Biên Giới 18

Chương 48: Phó Quân thi hành nhiệm vụ

Trước Sau
[Hạ Y không biết tin gì vẫn đang cùng Trương Kiều kiểm kho thuốc. Bỗng Trương Kiều nhớ gì đó liền quay đầu nói với Hạ Y.]

"Hạ Y, Phó Quân có nói với em cậu ta sắp ra trận không?"

"Không có, tin này chính xác không chị?"

"Chính xác mà, tối nay bọn họ tới đại đội H bàn chiến lược, nếu thuận lợi thì ngày mai sẽ đi luôn."

[Hạ Y nghe vậy thì tim hẫng một nhịp, cô không nghe anh nói gì cả, anh lại muốn giấu cô rồi âm thầm rời đi như lần trước.

[Hạ Y kiểm thuốc xong liền nhanh chóng gọi điện cho Phó Quân, anh nhanh chóng bắt máy, âm thanh bên anh khá ồn, xem ra là đã trên đường tới đội H.]

"Anh đang ở đâu vậy?"

[Bị cô hỏi, anh có chút sững sờ, xem ra cô biết gì đó rồi. Anh chọn cách nói thật với cô.]

"Anh đến đại đội H một chuyến, sẽ sớm về với em."

[Phó Quân khẳng định như vậy Hạ Y cũng yên tâm cúp điện thoại. Cô nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được, nếu thật sự thuận lợi, anh sẽ lại phải chiến đấu.]

[Hạ Y hóng mắt ra phía cổng đại đội mãi mà vẫn chưa thấy bóng chiếc xe quay về. Cô lo lắng ngồi không yên, Hạ Y lại không thể làm phiền anh lúc này, cô đi đi lại lại trong phòng, các phòng bênh cạnh đều đã tắt đèn từ sớm. Phó Quân và Đường Lâm chưa về, xem ra trận chiến sắp tới sẽ khốc liệt lắm đây.

[Gần mười một giờ đêm, Hạ Y mệt mỏi nghe thấy tiếng động cơ, cô mở mắt ra phát hiện là bọn họ quay về. Cô kích động chạy nhanh ra để xem Phó Quân."Hạ Y, chưa ngủ hả cháu?"



[Hạ Y ngại ngùng gật đầu đáp lại, Đường Lâm cười cười vỗ vai Phó Quân rồi đi về phòng riêng. Anh nhìn Hạ Y đang mắt nhắm mắt mở đứng cười ngây ngốc thì chọc vào má cô.

[Hạ Y ôm lấy anh, Phó Quân lòng đầy âu lo, anh biết lần nhiệm vụ này khó đến mức nào. Anh đưa cô về phòng, vừa xoay người rời đi cô liền kéo anh lại.

"Hôm nay cho anh thuê giường cùng em, anh có muốn không?"

"Chỉ thuê giường thôi à? Anh còn muốn cái khác nữa." - anh cúi thấp đầu cười.

"Chỉ được thuê giường thôi, anh có thuê không?"

"có thuê."

[Phó Quân vui vẻ bước vào phòng cô, chiếc giường nhỏ lại có chút chật chội nhưng họ chẳng quan tâm lắm.]

[Đêm nay có lẽ sẽ rất ngắn, Hạ Y không dám ngủ, cô sợ khi cô ngủ rồi anh sẽ không từ mà biệt. Cô nắm chặt cánh tay Phó Quân, xoay người nằm gọn trong lòng anh.]

[Phó Quân biết cô sợ mình sẽ đi mất, anh vỗ lưng cô trấn an.

"Ngày mai khi rời đi sẽ nói cho em biết, yên tâm nhé."

[Hạ Y khoé mắt đỏ lên, cô lại vì câu nói đó của anh mà thật sự khóc rồi, cô



không muốn anh biết nên không dám phát ra tiếng khóc, nước mắt vẫn không kìm được mà rơi.

[Cuối cùng vẫn không giấu được Phó Quân, anh nhìn cô cố giấu nước mắt thì

cười thành tiếng.

"Em thế này thật sự khiến người khác không nỡ rời đi đó, ngoan, chờ anh quay về sẽ cho em một đám cưới thật hoành tráng. Còn bây giờ phải đi ngủ thôi, khuya lắm rồi."

[Anh lau nước mắt cho cô rồi ôm cô vỗ về, Hạ Y khóc xong liền thấm mệt, cô ngủ ngay trong vòng tay anh.]

[Hơn ba giờ sáng, tiếng chuông tập trung của đại đội vang lên mãnh liệt. Hạ Y bị đánh thức, cô mở mắt thấy Phó Quân đang chuẩn bị rời đi.]

[Cô ngây ngốc ngồi nhìn anh, Phó Quân quay đầu nhìn cô, anh nở nu cười rang ngời, thong thả bước lại gần.]

[Phó Quân cúi người chuẩn bị hôn Hạ Y liền bị cô dùng tay che miệng lại, anh vẫn bình thản hôn lên tay cô, sau đó anh xoa đầu Hạ Y rồi quay người đi về phía nhóm người Lâm Trung.]

[Đến khi chiếc xe rời đi, Hạ Y vẫn không thấy anh quay đầu lại nhìn cô một lần nào nữa.]

[Nhìn từng đoàn xe đi xa dần, Hạ Y không khóc, cô tin lời anh nói sẽ quay về kết hôn cùng cô.]

[Trong lòng trống vắng, đầu óc trống rỗng, Hạ Y muốn gọi cho anh, nhưng rồi lại thôi vì cô biết anh sẽ không nhận cuộc gọi của cô.

[Hạ Y nhắn thử một tin nhắn cho Mễ Uyên, không ngờ cô bạn cũng trả lời lại ngay. Xem ra Mễ Uyên cũng không ngủ được, hai người gọi điện thoại trò chuyện với nhau đến hơn năm giờ thì Mễ Uyên cúp máy để lo cho Lăng Dương đi học.]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau