Chương 31: Ellen
Ellen chậm rãi bước đi trong hành lang, khóe miệng hiện lên ý cười không rõ, lần này trở về quả thực kiếm được bộn tiền, gã không ngờ rằng alpha nhỏ kia lại là...... Há há há, càng nghĩ càng kỳ diệu, cả người run rẩy vì phấn khích, thật thú vị, a, thật muốn biết biểu cảm khi đó của Siren, Ellen sợ thiên hạ không loạn mà nghĩ. Ngâm nga vài giai điệu nhỏ trong miệng, bước về phía phòng thí nghiệm của mình.
Đi được nửa đường, gã ghé ngang qua phòng của Nhã Quang, nghĩ nghĩ liền gõ cửa, không ngờ người mở cửa chính là Hòa Quang, Ellen quay đầu nhìn vào phòng, hiểu rõ nói: "Bệnh của Nhã Quang lại tái phát?" Hòa Quang mặt không cảm xúc gật đầu, trong mắt tràn đầy hốc hác, "Tôi vào xem thử." Ellen nhìn Hòa Quang gầy yếu xanh xao, mơ hồ cau mày, mấy tháng không gặp, sao tên này lại gầy như vậy?
Ellen ngồi xổm xuống, trước tiên sờ sờ đầu Nhã Quang, sau đó banh mi mắt nhìn con ngươi của nó, nhấc chăn lên cẩn thận kiểm tra tứ chi, rồi đắp chăn lại. "Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi." Ellen nhẹ nhàng nói với Hòa Quang.
Hai người đi đến phòng khách cách đó không xa, Hòa Quang lo lắng hỏi: "Có phải nghiêm trọng hơn lần trước không?" Ellen rót một tách trà nóng đưa vào tay Hòa Quang, đầu ngón tay vô tình chạm vào lòng bàn tay lạnh lẽo của hắn, lơ đãng run nhẹ, sau đó nói: "Không, hiện tại vẫn duy trì ở trạng thái ổn định." Hòa Quang nghe xong tức khắc thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này mới thong thả nhấp một ngụm, nhìn Ellen cao lớn tóc vàng mắt xanh ở đối diện, đang định nói lời cảm ơn thì đột nhiên nhớ tới trước đây người này có nói ghét nhất người khác mang ơn, bèn nuốt những lời sắp thốt ra khỏi miệng. Trong nháy mắt từ trong ngực lấy ra một cái hộp đưa cho Ellen, "Lần này tôi đến hành tinh Sao Trời, tìm được một viên linh thạch màu lam quý hiếm, tặng cho cậu."
Ellen mơ hồ nhìn đôi môi tái nhợt của Hòa Quang dần dần đỏ lên, ánh mắt long lanh, lặng lẽ giật giật hầu kết. Nhận lấy món quà Hòa Quang đưa, mở nắp hộp nhìn thoáng qua, ánh sáng đặc trưng của linh thạch tỏa ra vầng sáng quyến rũ, Ellen ừ nhẹ một tiếng.
Hòa Quang uống một ngụm trà rồi quay người rời đi. Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân biến mất, Ellen mới sờ sờ vào chiếc hộp, nó vẫn còn mang theo hơi ấm trong người Hòa Quang, Ellen chạm vào hồi lâu mới đặt nó vào trong ngực. Nhưng hình dáng đôi môi xinh đẹp của Hòa Quang cứ in sâu vào tâm trí gã như hình với bóng, dù thế nào cũng không dứt ra được.
Trong phòng khách trống rỗng, Ellen nhìn thẳng vào nơi Hòa Quang vừa uống, vẻ mặt thoáng hiện lên do dự, cuối cùng gã tối sầm mặt, đem chiếc cốc mà Hòa Quang vừa uống và linh thạch bỏ vào trong ngực, sau đó quay người hài lòng rời đi.
Là một bác sĩ, cũng là một bác sĩ nổi tiếng chuyên phục vụ cho chúa tể thành phố ác ma, Ellen có một phòng thí nghiệm khổng lồ, kéo áo khoác xuống, mặc đồng phục vô trùng, đeo khẩu trang, điều đầu tiên gã làm khi mở cửa phòng thí nghiệm chính là mở khóa mật mã, đặt những vật nhỏ quý giá trong tay vào rương mật mã, sau khi làm xong, lại cẩn thận quan sát từng cái một, đảm bảo không có sai sót nào mới khóa lại lần nữa.
Bước nhanh đến quầy xét nghiệm, Ellen lấy máu trong đĩa ra, cho vào máy xét nghiệm máu phân tử, lo lắng nhìn chằm chằm, làm ơn, nhất định phải đúng. Một lúc sau, máy dò bên cạnh đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ và kêu bíp bíp không ngừng. Quả nhiên, suy đoán của gã là đúng. Mỉm cười nhìn thoáng qua dụng cụ, Ellen tỏ ra hài lòng.
Không chần chừ nữa, gã nhanh chóng thu thập hết máu gửi cho nhóm phân biệt mùi, chuẩn bị hơn chục lọ thủy tinh, sau đó nhấn nút, nhìn chằm chằm vào máu bốc hơi thành mùi ban đầu, sau đó tiêu tan trong lọ thủy tinh, Ellen lấy lọ thủy tinh ra định chiết xuất pheromone, nhưng nhìn vào dụng cụ thủy tinh chuyện dụng trong phòng thí nghiệm, gã ngẫm nghĩ một lúc rồi quay người đi ra ngoài.
Mở cửa phòng ngủ, Ellen lục lọi trong phòng một lúc lâu mới tìm được vài chiếc bình ánh trăng tinh xảo được chạm khắc bằng đá quý, sau đó vội vã trở về phòng thí nghiệm, đóng gói pheromone lại, nhìn chằm chằm vào 5 chai ánh trăng duy nhất trong tay, Ellen hiếm khi do dự: Phải chăng pheromone quá nồng, lỡ đám trùng tộc không bị mắc lừa thì sao?
Quên đi, thà đậm còn hơn nhạt, Ellen nghĩ nghĩ, thản nhiên ngồi xuống, mở Tinh Võng, mã hóa rồi đăng lên một trang web đen.
【 Ta có ba lọ pheromone hùng tử lên đến 98% muốn bán, với giá là bảo vật "Thánh lộc tủy" của tộc Hươu Sừng, xin lưu ý ta chỉ chấp nhận lấy vật đổi vật! 】
Nghĩ nghĩ, sợ họ không bị mắc lừa, bèn ghi chú nhỏ bên dưới (ps: Xét thấy có một số người cho rằng đây là lừa đảo nên người mua có thể cọc 99999 tinh tệ và trả trước 1% pheromone hùng tử!)
Bài viết này ngay khi được đăng tải đã gây ra làn sóng lớn trên web đen trùng tộc!!!
# ta là một con trùng cái tốt # trả lời: Chết tiệt, người này muốn làm gì! Muốn khơi mào chiến tranh giữa trùng tộc và lộc tộc sao?!
# nhân sinh nhàm chán # trả lời: Chỉ có trùng ngốc mới bị lừa bởi cái này!!
# ta yêu Lưu Khả Ti # trả lời: Đừng trả lời, báo cáo! Báo cáo! Ta không tin sẽ có hùng tử có 98% pheromone, trừ khi chính chủ cho ta ngửi thử xem!
# đại tướng quân # trả lời: Ta cũng muốn ngửi, không biết cảm giác thế nào? Có phải vừa ngửi được liền c*ng không? Ha ha, ta cũng muốn!
# mơ tưởng gả cho hùng tử # trả lời: Đây rõ ràng là lừa đảo, chúng ta đều biết, hùng tử có pheromone cao nhất trong số những trùng tộc hiện nay là ngài Lưu Khả Ti, chính chủ lại nói là cao tới 98%, ai tin mới ngốc!
# thích ăn thú đô đô # trả lời: Ha ha, ta phát hiện fan của Lưu Khả Ti đúng là **, dựa vào cái gì lại cho rằng Lưu Khả Ti là đệ nhất trùng tộc, ha ha.
# người làm công # trả lời: Không lẽ chỉ mình ta muốn biết 98% pheromone có mùi vị như thế nào ư? Nếu thực sự có, thì chủ nhân của nó sẽ dễ thương biết bao, không được, ta phát điên mất!
Tầng lầu càng ngày càng nhiều, tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, càng ngày càng có nhiều người tham gia vào cuộc chiến này, cũng không có ai chú ý tới một cái bình luận nho nhỏ.
# ta là Thắc Nhĩ Tu Tư # trả lời: Đây là thật à?
Lầu dưới có người lập tức chế giễu nói: "Đương nhiên là thật, không tin ngươi tự mình trả tiền đi!"
Thắc Nhĩ Tu Tư lịch sự đáp lại một câu cảm ơn rồi offline, tất nhiên không nhìn thấy câu nói tiếp theo: Ai mua thì ngu.
Ellen ban đầu nghĩ mình sẽ phải chiến đấu lâu dài để tìm được người mua, nhưng trời vừa hừng đông quang não liền truyền đến tin tức.
Gã nhìn chằm chằm vào người tên # ta là Thắc Nhĩ Tu Tư #, không khỏi cười nhạo, thì ra là một fan cuồng của Thắc Nhĩ Tu Tư, thậm chí biệt danh còn sử dụng tên của hắn.
# ta là Thắc Nhĩ Tu Tư #: Chào cậu, xin hỏi có thật là 98% pheromone hùng tử không? Nếu là thật, vậy giao dịch ở đâu?
Ellen thở dài, còn rất nhanh nhẹn dứt khoát.
# đuổi theo ánh sáng xanh # trả lời: Thân mến, đảm bảo chính xác 100%, ngày giao hàng sẽ ấn định vào 9 giờ tối cuối tuần ngày 13 tháng 3, tôi sẽ đợi bạn tại quán bar hoa hồng Versailles nổi tiếng ở Versailles.
Hai người thỏa thuận xong yên tâm nằm ngủ, Ellen nghĩ thầm, chỉ cần đến Versailles, gã có niềm tin rằng dù có chuyện gì xảy ra, gã cũng sẽ có thể lấy được "Thánh lộc tủy".
Chỉ cần có "Thánh lộc tủy", gã tự tin sẽ có thể chữa khỏi bệnh hóa thú cho Nhã Quang, nếu thế Hòa Quang sẽ không phải vất vả như vậy nữa! Gần đây hắn thực sự gầy đi rất nhiều! Trước khi chìm vào giấc ngủ, Ellen đau lòng nghĩ.
Đi được nửa đường, gã ghé ngang qua phòng của Nhã Quang, nghĩ nghĩ liền gõ cửa, không ngờ người mở cửa chính là Hòa Quang, Ellen quay đầu nhìn vào phòng, hiểu rõ nói: "Bệnh của Nhã Quang lại tái phát?" Hòa Quang mặt không cảm xúc gật đầu, trong mắt tràn đầy hốc hác, "Tôi vào xem thử." Ellen nhìn Hòa Quang gầy yếu xanh xao, mơ hồ cau mày, mấy tháng không gặp, sao tên này lại gầy như vậy?
Ellen ngồi xổm xuống, trước tiên sờ sờ đầu Nhã Quang, sau đó banh mi mắt nhìn con ngươi của nó, nhấc chăn lên cẩn thận kiểm tra tứ chi, rồi đắp chăn lại. "Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi." Ellen nhẹ nhàng nói với Hòa Quang.
Hai người đi đến phòng khách cách đó không xa, Hòa Quang lo lắng hỏi: "Có phải nghiêm trọng hơn lần trước không?" Ellen rót một tách trà nóng đưa vào tay Hòa Quang, đầu ngón tay vô tình chạm vào lòng bàn tay lạnh lẽo của hắn, lơ đãng run nhẹ, sau đó nói: "Không, hiện tại vẫn duy trì ở trạng thái ổn định." Hòa Quang nghe xong tức khắc thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này mới thong thả nhấp một ngụm, nhìn Ellen cao lớn tóc vàng mắt xanh ở đối diện, đang định nói lời cảm ơn thì đột nhiên nhớ tới trước đây người này có nói ghét nhất người khác mang ơn, bèn nuốt những lời sắp thốt ra khỏi miệng. Trong nháy mắt từ trong ngực lấy ra một cái hộp đưa cho Ellen, "Lần này tôi đến hành tinh Sao Trời, tìm được một viên linh thạch màu lam quý hiếm, tặng cho cậu."
Ellen mơ hồ nhìn đôi môi tái nhợt của Hòa Quang dần dần đỏ lên, ánh mắt long lanh, lặng lẽ giật giật hầu kết. Nhận lấy món quà Hòa Quang đưa, mở nắp hộp nhìn thoáng qua, ánh sáng đặc trưng của linh thạch tỏa ra vầng sáng quyến rũ, Ellen ừ nhẹ một tiếng.
Hòa Quang uống một ngụm trà rồi quay người rời đi. Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân biến mất, Ellen mới sờ sờ vào chiếc hộp, nó vẫn còn mang theo hơi ấm trong người Hòa Quang, Ellen chạm vào hồi lâu mới đặt nó vào trong ngực. Nhưng hình dáng đôi môi xinh đẹp của Hòa Quang cứ in sâu vào tâm trí gã như hình với bóng, dù thế nào cũng không dứt ra được.
Trong phòng khách trống rỗng, Ellen nhìn thẳng vào nơi Hòa Quang vừa uống, vẻ mặt thoáng hiện lên do dự, cuối cùng gã tối sầm mặt, đem chiếc cốc mà Hòa Quang vừa uống và linh thạch bỏ vào trong ngực, sau đó quay người hài lòng rời đi.
Là một bác sĩ, cũng là một bác sĩ nổi tiếng chuyên phục vụ cho chúa tể thành phố ác ma, Ellen có một phòng thí nghiệm khổng lồ, kéo áo khoác xuống, mặc đồng phục vô trùng, đeo khẩu trang, điều đầu tiên gã làm khi mở cửa phòng thí nghiệm chính là mở khóa mật mã, đặt những vật nhỏ quý giá trong tay vào rương mật mã, sau khi làm xong, lại cẩn thận quan sát từng cái một, đảm bảo không có sai sót nào mới khóa lại lần nữa.
Bước nhanh đến quầy xét nghiệm, Ellen lấy máu trong đĩa ra, cho vào máy xét nghiệm máu phân tử, lo lắng nhìn chằm chằm, làm ơn, nhất định phải đúng. Một lúc sau, máy dò bên cạnh đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ và kêu bíp bíp không ngừng. Quả nhiên, suy đoán của gã là đúng. Mỉm cười nhìn thoáng qua dụng cụ, Ellen tỏ ra hài lòng.
Không chần chừ nữa, gã nhanh chóng thu thập hết máu gửi cho nhóm phân biệt mùi, chuẩn bị hơn chục lọ thủy tinh, sau đó nhấn nút, nhìn chằm chằm vào máu bốc hơi thành mùi ban đầu, sau đó tiêu tan trong lọ thủy tinh, Ellen lấy lọ thủy tinh ra định chiết xuất pheromone, nhưng nhìn vào dụng cụ thủy tinh chuyện dụng trong phòng thí nghiệm, gã ngẫm nghĩ một lúc rồi quay người đi ra ngoài.
Mở cửa phòng ngủ, Ellen lục lọi trong phòng một lúc lâu mới tìm được vài chiếc bình ánh trăng tinh xảo được chạm khắc bằng đá quý, sau đó vội vã trở về phòng thí nghiệm, đóng gói pheromone lại, nhìn chằm chằm vào 5 chai ánh trăng duy nhất trong tay, Ellen hiếm khi do dự: Phải chăng pheromone quá nồng, lỡ đám trùng tộc không bị mắc lừa thì sao?
Quên đi, thà đậm còn hơn nhạt, Ellen nghĩ nghĩ, thản nhiên ngồi xuống, mở Tinh Võng, mã hóa rồi đăng lên một trang web đen.
【 Ta có ba lọ pheromone hùng tử lên đến 98% muốn bán, với giá là bảo vật "Thánh lộc tủy" của tộc Hươu Sừng, xin lưu ý ta chỉ chấp nhận lấy vật đổi vật! 】
Nghĩ nghĩ, sợ họ không bị mắc lừa, bèn ghi chú nhỏ bên dưới (ps: Xét thấy có một số người cho rằng đây là lừa đảo nên người mua có thể cọc 99999 tinh tệ và trả trước 1% pheromone hùng tử!)
Bài viết này ngay khi được đăng tải đã gây ra làn sóng lớn trên web đen trùng tộc!!!
# ta là một con trùng cái tốt # trả lời: Chết tiệt, người này muốn làm gì! Muốn khơi mào chiến tranh giữa trùng tộc và lộc tộc sao?!
# nhân sinh nhàm chán # trả lời: Chỉ có trùng ngốc mới bị lừa bởi cái này!!
# ta yêu Lưu Khả Ti # trả lời: Đừng trả lời, báo cáo! Báo cáo! Ta không tin sẽ có hùng tử có 98% pheromone, trừ khi chính chủ cho ta ngửi thử xem!
# đại tướng quân # trả lời: Ta cũng muốn ngửi, không biết cảm giác thế nào? Có phải vừa ngửi được liền c*ng không? Ha ha, ta cũng muốn!
# mơ tưởng gả cho hùng tử # trả lời: Đây rõ ràng là lừa đảo, chúng ta đều biết, hùng tử có pheromone cao nhất trong số những trùng tộc hiện nay là ngài Lưu Khả Ti, chính chủ lại nói là cao tới 98%, ai tin mới ngốc!
# thích ăn thú đô đô # trả lời: Ha ha, ta phát hiện fan của Lưu Khả Ti đúng là **, dựa vào cái gì lại cho rằng Lưu Khả Ti là đệ nhất trùng tộc, ha ha.
# người làm công # trả lời: Không lẽ chỉ mình ta muốn biết 98% pheromone có mùi vị như thế nào ư? Nếu thực sự có, thì chủ nhân của nó sẽ dễ thương biết bao, không được, ta phát điên mất!
Tầng lầu càng ngày càng nhiều, tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, càng ngày càng có nhiều người tham gia vào cuộc chiến này, cũng không có ai chú ý tới một cái bình luận nho nhỏ.
# ta là Thắc Nhĩ Tu Tư # trả lời: Đây là thật à?
Lầu dưới có người lập tức chế giễu nói: "Đương nhiên là thật, không tin ngươi tự mình trả tiền đi!"
Thắc Nhĩ Tu Tư lịch sự đáp lại một câu cảm ơn rồi offline, tất nhiên không nhìn thấy câu nói tiếp theo: Ai mua thì ngu.
Ellen ban đầu nghĩ mình sẽ phải chiến đấu lâu dài để tìm được người mua, nhưng trời vừa hừng đông quang não liền truyền đến tin tức.
Gã nhìn chằm chằm vào người tên # ta là Thắc Nhĩ Tu Tư #, không khỏi cười nhạo, thì ra là một fan cuồng của Thắc Nhĩ Tu Tư, thậm chí biệt danh còn sử dụng tên của hắn.
# ta là Thắc Nhĩ Tu Tư #: Chào cậu, xin hỏi có thật là 98% pheromone hùng tử không? Nếu là thật, vậy giao dịch ở đâu?
Ellen thở dài, còn rất nhanh nhẹn dứt khoát.
# đuổi theo ánh sáng xanh # trả lời: Thân mến, đảm bảo chính xác 100%, ngày giao hàng sẽ ấn định vào 9 giờ tối cuối tuần ngày 13 tháng 3, tôi sẽ đợi bạn tại quán bar hoa hồng Versailles nổi tiếng ở Versailles.
Hai người thỏa thuận xong yên tâm nằm ngủ, Ellen nghĩ thầm, chỉ cần đến Versailles, gã có niềm tin rằng dù có chuyện gì xảy ra, gã cũng sẽ có thể lấy được "Thánh lộc tủy".
Chỉ cần có "Thánh lộc tủy", gã tự tin sẽ có thể chữa khỏi bệnh hóa thú cho Nhã Quang, nếu thế Hòa Quang sẽ không phải vất vả như vậy nữa! Gần đây hắn thực sự gầy đi rất nhiều! Trước khi chìm vào giấc ngủ, Ellen đau lòng nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất