Chương 2:
“Tôi hối hận, nhưng cho dù lại bắt đầu thêm lần nữa, có lẽ tôi vẫn sẽ không đủ dũng khí để đưa ra lựa chọn khác được, nếu tôi có thể dũng cảm thêm chút nữa, kết quả cuối cùng có thể thay đổi được không?” Người phụ nữ có khuôn mặt tiều tụy và đôi mắt mờ mịt nói.Ib mình để được mua truyện với giá rẻ nha mn
“Cô muốn cứu vãn cuộc hôn nhân của cô với anh ta, nhận được tình yêu của anh ta sao?”
“Không, nếu lặp lại lần nữa, tôi chỉ muốn được sống tùy ý, vui vẻ, sống vì chính bản thân mình.”
Sau khi tiếp nhận toàn bộ ký ức xong thì Kiều Xu bước xuống giường, cô đi tới trước gương để quan sát khuôn mặt hiện tại của mình.
Cơ thể này có một khuôn mặt hết sức xinh đẹp, đôi mắt to với khóe mắt hơi thấp, điểm thêm hai hàng lông mi dày rậm làm cho khuôn mặt vừa mới tỉnh ngủ vẫn còn hơi đỏ hồng của cô tăng thêm phần thơ ngây vô tội. Cơ thể này được chăm sóc rất kĩ càng, làn da trắng nõn mịn màng khi nhìn dưới ánh sáng mặt trời thì càng thêm trong suốt, đôi môi của cô trước khi ngủ đã được tô son dưỡng cho nên trông có vẻ vừa mềm mại vừa bóng bảy mê người.
Trên người cô mặc một bộ đồ ngủ bằng bông màu xanh biển, từ trên xuống dưới cứ như một cô bé còn chưa tốt nghiệp, chẳng có tí dáng vẻ của người phụ nữ đã kết hôn hai năm đâu cả.
Cô xác nhận lại thời gian với hệ thống thêm một lần nữa, ngày mai, cô gái là “ánh trăng sáng” kia sẽ trở về, cho nên thời gian từ đây tới bữa tiệc nọ chỉ còn không đến bốn mươi tám tiếng đồng hồ. Kiều Xu trợn trắng mắt với hệ thống, cô cảm thấy thế này cũng quá gấp rồi. May hôm nay là chủ nhật, cô không cần phải đi làm, mấy hôm nay Phó Diệp lại nhận một vụ án mạng, lúc bận bịu nhất đều ngủ lại ở công ty, vì thế Kiều Xu quyết định tới an ủi anh một chút.
Kiều Xu có tay nghề nấu nướng khá tốt, cô vốn được sinh ra trong một gia đình bình thường, cho nên từ nhỏ đã được người nhà dạy bạo rằng thức ăn ở nhà là thứ tốt cho sức khỏe của mình nhất, vì thế cô rất ít khi đi ăn ở bên ngoài. Hơn nữa ba của cô còn có ngón nghề bếp tuyệt vời, cô lại thừa hưởng hết toàn bộ khả năng đó, cho nên những lúc không có hẹn thì Kiều Xu đều tự mình nấu cơm ăn, những người bạn thân của cô cũng rất thích tới nhà cô ăn cơm ké. Cô nghĩ tới việc mấy ngày này chắc chắn Phó Diệp bận tới mức không ăn cơm đàng hoàng, cho nên không thể ăn được đồ nhiều dầu mỡ, vì vậy cô đã nấu một nồi cháo rau, ăn kèm với sườn heo xào chua ngọt, cá hương nấu cà tím và súp lơ xanh xào, sau đó cất toàn bộ vào hộp giữ ấm.
Kiều Xu trang điểm nhẹ, mặc vào một chiếc váy màu vàng có cổ vuông kiếm được trong tủ quần áo, nhìn cô từ trên xuống dưới trông có vẻ vừa phục cổ lại vừa quyến rũ, Kiều Xu chớp mắt nhìn mình trong gương, từ từ nở một nụ cười mỉm. Cô xách theo hộp giữ ấm đi tới phòng làm việc của Phó Diệp, trong trí nhớ của cơ thể này, cô rất ít khi đi tới nơi làm việc của chồng mình, bởi vì lo lắng bản thân sẽ làm ảnh hưởng tới công việc của anh, sẽ làm anh cảm thấy phiền phức, cho nên khi cô đi tới phòng làm việc, tiếp tân ở cửa cũng không biết cô chính là bà chủ của mình.
“Cô muốn cứu vãn cuộc hôn nhân của cô với anh ta, nhận được tình yêu của anh ta sao?”
“Không, nếu lặp lại lần nữa, tôi chỉ muốn được sống tùy ý, vui vẻ, sống vì chính bản thân mình.”
Sau khi tiếp nhận toàn bộ ký ức xong thì Kiều Xu bước xuống giường, cô đi tới trước gương để quan sát khuôn mặt hiện tại của mình.
Cơ thể này có một khuôn mặt hết sức xinh đẹp, đôi mắt to với khóe mắt hơi thấp, điểm thêm hai hàng lông mi dày rậm làm cho khuôn mặt vừa mới tỉnh ngủ vẫn còn hơi đỏ hồng của cô tăng thêm phần thơ ngây vô tội. Cơ thể này được chăm sóc rất kĩ càng, làn da trắng nõn mịn màng khi nhìn dưới ánh sáng mặt trời thì càng thêm trong suốt, đôi môi của cô trước khi ngủ đã được tô son dưỡng cho nên trông có vẻ vừa mềm mại vừa bóng bảy mê người.
Trên người cô mặc một bộ đồ ngủ bằng bông màu xanh biển, từ trên xuống dưới cứ như một cô bé còn chưa tốt nghiệp, chẳng có tí dáng vẻ của người phụ nữ đã kết hôn hai năm đâu cả.
Cô xác nhận lại thời gian với hệ thống thêm một lần nữa, ngày mai, cô gái là “ánh trăng sáng” kia sẽ trở về, cho nên thời gian từ đây tới bữa tiệc nọ chỉ còn không đến bốn mươi tám tiếng đồng hồ. Kiều Xu trợn trắng mắt với hệ thống, cô cảm thấy thế này cũng quá gấp rồi. May hôm nay là chủ nhật, cô không cần phải đi làm, mấy hôm nay Phó Diệp lại nhận một vụ án mạng, lúc bận bịu nhất đều ngủ lại ở công ty, vì thế Kiều Xu quyết định tới an ủi anh một chút.
Kiều Xu có tay nghề nấu nướng khá tốt, cô vốn được sinh ra trong một gia đình bình thường, cho nên từ nhỏ đã được người nhà dạy bạo rằng thức ăn ở nhà là thứ tốt cho sức khỏe của mình nhất, vì thế cô rất ít khi đi ăn ở bên ngoài. Hơn nữa ba của cô còn có ngón nghề bếp tuyệt vời, cô lại thừa hưởng hết toàn bộ khả năng đó, cho nên những lúc không có hẹn thì Kiều Xu đều tự mình nấu cơm ăn, những người bạn thân của cô cũng rất thích tới nhà cô ăn cơm ké. Cô nghĩ tới việc mấy ngày này chắc chắn Phó Diệp bận tới mức không ăn cơm đàng hoàng, cho nên không thể ăn được đồ nhiều dầu mỡ, vì vậy cô đã nấu một nồi cháo rau, ăn kèm với sườn heo xào chua ngọt, cá hương nấu cà tím và súp lơ xanh xào, sau đó cất toàn bộ vào hộp giữ ấm.
Kiều Xu trang điểm nhẹ, mặc vào một chiếc váy màu vàng có cổ vuông kiếm được trong tủ quần áo, nhìn cô từ trên xuống dưới trông có vẻ vừa phục cổ lại vừa quyến rũ, Kiều Xu chớp mắt nhìn mình trong gương, từ từ nở một nụ cười mỉm. Cô xách theo hộp giữ ấm đi tới phòng làm việc của Phó Diệp, trong trí nhớ của cơ thể này, cô rất ít khi đi tới nơi làm việc của chồng mình, bởi vì lo lắng bản thân sẽ làm ảnh hưởng tới công việc của anh, sẽ làm anh cảm thấy phiền phức, cho nên khi cô đi tới phòng làm việc, tiếp tân ở cửa cũng không biết cô chính là bà chủ của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất