Chương 69: Bị Quỷ Cắn
Ngay lập tức, tôi chỉ cảm thấy một cơn đau râm ran từ lòng bàn tay trái của mình.
Hai chiếc răng nanh của nữ quỷ đã đâm thẳng vào da thịt tôi.
“A!”
Tôi nhịn không được mà kêu thảm một tiếng, máu tươi chảy ra dọc theo khóe miệng của nữ quỷ.
“Đinh Phàm!” Phong Tuyết Hàn kinh ngạc, cậu ta không ngờ tôi lại trượng nghĩa như vậy, chắn đao dùm cậu ta.
Lúc này, thân thể của Phong Tuyết Hàn đã đứng vững vàng, hơn nữa còn dùng một chân đá vào trên bụng nữ quỷ.
Cú đá này mạnh đến nỗi nữ quỷ lập tức bị đá bay ra ngoài.
Bàn tay của tôi cũng thoát khỏi miệng của đối phương, chỉ thấy lòng bàn tay trái xuất hiện hai cái dấu ấn, máu tươi không ngừng chảy ra bên ngoài, hơn nữa chung quanh nơi bị cắn, còn xuất hiện màu xanh đen, từng trận tê dại.
Tôi nhìn miệng vết thương, mắng một câu chết tiệt!
Phong Tuyết Hàn cũng cầm lấy tay của tôi, trong lòng rất cảm động, vẻ mặt vô cùng áy náy.
Tôi thấy Phong Tuyết Hàn như thế, liền mỉm cười: “Đây chỉ là một vết thương nhỏ, trước tiên phải tìm cách xử lý cô ta!”
Nói xong, một lần nữa nhìn về phía nữ quỷ.
Lúc này nữ quỷ đang liếm láp vết máu ở trên môi: “Máu tươi này có mùi vị rất ngon, tôi thật sự chờ mong khoảnh khắc mấy người bị tôi cắn chết!”
Nói xong, nữ quỷ liền lộ ra một nụ cười đắc ý.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên phía sau truyền đến giọng nói của sư phụ: “Nghiệp chướng, đừng tự phụ!”
Vừa dứt lời, liền nhìn thấy sư phụ cùng Độc đạo trưởng đã song song chạy vào linh đường.
Bọn họ cũng không nói nhảm, nhắm ngay nữ quỷ liền nhào lên.
Nữ quỷ nhìn thấy sư phụ cùng Độc đạo trưởng lao về phía của mình, trong miệng trực tiếp phát ra một tiếng rít gào “Ngao”, cũng xông lên.
Trong nháy mắt, ba người đã đánh nhau.
Nhưng Độc đạo trưởng cùng sư phụ đều không phải là người mà tôi và Phong Tuyết Hàn có thể so sánh, cộng thêm hai người giống tôi và Phong Tuyết Hàn, cũng khó có thể chiến thắng nữ quỷ.
Nhưng Độc đạo trưởng và sư phụ cùng nhau đối phó nữ quỷ này, nữ quỷ chỉ có thể chịu khổ.
Lúc này mới vừa chạm mặt, sư phụ đã vung một cái tát ở trên mặt nữ quỷ.
Chỉ nghe “Bang” một tiếng, nữ quỷ bị tát, ngã xuống đất ngay tại chỗ.
Không chỉ có như thế, trên mặt nữ quỷ đã xuất hiện một tấm bùa chú, nữ quỷ liên tục kêu thảm, có vẻ cực kỳ đau khổ.
Tôi nhìn không ra môn đạo trong này, nhưng Phong Tuyết Hàn lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Chưởng tâm phù, không ngờ Đinh tiền bối lại nắm giữ chưởng tâm phù!”
Nhìn biểu tình của Phong Tuyết Hàn, chiêu này của sư phụ dường như rất lợi hại.
Nhưng bây giờ tôi không rảnh để hỏi, Phong Tuyết Hàn dùng băng gạc băng bó miệng vết thương cho tôi xong, liền chuẩn bị tiến lên hỗ trợ.
Nhưng bây giờ, chuyện ở đây còn cần đến hai chúng tôi sao?
Chỉ thấy Độc đạo trưởng dùng ngón tay làm ra kiếm chỉ: “Cấp tốc nghe lệnh, sắc!”
“Phanh” một tiếng, ngay sau đó nữ quỷ đã bay ngược ra ngoài, trong miệng kêu thảm một tiếng, ngã trên mặt đất.
Nhưng Độc đạo trưởng cùng sư phụ không có xông lên chém giết, mà để lại một khe hở.
Nữ quỷ nhanh chóng bò lên từ trên mặt đất, sau đó lộ ra vẻ mặt căm hận nói với sư phụ và Độc đạo trưởng: “Tôi sẽ trở lại……”
Nói xong, nữ quỷ xoay người liền bỏ chạy ra khỏi linh đường, ngay sau đó đã biến mất ở trong đêm tối.
Mà sư phụ cùng Độc đạo trưởng cũng không nóng nảy, chỉ chạy tới nhìn vết thương của tôi.
“Sư phụ, con không có việc gì!” Tôi mở miệng nói.
Tôi chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay có hai cái lỗ nhỏ và chảy một chút máu mà thôi.
Nhưng sư phụ lại trầm mặt nói: “Con thì biết cái rắm gì, bị quỷ cắn thì sẽ bị tà khí xâm nhập vào thân thể, nếu không kịp thời rút ra, nhất định sẽ mất mạng!”
Nói xong, sư phụ trực tiếp lấy một nắm tro hương từ lư hương ở trên bàn thờ.
Sư phụ không nói một lời, liền vỗ vào vết thương của tôi.
Kết quả của việc này, đau đến mức tôi suýt bật khóc.
Nhưng cũng thật kỳ quái, sau khi đắp tro hương ở trên miệng vết thương, tôi cũng không còn cảm thấy lành lạnh và tê dại ở trong lòng bàn tay.
Tôi cảm thấy vui mừng, nhưng cũng lo lắng về việc mọi người đã trì hoãn quá lâu vì vết thương của tôi.
Bây giờ nữ quỷ đã đi rồi, tôi biết đi đâu để tìm cô ta?
“Sư phụ, đều do con không tốt, bằng không, sư phụ cũng sẽ không để nữ quỷ chạy thoát.” Tôi có chút tự trách.
Nhưng sư phụ lại hừ lạnh một tiếng: “Trốn? Đêm nay cô ta có thể trốn sao?”
Vừa dứt lời, sư phụ liền vung tay, lấy ra một cái la bàn màu đen. ……
Hai chiếc răng nanh của nữ quỷ đã đâm thẳng vào da thịt tôi.
“A!”
Tôi nhịn không được mà kêu thảm một tiếng, máu tươi chảy ra dọc theo khóe miệng của nữ quỷ.
“Đinh Phàm!” Phong Tuyết Hàn kinh ngạc, cậu ta không ngờ tôi lại trượng nghĩa như vậy, chắn đao dùm cậu ta.
Lúc này, thân thể của Phong Tuyết Hàn đã đứng vững vàng, hơn nữa còn dùng một chân đá vào trên bụng nữ quỷ.
Cú đá này mạnh đến nỗi nữ quỷ lập tức bị đá bay ra ngoài.
Bàn tay của tôi cũng thoát khỏi miệng của đối phương, chỉ thấy lòng bàn tay trái xuất hiện hai cái dấu ấn, máu tươi không ngừng chảy ra bên ngoài, hơn nữa chung quanh nơi bị cắn, còn xuất hiện màu xanh đen, từng trận tê dại.
Tôi nhìn miệng vết thương, mắng một câu chết tiệt!
Phong Tuyết Hàn cũng cầm lấy tay của tôi, trong lòng rất cảm động, vẻ mặt vô cùng áy náy.
Tôi thấy Phong Tuyết Hàn như thế, liền mỉm cười: “Đây chỉ là một vết thương nhỏ, trước tiên phải tìm cách xử lý cô ta!”
Nói xong, một lần nữa nhìn về phía nữ quỷ.
Lúc này nữ quỷ đang liếm láp vết máu ở trên môi: “Máu tươi này có mùi vị rất ngon, tôi thật sự chờ mong khoảnh khắc mấy người bị tôi cắn chết!”
Nói xong, nữ quỷ liền lộ ra một nụ cười đắc ý.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên phía sau truyền đến giọng nói của sư phụ: “Nghiệp chướng, đừng tự phụ!”
Vừa dứt lời, liền nhìn thấy sư phụ cùng Độc đạo trưởng đã song song chạy vào linh đường.
Bọn họ cũng không nói nhảm, nhắm ngay nữ quỷ liền nhào lên.
Nữ quỷ nhìn thấy sư phụ cùng Độc đạo trưởng lao về phía của mình, trong miệng trực tiếp phát ra một tiếng rít gào “Ngao”, cũng xông lên.
Trong nháy mắt, ba người đã đánh nhau.
Nhưng Độc đạo trưởng cùng sư phụ đều không phải là người mà tôi và Phong Tuyết Hàn có thể so sánh, cộng thêm hai người giống tôi và Phong Tuyết Hàn, cũng khó có thể chiến thắng nữ quỷ.
Nhưng Độc đạo trưởng và sư phụ cùng nhau đối phó nữ quỷ này, nữ quỷ chỉ có thể chịu khổ.
Lúc này mới vừa chạm mặt, sư phụ đã vung một cái tát ở trên mặt nữ quỷ.
Chỉ nghe “Bang” một tiếng, nữ quỷ bị tát, ngã xuống đất ngay tại chỗ.
Không chỉ có như thế, trên mặt nữ quỷ đã xuất hiện một tấm bùa chú, nữ quỷ liên tục kêu thảm, có vẻ cực kỳ đau khổ.
Tôi nhìn không ra môn đạo trong này, nhưng Phong Tuyết Hàn lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Chưởng tâm phù, không ngờ Đinh tiền bối lại nắm giữ chưởng tâm phù!”
Nhìn biểu tình của Phong Tuyết Hàn, chiêu này của sư phụ dường như rất lợi hại.
Nhưng bây giờ tôi không rảnh để hỏi, Phong Tuyết Hàn dùng băng gạc băng bó miệng vết thương cho tôi xong, liền chuẩn bị tiến lên hỗ trợ.
Nhưng bây giờ, chuyện ở đây còn cần đến hai chúng tôi sao?
Chỉ thấy Độc đạo trưởng dùng ngón tay làm ra kiếm chỉ: “Cấp tốc nghe lệnh, sắc!”
“Phanh” một tiếng, ngay sau đó nữ quỷ đã bay ngược ra ngoài, trong miệng kêu thảm một tiếng, ngã trên mặt đất.
Nhưng Độc đạo trưởng cùng sư phụ không có xông lên chém giết, mà để lại một khe hở.
Nữ quỷ nhanh chóng bò lên từ trên mặt đất, sau đó lộ ra vẻ mặt căm hận nói với sư phụ và Độc đạo trưởng: “Tôi sẽ trở lại……”
Nói xong, nữ quỷ xoay người liền bỏ chạy ra khỏi linh đường, ngay sau đó đã biến mất ở trong đêm tối.
Mà sư phụ cùng Độc đạo trưởng cũng không nóng nảy, chỉ chạy tới nhìn vết thương của tôi.
“Sư phụ, con không có việc gì!” Tôi mở miệng nói.
Tôi chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay có hai cái lỗ nhỏ và chảy một chút máu mà thôi.
Nhưng sư phụ lại trầm mặt nói: “Con thì biết cái rắm gì, bị quỷ cắn thì sẽ bị tà khí xâm nhập vào thân thể, nếu không kịp thời rút ra, nhất định sẽ mất mạng!”
Nói xong, sư phụ trực tiếp lấy một nắm tro hương từ lư hương ở trên bàn thờ.
Sư phụ không nói một lời, liền vỗ vào vết thương của tôi.
Kết quả của việc này, đau đến mức tôi suýt bật khóc.
Nhưng cũng thật kỳ quái, sau khi đắp tro hương ở trên miệng vết thương, tôi cũng không còn cảm thấy lành lạnh và tê dại ở trong lòng bàn tay.
Tôi cảm thấy vui mừng, nhưng cũng lo lắng về việc mọi người đã trì hoãn quá lâu vì vết thương của tôi.
Bây giờ nữ quỷ đã đi rồi, tôi biết đi đâu để tìm cô ta?
“Sư phụ, đều do con không tốt, bằng không, sư phụ cũng sẽ không để nữ quỷ chạy thoát.” Tôi có chút tự trách.
Nhưng sư phụ lại hừ lạnh một tiếng: “Trốn? Đêm nay cô ta có thể trốn sao?”
Vừa dứt lời, sư phụ liền vung tay, lấy ra một cái la bàn màu đen. ……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất