[70] Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Không Gian Được Tháo Hán Sủng Tận Trời
Chương 50:
Tiếc là Thiết Đại Trụ lại hỏi tiếp: "Anh Đông, anh phát tài rồi."
Mọi người gánh nước xung quanh đều nhìn sang.
Lục Chấn Đông cau mày, quát: "Nói bậy bạ gì thế? Chỉ là tích cóp trứng gà mang đi đổi chút tiền mua dầu muối thôi."
Ánh mắt của mọi người xung quanh mới dời đi.
Nhà nào cũng nuôi gà vịt và lợn theo chỉ tiêu.
Trứng gà trứng vịt là những thứ quý giá, đều tích cóp để đổi tiền.
Bọn họ chỉ thấy ghen tị vì gà nhà Lục Chấn Đông đẻ nhiều trứng.
"Thằng ba, nhà mày nuôi gà có bí quyết gì mà đẻ nhiều trứng thế." Anh hai nhà họ Lục là Lục Thủy Lương cười hỏi.
Đây cũng là điều mà những người khác muốn biết, từng người đều ngóng cổ chờ Lục Chấn Đông trả lời.
Lục Chấn Đông gánh nước xong mới nói: "Chỉ cần cho gà ăn nhiều ngô thôi, không có bí quyết gì hết cả."
Nói xong, anh ta gánh hai thùng nước đi về.
Mọi người đều nghe thấy câu trả lời này, quyết định về nhà sẽ cho gà ăn ngô nhiều lần hơn.
Còn về nguyên nhân thực sự thì chính Lục Chấn Đông cũng không biết.
Dù sao thì trứng cũng là do Hạ Thanh Thanh nhặt.
Hai ba hôm lại nhặt được một hai trăm quả trứng.
Nói là trứng của ba con gà trong nhà thì anh ta không tin.
Đối với bí mật của Hạ Thanh Thanh, anh ta sẽ không chủ động hỏi.
Hơn nữa, đây là chuyện tạo ra thu nhập cho gia đình.
Anh ta không ngốc đến mức đi rêu rau chuyện này này khắp nơi.
Hơn nữa, qua thời gian quan sát, anh ta phát hiện Hạ Thanh Thanh tốt hơn trước rất nhiều.
Không chỉ đối xử tốt với con cái, mà còn đối xử tốt với anh ta.
Việc nhà đều do Hạ Thanh Thanh làm.
Ngoài việc không xuống đồng kiếm công điểm, anh ta thực sự không tìm ra được khuyết điểm nào.
Vì vậy, anh ta cũng sẵn lòng đối xử tốt với Hạ Thanh Thanh.
Chỉ cần Hạ Thanh Thanh không làm loạn, anh ta có thể đối xử tốt với cô mãi mãi.
Trong nhà….
Hạ Thanh Thanh không biết Lục Chấn Đông đi gánh nước còn có chuyện như thế này.
Cô làm mì sợi thủ công, còn xào một đĩa rau xanh, dưa muối là cô đã làm trước đó, chỉ cần dùng đũa gắp ra là được.
Cô làm cũng không nhiều, chỉ là dưa chuột nộm chua và đậu cô ve chua các loại.
Khi cô múc mì ra thì Lục Chấn Đông gánh nước vào bếp.
Đổ hai thùng nước vào chum lớn, Lục Chấn Đông mới đi rửa mặt.
Hạ Thanh Thanh bưng hai bát mì ra bàn, rồi mới đi gọi hai anh em đang ngủ say dậy.
"Đại Bảo, Tiểu Bảo dậy nhanh nào, hôm nay bố mẹ đi chợ, các con muốn ăn gì?"
Chỉ một câu như vậy, hai anh em đã ngồi bật dậy trên giường.
Hai đứa trẻ chớp chớp mắt, vui vẻ reo lên.
"Mẹ ơi, con muốn ăn kẹo." Đại Bảo liếm môi, không nhịn được kêu lên.
Mọi người gánh nước xung quanh đều nhìn sang.
Lục Chấn Đông cau mày, quát: "Nói bậy bạ gì thế? Chỉ là tích cóp trứng gà mang đi đổi chút tiền mua dầu muối thôi."
Ánh mắt của mọi người xung quanh mới dời đi.
Nhà nào cũng nuôi gà vịt và lợn theo chỉ tiêu.
Trứng gà trứng vịt là những thứ quý giá, đều tích cóp để đổi tiền.
Bọn họ chỉ thấy ghen tị vì gà nhà Lục Chấn Đông đẻ nhiều trứng.
"Thằng ba, nhà mày nuôi gà có bí quyết gì mà đẻ nhiều trứng thế." Anh hai nhà họ Lục là Lục Thủy Lương cười hỏi.
Đây cũng là điều mà những người khác muốn biết, từng người đều ngóng cổ chờ Lục Chấn Đông trả lời.
Lục Chấn Đông gánh nước xong mới nói: "Chỉ cần cho gà ăn nhiều ngô thôi, không có bí quyết gì hết cả."
Nói xong, anh ta gánh hai thùng nước đi về.
Mọi người đều nghe thấy câu trả lời này, quyết định về nhà sẽ cho gà ăn ngô nhiều lần hơn.
Còn về nguyên nhân thực sự thì chính Lục Chấn Đông cũng không biết.
Dù sao thì trứng cũng là do Hạ Thanh Thanh nhặt.
Hai ba hôm lại nhặt được một hai trăm quả trứng.
Nói là trứng của ba con gà trong nhà thì anh ta không tin.
Đối với bí mật của Hạ Thanh Thanh, anh ta sẽ không chủ động hỏi.
Hơn nữa, đây là chuyện tạo ra thu nhập cho gia đình.
Anh ta không ngốc đến mức đi rêu rau chuyện này này khắp nơi.
Hơn nữa, qua thời gian quan sát, anh ta phát hiện Hạ Thanh Thanh tốt hơn trước rất nhiều.
Không chỉ đối xử tốt với con cái, mà còn đối xử tốt với anh ta.
Việc nhà đều do Hạ Thanh Thanh làm.
Ngoài việc không xuống đồng kiếm công điểm, anh ta thực sự không tìm ra được khuyết điểm nào.
Vì vậy, anh ta cũng sẵn lòng đối xử tốt với Hạ Thanh Thanh.
Chỉ cần Hạ Thanh Thanh không làm loạn, anh ta có thể đối xử tốt với cô mãi mãi.
Trong nhà….
Hạ Thanh Thanh không biết Lục Chấn Đông đi gánh nước còn có chuyện như thế này.
Cô làm mì sợi thủ công, còn xào một đĩa rau xanh, dưa muối là cô đã làm trước đó, chỉ cần dùng đũa gắp ra là được.
Cô làm cũng không nhiều, chỉ là dưa chuột nộm chua và đậu cô ve chua các loại.
Khi cô múc mì ra thì Lục Chấn Đông gánh nước vào bếp.
Đổ hai thùng nước vào chum lớn, Lục Chấn Đông mới đi rửa mặt.
Hạ Thanh Thanh bưng hai bát mì ra bàn, rồi mới đi gọi hai anh em đang ngủ say dậy.
"Đại Bảo, Tiểu Bảo dậy nhanh nào, hôm nay bố mẹ đi chợ, các con muốn ăn gì?"
Chỉ một câu như vậy, hai anh em đã ngồi bật dậy trên giường.
Hai đứa trẻ chớp chớp mắt, vui vẻ reo lên.
"Mẹ ơi, con muốn ăn kẹo." Đại Bảo liếm môi, không nhịn được kêu lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất