[70] Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Không Gian Được Tháo Hán Sủng Tận Trời

Chương 4: Không Ly Hôn, Đấu Với Nam Phụ Pháo Hôi (1)

Trước Sau
Cô thậm chí còn không có cả bàn tay vàng, tay không xách nổi vai không khiêng nổi, ly hôn rồi thì đi uống gió Tây Bắc à!

Triệu Tam Thiên đợi ở trong sân một lúc lâu, nghe cuộc đối thoại trong nhà, trên mặt đầy sự kinh ngạc.

Hơn nữa khi Lục Chấn Đông bế Hạ Thanh Thanh ra, anh ta càng kinh ngạc và tức giận nắm chặt tay.

"Lục Chấn Đông, buông Thanh Thanh ra!"

Triệu Tam Thiên đều tức giận, đôi mắt nhỏ ngập lửa giận.

Lục Chấn Đông còn chưa kịp nói, Hạ Thanh Thanh đã đưa tay che miệng anh.

Nhìn người đàn ông trước mặt có khuôn mặt nho nhã, làn da còn trắng hơn cả cô, Hạ Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng.

Nguyên chủ đúng là mù.

Bỏ Lục Chấn Đông là một người đàn ông tuyệt vời như vậy, lại đi theo Triệu Tam Thiên là một tên tiểu bạch kiểm yếu đuối.

Cuối cùng còn bị nam nữ chính ngược chết.

Cô chính là người xuyên không, biết rất rõ cốt truyện sau này.

Triệu Tam Thiên dụ dỗ nguyên chủ bỏ trốn chỉ là vì tờ giấy chứng nhận trở về thành phố kia.

Cô tuyệt đối không thể đi theo nam phụ pháo hôi như Triệu Tam Thiên.

Cô nghiêm mặt, cười lạnh:

"Đồng chí Triệu, chồng tôi bế tôi là lẽ đương nhiên, anh có ý kiến à, có ý kiến thì anh cũng phải nhịn cho tôi."



Lời này vừa nói ra, hai người đàn ông đều kinh ngạc nhìn Hạ Thanh Thanh.

"Thanh Thanh!"

Triệu Tam Thiên càng vô thức kêu lên.

Hạ Thanh Thanh rúc vào lòng Lục Chấn Đông, ngẩng cằm lên, khinh thường trợn trắng mắt:

"Đồng chí Triệu, tôi không quen anh, anh phải gọi tôi là đồng chí Hạ, còn nữa, anh đừng mơ tưởng nữa, tôi sẽ không ly hôn với chồng tôi đâu!"

Mặc dù không biết Hạ Thanh Thanh muốn làm trò gì.

Nhưng nghe thấy tiếng chồng này chồng nọ, trong lòng Lục Chấn Đông rất vui.

Trên mặt Triệu Tam Thiên toàn là vẻ kinh ngạc và tức giận, chỉ tay vào Lục Chấn Đông:

"Thanh Thanh, có phải em bị anh ta uy hiếp không, em đừng sợ, chúng ta là thanh niên trí thức, thôn trưởng sẽ bảo vệ chúng ta."

Hạ Thanh Thanh thật muốn chém chết tên tiểu bạch kiểm này, đây là không hiểu tiếng người à?

Cô trừng mắt nhìn anh ta: "Anh đừng hòng, tôi sẽ không ly hôn, cả đời này sẽ không ly hôn, có chết cũng là ma nhà họ Lục!"

"Thanh Thanh, em đừng nói lời tức giận, anh biết chắc là em bị anh ta uy hiếp, anh ta có đánh em không?”

Sắc mặt Triệu Tam Thiên tối sầm lại, tiến lên vài bước, đưa tay định kéo Hạ Thanh Thanh.

Hạ Thanh Thanh ghét bỏ rúc vào lòng Lục Chấn Đông.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau