Chương 4:
Cổ họng của Phó Diệp bắt đầu cảm thấy hơi khô nóng, dưới bụng cũng như đang có ngọn lửa thiêu đốt, do dạo này bận quá nên đã lâu anh chưa chạm vào cô, bản thân anh trước giờ không phải là người đặt nặng tình dục, vợ anh cũng ít khi tỏ ra có yêu cầu về mặt này, cho nên số lần làm tình bình thường của hai vợ chồng không cao, nhưng ngay giây phút mà trông cô vừa ngây thơ lại vừa quyến rũ như thế này đã khiến anh không cách nào nhịn được mà luồng tay vào cổ áo của cô, nắm lấy bầu ngực mềm mại như nước đó mà xoa bóp, cảm giác vô cùng tuyệt vời. Anh không hề thỏa mãn chỉ với mấy cái xoa bóp như này, vì thế anh cởi phần váy phía trên của cô ra, chui đầu vào giữa ngực cô mà liếm mút hai đồi thịt mềm bên trong, bàn tay lại thành thạo luồn ra sau lưng của cô, cởi nút áo ngực của cô ra rồi không thèm nhìn mà ném sang một bên, ngậm lấy một núm vú mút thật mạnh.
Kiều Xu bị một loạt động tác không thèm che dấu này của anh làm cho tỉnh lại, cho dù có buồn ngủ tới cỡ nào đi nữa cũng không thể ngủ tiếp được nữa rồi, cô còn chưa kịp nói tiếng nào thì đã không nhịn được mà “A ~” một tiếng, cô vừa đẩy người đàn ông đang làm loạn trước ngực của mình ra vừa dùng giọng nói mềm mềm mại mại của mình nói ra ba chữ “Làm… gì… đó” ngắt quãng, lúc nói chữ cuối cùng giọng cô còn hơi run, hiện tại cơ thể cô không còn chút xíu sức lực nào, nhưng lại nhịn không được mà nhỏ giọng rên mấy tiếng. Anh mút làm cô thoải mái vô cùng, không chịu được mà hơi ưỡn ngực lên, như muốn như không.
Người đàn ông nhỏ giọng cười một tiếng, nhìn thấy cô tỉnh thì nhổm người dậy mà hôn cô thật sâu, cái lưỡi cũng len lỏi vào trong khuôn miệng đang hé mở của cô, nụ hôn vừa dịu dàng vừa sâu, bàn tay anh xốc lên váy cô rồi theo cặp đùi mịn màng vuốt ve lên trên.
“Ướt.” Anh nhướng mày, nụ cười trong đôi mắt của anh khiến Kiều Xu phải đỏ mặt, “Hôm nay sao Kiều Kiều lại lẳng lơ như thế này, ướt nhanh thật.”
Cái váy của Kiều Xu đều đã bị dồn hết ở phần eo, trên dưới của cô đều thất thủ không khác gì đang khỏa thân, thế mà anh vẫn còn mặc áo vest mang giày da, quần áo gọn gàng đến mức ngay lập tức là có thể lên hầu tòa. Cô thế này nhìn không khác nào người phụ nữ dâm đãng cố ý tới quyến rũ anh, Kiều Xu trong lúc mơ màng đã nghĩ như thế và điều đó làm cho tinh thần của cô run rẩy, khiến bên dưới của cô chảy ra một dòng nước ấm. “Đừng... mà, lát nữa... có người...” Cô còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị một ngón tay đâm vào, chọc vào rút ra từng chút một làm cho cô phải rên lên một tiếng, không còn nhớ được mình muốn nói cái gì, thoải mái quá đi à, nhưng mà cô có cảm giác còn chưa đủ.
“Kiều Kiều ngoan, cởi ra giúp anh đi.” Anh vừa vội vàng dùng ngón tay để đâm cô, liếm mút trên núm vú của cô, vừa mơ hồ nói.
Kiều Xu bị một loạt động tác không thèm che dấu này của anh làm cho tỉnh lại, cho dù có buồn ngủ tới cỡ nào đi nữa cũng không thể ngủ tiếp được nữa rồi, cô còn chưa kịp nói tiếng nào thì đã không nhịn được mà “A ~” một tiếng, cô vừa đẩy người đàn ông đang làm loạn trước ngực của mình ra vừa dùng giọng nói mềm mềm mại mại của mình nói ra ba chữ “Làm… gì… đó” ngắt quãng, lúc nói chữ cuối cùng giọng cô còn hơi run, hiện tại cơ thể cô không còn chút xíu sức lực nào, nhưng lại nhịn không được mà nhỏ giọng rên mấy tiếng. Anh mút làm cô thoải mái vô cùng, không chịu được mà hơi ưỡn ngực lên, như muốn như không.
Người đàn ông nhỏ giọng cười một tiếng, nhìn thấy cô tỉnh thì nhổm người dậy mà hôn cô thật sâu, cái lưỡi cũng len lỏi vào trong khuôn miệng đang hé mở của cô, nụ hôn vừa dịu dàng vừa sâu, bàn tay anh xốc lên váy cô rồi theo cặp đùi mịn màng vuốt ve lên trên.
“Ướt.” Anh nhướng mày, nụ cười trong đôi mắt của anh khiến Kiều Xu phải đỏ mặt, “Hôm nay sao Kiều Kiều lại lẳng lơ như thế này, ướt nhanh thật.”
Cái váy của Kiều Xu đều đã bị dồn hết ở phần eo, trên dưới của cô đều thất thủ không khác gì đang khỏa thân, thế mà anh vẫn còn mặc áo vest mang giày da, quần áo gọn gàng đến mức ngay lập tức là có thể lên hầu tòa. Cô thế này nhìn không khác nào người phụ nữ dâm đãng cố ý tới quyến rũ anh, Kiều Xu trong lúc mơ màng đã nghĩ như thế và điều đó làm cho tinh thần của cô run rẩy, khiến bên dưới của cô chảy ra một dòng nước ấm. “Đừng... mà, lát nữa... có người...” Cô còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị một ngón tay đâm vào, chọc vào rút ra từng chút một làm cho cô phải rên lên một tiếng, không còn nhớ được mình muốn nói cái gì, thoải mái quá đi à, nhưng mà cô có cảm giác còn chưa đủ.
“Kiều Kiều ngoan, cởi ra giúp anh đi.” Anh vừa vội vàng dùng ngón tay để đâm cô, liếm mút trên núm vú của cô, vừa mơ hồ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất