Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực]

Chương 44:

Trước Sau
Mở quán đồ kho, cần làm giấy chứng nhận sức khỏe của nhân viên, chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm, với đăng ký mở quán cá nhân.

Lúc bày sạp hàng ăn vặt, Nhan Yên đã làm giấy chứng nhận sức khỏe cho nhân viên, lập hồ sơ kinh doanh thực phẩm cho quán ăn vặt không giống với giấy chứng nhận mở quán đồ kho, cần đi tới khu vực an toàn vệ sinh trong văn phòng hành chính xin giấy phép an toàn vệ sinh cho quán đồ kho.

Nhan Yên bận rộn chuyện làm ăn của quán ăn vặt, ban ngày không có thời gian chạy đi xin giấy chứng nhận, thế nên ba Nhan Quốc Hoa ôm đồm nhiệm vụ gian khổ rơi xuống từ trên trời này.

Trải qua đủ loại quy trình, tất cả giấy chứng nhận giá cần khoảng chừng 5 đến 15 ngày để xin phép toàn bộ.

Lúc này, bởi vì mưa to, Nhan yên lại xin nghỉ hai lần.

Trong lúc nghỉ, Nhan Yên cũng không nhàn rỗi, đi dạo khu mua sắm thiết bị điện, chọn mua bếp lò, máy hút khói, tủ lạnh cho quán ăn, sau này cô có thể nấu món kho ngay trong cửa hàng, không cần lái xe điện ba bánh dãi nắng dầm mưa, khá là bớt việc.

Bếp lò, máy hút khói, ngoài ra còn có khay inox, muôi, kẹp gắp vân vân, đủ loại đồ đạc đặt chung với nhau, cũng là một con số không nhỏ.

Được rồi, thu nhập kiếm được mấy ngày của cô, còn chưa cầm nóng, đã như nước chảy chảy vào túi người khác.

Hiếm khi được nghỉ ngơi, đành ra chút thời gian nhàn rỗi, Nhan Yên xếp kín lịch, buổi sáng đi tham quan khu mua sắm thiết bị điện, buổi chiều cô xách bảng gỗ đi xe buýt tới nơi ở của ông ngoại.

Ông ngoại lúc rảnh sẽ vẽ tranh, vẽ mấy bức tranh sơn thuỷ, giết thời gian, chữ viết bút lông cũng không kém, rồng bay phượng múa, cứng cáp mạnh mẽ.

Chuyện Nhan Yên mở cửa tiệm, hai ngày trước ông đã biết, thấy cháu ngoại nâng biển gỗ xin chữ, ông cụ chắp một tay sau lưng, khom, lưng, nháy mắt kiên cường như cây tùng.

Bảng hiệu mà cháu ngoại dùng để mở cửa tiệm, không thể qua loa.

Ông cụ đắn đo thật lâu, quay đầu hỏi Nhan Yên: "Tiệm của cháu tên là gì?"



Trên đường tới, Nhan Yên nghĩ đến rất nhiều cái tên, cô suy nghĩ một lát, trả lời: "Bánh rán trái cây Nhan Ký."

Tuy rằng việc buôn bán bánh cuộn trái cây của cô bình thường, bán món kho dường như được người ta thích hơn, nhưng nghĩ rất nhiều cái tên, Nhan Yên cảm thấy không dễ chịu, cuối cùng vẫn tiếp tục sử dụng cái tên cũ.

Dù sao cái tên bánh cuộn trái cây Nhan Ký này, nhiều người biết rõ hơn, Nhan Yên cũng lười nghĩ tiếp.

Để viết mấy chữ cho Nhan Yên, trước tiên ông ngoại viết mấy lần trên tờ giấy, dùng những kiểu chữ khác nhau, cuối cùng sợ người ta nhìn không hiểu, dùng kiểu chữ Khải dễ nhận biết nhất, chớp mắt đã xong.

Nét mực khô rồi, Nhan Yên dùng giấy bọc lại cầm về cửa tiệm, tiếp tục sơn một lớp sơn trong suốt ở bên ngoài, chống thấm nước chống ẩm.

Lúc mở hàng lần nữa, đủ loại giấy tờ mở cửa tiệm của Nhan Yên đều đã được chấp thuận, cuối cùng cũng có thể chính thức kinh doanh rồi!

Quân số của nhóm bánh cuộn trái cây Nhan Ký 1 và 2 lục tục tăng mạnh đến 119 thành viên.

Xin nghỉ một ngày, đơn hàng mà Nhan Yên nhận, chỉ mỗi đơn đặt trước thôi, một ngày có thể kiếm được khoảng 2200.

Thêm vào doanh thu của món kho, bánh cuộn trái cây bán lẻ, ngày mai có lẽ có thể kiếm được khoảng 3000 đồng trở lên.

Cứ một tuần lễ, cần nộp đủ loại phí như phí bày sạp hàng, phí quản lý, phí vứt rác ở phố ăn vặt phố, tổng cộng 1500 đồng một tháng.

Nhan Yên đương nhiên không định tiếp tục nộp phí, đây là ngày cuối cùng cô mở bán ở phố ăn vặt.

Mỗi lần phục vụ một khách hàng, Nhan Yên sẽ nói cho đối phương biết ngày mai không đến phố ăn vặt mở hàng nữa, đổi chỗ khác bán, địa chỉ dán ở chỗ bắt mắt nhất quán xe ăn vặt, sợ mọi người không tìm thấy nơi, còn gửi định vị vị trí vào trong nhóm.

Cuối cùng, vào ngày Nhan Yên mở cửa tiệm sẽ có có mới lên kệ hàng, mặt khác tiêu mười lăm đồng, sẽ biếu tặng đồ uống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau