìn cậu bé cũng trạc tuổi Tiểu Lệ Hành, phối hợp với cậu bé nói: “Xin chào cháu, cô tên là An Ngu. Đây là Tiểu Tiểu Hành, còn đây là chú Lệ Hành của cháu.”

Cậu bé Kỳ Tư Dữ nhanh chóng đi đến trước mặt Mộ Lệ Hành, ngẩng đầu lên và nói: “Xin chào chú Lệ Hành, cháu đã xem những bộ phim điện ảnh của chú, diễn xuất cực kỳ tốt, diễn cảnh bay tới bay lui cũng thật lợi hại, bọn cháu đều rất thích ạ.”

Dáng vẻ bắt chước người lớn của cậu bé khiến mọi người đều bị chọc cười, đặc biệt là những lời đánh giá vô cùng nghiêm túc này của cậu bé.

Mộ Lệ Hành cũng cảm thấy buồn cười, anh sờ đầu cậu bé: “Cảm ơn cháu đã thích.”

Cậu bé lại đi đến trước mặt Tiểu Lệ Hành, thân thiện chào hỏi: “Tiểu Tiểu Hành, chào cậu.”

Tiểu Lệ Hành: “Chào cậu.”

Kỳ Tư Dữ: “Năm nay tớ năm tuổi, còn cậu?”

Tiểu Lệ Hành: “Tớ cũng năm tuổi.”

Kỳ Tư Dữ: “Hả? Tớ năm tuổi một tháng rồi.”



Tiểu Lệ Hành: “Tớ năm tuổi tròn.”

Kỳ Tư Dữ vui tới nỗi muốn nhảy cẫng lên: “Thật tốt quá, tớ vẫn là anh trai! Nhanh, gọi anh Tiểu Đảo đi.”

Ánh mắt Tiểu Lệ Hành hiện lên vẻ thắc mắc: “Vì sao lại gọi là anh Tiểu Đảo? Không phải cậu tên là Kỳ Tư Dữ sao?”

Kỳ Tư Dữ: “Tiểu Đảo là tên ở nhà của anh, nhanh lên nào, gọi một tiếng anh trai đi.”

Cậu bé nắm lấy tay của Tiểu Lệ Hành, khuôn mặt nhỏ tuổi đã có nét điển trai hiện ra biểu cảm háo hức.

Tiểu Lệ Hành có chút choáng ngợp trước sự nhiệt tình của cậu bé.

May mắn thay lúc này bố mẹ của Kỳ Tư Dữ cũng đã tới.

Thích Dạng vừa nghe cậu bé lại bắt người khác gọi mình là anh trai, liền kéo cậu bé ra, sau đó nhìn về phía An Ngu cười áy náy: “Xin lỗi cô nhé, thằng bé này vẫn luôn nghịch ngợm, mọi người không cần để ý đến nó, càng để ý thì nó sẽ càng hăng hái.”

“Nào có.” An Ngu vừa cười vừa nói, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt người phụ nữ đối diện, thầm cảm thán cô ấy trông thật xinh đẹp, nét mặt tươi sáng, thanh lịch quý phái, dù đã là mẹ của hai đứa trẻ, vậy mà cô ấy vẫn có thể bảo dưỡng bản thân tốt như vậy: “Tôi cảm thấy đứa trẻ này tính cách khá tốt, vừa hoạt bát lại phóng khoáng, giống như là một mặt trời nhỏ vậy.”

Hai nhóm khách mời theo chân nhân viên lên xe buýt chuyên dụng đón bọn họ, sau đó mọi người sẽ đến địa điểm ghi hình đầu tiên - Đó là thôn An Hà, một ngôi làng nhỏ với phong cảnh vô cùng xinh đẹp của thành phố C.

Sau khi lên xe thì họ mới phát hiện hai nhóm khách mời còn lại cũng đã tới rồi, Văn Thiệu đang ôm một đứa bé tựa lưng trên ghế ngủ gà ngủ gật, ông ấy có vẻ ngoài vô cùng sắc sảo đồng thời cũng rất nghiêm túc, cánh tay cơ bắp vạm vỡ ôm lấy đứa bé, tạo thành một tổ hợp đối lập nhau.



Một nhóm khác là gia đình bình thường kia, người chồng Lục Văn Bân có khuôn mặt ôn hòa, vừa nhìn liền biết ngay là một người thật thà. Người vợ có diện mạo vô cùng xuất chúng, toát ra khí chất của một người phụ nữ mạnh mẽ.

Con gái của hai người là Lục Vãn Vãn đang nằm trên lưng ghế nói chuyện thân thiết với một người nhân viên, sau khi nghe thấy tiếng động, cô bé mặc một chiếc váy liền màu xanh lam, mái tóc dài đang đội một cái mũ tự làm ngoảnh đầu lại, dường như có một làn gió mát mẻ thổi từ bãi biển phía xa làm tan đi cái nóng bức của mùa hè. Mọi người đều cảm thấy ngọt ngào vì bé gái xinh đẹp này.

[Mẹ ơi, tôi đang nhìn thấy thiên sứ hạ phàm sao? Cô bé này xinh xắn quá! ]

Phòng phát sóng trực tiếp lúc này lại được mở ra, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt người xem lại là một bức tranh đẹp như vậy.

Cũng không trách được bây giờ mọi người mới chú ý đến, vì thật sự sức hút của nam thần quốc dân và cựu minh tinh nổi tiếng là quá lớn, ai nấy đều đổ xô đi xem hai nhóm gia đình này, phòng phát sóng trực tiếp VIP căn bản không có lấy một người ghé xem một gia đình bình thường như vậy, ngay cả người xem của Văn Thiệu cũng ít đến đáng thương.

[Ai có thể phổ cập cho tôi chút kiến thức về lai lịch của gia đình này được không? Vì sao trước đây tôi chưa từng nghe nói qua về họ?]

[Bé gái này quá xinh đẹp và ngọt ngào, giống như là một thiên sứ nhỏ gãy cánh vậy.]

[Hình như là một người nổi tiếng trên mạng về video ngắn, mẹ cô bé thường xuyên chia sẻ về cuộc sống sinh hoạt của con gái ở trên mạng, cũng có không ít người tặng quà.]

[Nói như vậy, hình như tôi cũng có chút ấn tượng, có phải là cô bé lần trước ở nhà một mình cùng con chó lên hot search đúng không?]

[Hình như là vậy.]

[Trời ơi, hóa ra là cô bé ấy, đúng là tìm được kho báu!]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau