Nữ Đế Bệ Hạ Ở Giới Giải Trí Phong Thần!
Chương 14: Đừng Đánh Một Trận Không Chuẩn Bị.
“Tách tách” một tiếng, hình ảnh năm người đứng trên đỉnh núi quay lưng về phía dãy núi xanh nhấp nhô phía sau, mỉm cười cứ vậy mà dừng lại trong ống kính.
Sau khi nhân viên phụ trách chụp ảnh ra hiệu “OK” với nhóm khách mời, anh ta không khỏi nhìn xuống bức ảnh mình vừa chụp.
Trước khi chụp, mặc dù Khương Lệnh Hi lần này đứng ở vị trí center nhưng anh ta luôn cho rằng người có khí chất mạnh mẽ hơn hẳn phải là nữ diễn viên Sa Mạn, theo sau là Hứa Âm.
Nhưng giờ phút này khi nhìn vào bức ảnh, anh ta chỉ có một cảm giác.
Vị trí chính giữa cứ như là dành cho Khương Lệnh Hi vậy, nếu đem cô đẩy ra rìa, ngược lại sẽ cảm thấy vô cùng kì cục.
Chụp ảnh xong, Lâm Tuyết Phi cơ hồ nóng lòng muốn rời khỏi chỗ mình đang đứng. Nhìn thấy Khương Lệnh Hi vẫn còn đứng ở giữa không nhúc nhích, cô ta có chút ghen tị cùng mỉa mai.
Sa Mạn chỉ kéo một cái, người này lại thật sự yên tâm thoải mái đứng ở giữa, thậm chí còn không khiêm nhường chút nào, trực tiếp để một ảnh hậu và ca sĩ nổi tiếng hơn theo bồi.
Đợi khi những bức ảnh này được tung ra, cô ta thực muốn xem Khương Lệnh Hi có bị chế nhạo lần nữa hay không, ít nhất chắc chắn sẽ bị gán cho cái mác kiêu ngạo, tự đại.
Từ cuộc gặp mặt hôm qua cho đến nay, Khương Lệnh Hi đã nhìn rõ được bốn vị khách còn lại.
Ảnh hậu Sa Mạn và ca sĩ Hứa Âm làm việc trong làng giải trí lâu nhất, cũng có đủ thâm niên, có thể bén rễ và vẫn duy trì được độ nổi tiếng nhất định như hiện tại. Họ đều là những nhân tài, không bao giờ dễ dàng mắc sai lầm.
Tu vi của Lâm Tuyết Phi không thể so sánh được với hai người họ chút nào. Một chút tâm tư căn bản đều giấu không được. So với hai tiền bối trước đó, cô ấy vẫn còn chỗ để học hỏi.
Về phần Tưởng Khai Nguyên, cô liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấu.
Sa Mạn vừa rồi đột nhiên yêu cầu cô đứng ở vị trí trung tâm khi chụp ảnh, có lẽ là thực sự cảm ơn cô đã giúp tìm ra thẻ nguyên liệu, nhưng trong đó cũng có ý đồ ngầm muốn xem xét cô.
Người bình thường gặp phải loại tình huống này, bình thường sẽ lựa chọn khiêm tốn. Nếu đổi thành tính cách của nguyên thân, chắc chắn sẽ không chút suy nghĩ mà tiếp nhận.
Cô mà không giành lấy vị trí center thì chính là đang kiềm chế. Không có lý do gì để nhượng bộ khi người khác đã nhượng bộ.
Nhưng lần này Khương Lệnh Hi không làm theo cách thông thường nữa, cô trước nay không phải là người sẵn sàng làm vui lòng kẻ hãi hại mình.
Lời xin lỗi trước đó là thay cho nguyên thân, dù sao cô cũng đang là người sống thay cho cô ấy.
Lần này cô ấy không làm gì sai mà còn giúp đỡ những vị khách mời khác nên xứng đáng nhận vị trí center.
Chụp ảnh xong, Khương Lệnh Hi nhạy cảm phát giác được việc Sa Mạn và Hứa Âm có chút cách xa cô, có lẽ phản ứng của cô lần này không khác dự đoán của bọn họ là mấy.
Bất quá cô chính là không quan tâm.
Sự thân mật trước ống kính ngay từ đầu đã là giả tạo. Chờ khi quá trình ghi hình kết thúc, về sau không chắc liệu có làm việc cùng nhau nữa hay không.
Lâm Tuyết Phi mang theo ánh mắt giễu cợt cũng làm dạng như không thấy gì, chỉ cần người này không nhảy đến trước mặt cô, cô đều có thể che đậy được mọi ánh mắt.
Tựa như cô ta căn bản chưa hề đọc những lời mắng chửi trên mạng chỉ trích nguyên thân và hiện giờ cũng đang chỉ trích cô ta.
Về phần Tưởng Khai Nguyên vẫn là dáng vẻ không tim không phổi kia, đang vui mừng vì cuối cùng mình cũng có thể xuống núi.
Việc đi xuống khá dễ dàng.
Trước đó việc đi bộ lên núi nghỉ ngơi cũng mất hơn một giờ. Mọi người trên đường xuống núi đều không dừng lại, hăng hái đi về phía chân núi. Chỉ mất chưa đầy nửa giờ là đã tới.
Trở lại biệt thự, một đám không ai buồn đi thay quần áo. Ai nấy đều ngồi trên ghế sofa, không muốn cử động.
Nếu không phải nhân viên đến hối thúc thì mấy người này liền có thể ngồi đó cho đến giờ ăn trưa.
Sau khi về phòng tắm rửa một chút và thay quần áo sạch sẽ thì cũng đến lúc trao đổi nguyên liệu nấu ăn.
Khương Lệnh Hi nhận được bột mì, đường, trứng gà, bơ, trái cây và các nguyên liệu khác để làm bánh.
Những người khác từng người cầm thẻ nguyên liệu đổi nguyên liệu của riêng phần mình.
Chỉ có đều vừa đặt đồ lên bàn, Khương Lệnh Hi nhìn số nguyên liệu trước mặt chí ít gấp đôi của người khác, không khỏi mím môi.
Nhìn thế này thì có lẽ món ăn cô phải chuẩn bị làm sẽ là món khó nhất.
Tưởng Khai Nguyên nóng lòng bưng đĩa hoa quả của mình vào phòng bếp, hắn muốn làm salad trái cây, đây là cách đơn giản nhất, không chờ đợi bắt đầu khai triển thân thủ.
Lâm Tuyết Phi là người tiếp theo vào bếp. Cô ta muốn làm sushi, trước tiên cần phải hấp cơm, phần còn lại là cuộn lại rồi ăn thôi, món này cũng coi như khá đơn giản.
Sau đó Sa Mạn và Hứa Âm cũng cùng nhau bước vào. Món hai người họ làm cũng không tính khó. Sa Mạn làm sandwich còn Hứa Âm thì tự chế đồ uống. Sau khi vào bếp họ cũng nhanh chóng bắt tay vào làm.
Bất quá chỉ có bốn người là đang bận rộn, trong lúc Lâm Tuyết Phi đang đợi cơm nguội, cô ta liếc nhìn ba người đang bận rộn ở một bên, cau mày nói: “Khương Lệnh Hi đâu?”
Sa Mạn đem trứng gà vừa chiên ra , nghe vậy liền quay đầu nhìn về phía phòng khách, chỉ thấy Khương Lệnh Hi đang nhìn đống nguyên liệu trên bàn, trên tay lại đang ôm điện thoại nhìn một cách nghiêm túc, hơi cau mày.
Lâm Tuyết Phi thu hồi ánh mắt, hạ giọng nhưng vẫn duy trì âm lượng vừa đủ để ghi âm có thể thu được: " Khương Lệnh Hi sẽ không phải không làm rồi trực tiếp từ bỏ luôn chứ hả?"
"Cho dù đồ ăn không ngon, chúng ta đều biết đây là lần đầu tiên làm của cô ấy, chúng ta chắc chắn sẽ không nói gì!
Triệu Hằng Sinh, người đang ngồi sau ống kính lúc này, đặt cốc uống nước lên bàn, "Di chuyển máy quay, phóng to xem Khương Lệnh Hi đang xem cái gì!"
Tùy hứng cũng phải có giới hạn chứ, lúc sáng leo núi không có vấn đề gì, ngoại trừ đoạn đứng ở vị trí Center chụp ảnh có thể sẽ bị mắng kia.
Mới có nửa ngày liền không giả vờ được nữa à?
Vậy xem ra mình có chút coi trọng nha đầu này rồi!
Camera ngoan ngoãn zoom vào, nhưng đúng lúc chuẩn bị lấy nét vào màn hình thì màn hình điện thoại bỗng nhiên tối đen.
Khương Lệnh Hi quay đầu lặng lẽ nhìn nhân viên đi tới, cô không nói một lời, nhưng cô nhân viên lại vô thức lùi về sau hai bước, càng không dám nhắc đến việc muốn cô bật điện thoại lên.
Chờ Khương Lệnh Hi ôm nguyên liệu trên bàn đi vào phòng bếp, hắn mới dùng tay còn lại vỗ nhẹ vào ngực mình rồi thở phào nhẹ nhõm.
Má ơi, hù chết hắn rồi!
Trong phòng bếp, nhìn thấy Khương Lệnh Hi đi vào, Lâm Tuyết Phi vốn tưởng rằng cô sẽ từ bỏ, quay lưng về phía ống kính, bĩu môi, đồng thời tăng tốc độ động tác tay.
Cô ta phải nhanh chóng làm xong rồi ra ngoài, đỡ phải nhìn màn ném bom nhà bếp của Khương Lệnh Hi.
Đợi cô ta cúi đầu cẩn thận cắt một cuộn sushi, chuẩn bị bày ra đĩa, lúc này mới nhận ra trong bếp có chút yên tĩnh.
Ngẩng đầu liền nhìn thấy đối diện Khương Lệnh Hi đang làm phôi bánh.
Thêm nước, khuấy đều, thêm bột, thêm nguyên liệu vào, cẩn thận tỉ mỉ.
Chỉ có đều nhìn thôi lại có cảm giác quen quen.
Cho đến khi Sa Mạn đột nhiên nói: “Kỹ thuật của Tiểu Hi nhìn rất chuyên nghiệp nha!”
Lâm Tuyết Phi lúc này mới chợt tỉnh táo trở lại. Cô ta thân là một người nghệ sĩ, bình thường rất ít khi ăn bánh gato và đồ ngọt khác, nhưng cô ta lại rất thèm món này, thế là đâm ra thích xem các video ngắn làm bánh trên điện thoại.
Về phần động tác hiện tại của Khương Lệnh Hi, chưa xem thì còn có thể nói chỉ là làm theo, nhưng cái này chính là bản sao in ra mà.
Điểm mấu chốt là hầu hết mọi người sẽ thường luống cuống tay chântrong lần đầu tiên làm việc gì đó, thậm chí còn thêm nhầm nguyên liệu hoặc thêm thiếu một nguyên liệu nào đó, nhưng Khương Lệnh Hi lại cho cô ta một cảm giác rằng cô đã làm hàng trăm nghìn lần rồi.
"Cô, cô chỉ vừa..."
Không phải chỉ vừa mới xem qua một lần hướng dẫn cách làm bánh trên điện thoại thôi sao?
Không thể nào, không thể nào?
Cô ta thà tin Khương Lệnh Hi trước đây đã từng làm, còn hơn tin tưởng người này lần đầu tiên đã có thể làm tốt như vậy!
Đặt bột bánh đã chuẩn bị vào lò nướng, Khương Lệnh Hi làm theo các bước, bắt đầu đánh kem một cách có trật tự, đồng thời cho một ít sô cô la vào để giảm bớt vị ngọt. Vừa mở miệng đã đánh vỡ niềm tin của Lâm Tuyết Phi: "Lần đầu tiên làm. Mới học trên mạng lúc nãy. "
Đây được gọi là không chuẩn bị thì không đánh.
Khi tận mắt nhìn thấy một chiếc bánh nhỏ không khác gì họ thấy trong video thông thường trong mắt mình, thậm chí cả đồ trang trí trên đó cũng khớp hoàn hảo, Hứa Âm không khỏi lấy một ít thức ăn thừa và nếm thử, thần sắc sau đó có hơi phức tạp, nhìn sang: "Tiểu Hi, đây thực sự là lần đầu tiên em làm bánh sao?"
Điều này thật xấu hổ đối với cô, người thiếu điều muốn tra tấn đầu bếp mà cô mời chỉ để học cách làm bánh, nghe vậy sao chịu nỗi a!
(Hoàn chương)
Editor: Giang Hải Vô Sương
Sau khi nhân viên phụ trách chụp ảnh ra hiệu “OK” với nhóm khách mời, anh ta không khỏi nhìn xuống bức ảnh mình vừa chụp.
Trước khi chụp, mặc dù Khương Lệnh Hi lần này đứng ở vị trí center nhưng anh ta luôn cho rằng người có khí chất mạnh mẽ hơn hẳn phải là nữ diễn viên Sa Mạn, theo sau là Hứa Âm.
Nhưng giờ phút này khi nhìn vào bức ảnh, anh ta chỉ có một cảm giác.
Vị trí chính giữa cứ như là dành cho Khương Lệnh Hi vậy, nếu đem cô đẩy ra rìa, ngược lại sẽ cảm thấy vô cùng kì cục.
Chụp ảnh xong, Lâm Tuyết Phi cơ hồ nóng lòng muốn rời khỏi chỗ mình đang đứng. Nhìn thấy Khương Lệnh Hi vẫn còn đứng ở giữa không nhúc nhích, cô ta có chút ghen tị cùng mỉa mai.
Sa Mạn chỉ kéo một cái, người này lại thật sự yên tâm thoải mái đứng ở giữa, thậm chí còn không khiêm nhường chút nào, trực tiếp để một ảnh hậu và ca sĩ nổi tiếng hơn theo bồi.
Đợi khi những bức ảnh này được tung ra, cô ta thực muốn xem Khương Lệnh Hi có bị chế nhạo lần nữa hay không, ít nhất chắc chắn sẽ bị gán cho cái mác kiêu ngạo, tự đại.
Từ cuộc gặp mặt hôm qua cho đến nay, Khương Lệnh Hi đã nhìn rõ được bốn vị khách còn lại.
Ảnh hậu Sa Mạn và ca sĩ Hứa Âm làm việc trong làng giải trí lâu nhất, cũng có đủ thâm niên, có thể bén rễ và vẫn duy trì được độ nổi tiếng nhất định như hiện tại. Họ đều là những nhân tài, không bao giờ dễ dàng mắc sai lầm.
Tu vi của Lâm Tuyết Phi không thể so sánh được với hai người họ chút nào. Một chút tâm tư căn bản đều giấu không được. So với hai tiền bối trước đó, cô ấy vẫn còn chỗ để học hỏi.
Về phần Tưởng Khai Nguyên, cô liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấu.
Sa Mạn vừa rồi đột nhiên yêu cầu cô đứng ở vị trí trung tâm khi chụp ảnh, có lẽ là thực sự cảm ơn cô đã giúp tìm ra thẻ nguyên liệu, nhưng trong đó cũng có ý đồ ngầm muốn xem xét cô.
Người bình thường gặp phải loại tình huống này, bình thường sẽ lựa chọn khiêm tốn. Nếu đổi thành tính cách của nguyên thân, chắc chắn sẽ không chút suy nghĩ mà tiếp nhận.
Cô mà không giành lấy vị trí center thì chính là đang kiềm chế. Không có lý do gì để nhượng bộ khi người khác đã nhượng bộ.
Nhưng lần này Khương Lệnh Hi không làm theo cách thông thường nữa, cô trước nay không phải là người sẵn sàng làm vui lòng kẻ hãi hại mình.
Lời xin lỗi trước đó là thay cho nguyên thân, dù sao cô cũng đang là người sống thay cho cô ấy.
Lần này cô ấy không làm gì sai mà còn giúp đỡ những vị khách mời khác nên xứng đáng nhận vị trí center.
Chụp ảnh xong, Khương Lệnh Hi nhạy cảm phát giác được việc Sa Mạn và Hứa Âm có chút cách xa cô, có lẽ phản ứng của cô lần này không khác dự đoán của bọn họ là mấy.
Bất quá cô chính là không quan tâm.
Sự thân mật trước ống kính ngay từ đầu đã là giả tạo. Chờ khi quá trình ghi hình kết thúc, về sau không chắc liệu có làm việc cùng nhau nữa hay không.
Lâm Tuyết Phi mang theo ánh mắt giễu cợt cũng làm dạng như không thấy gì, chỉ cần người này không nhảy đến trước mặt cô, cô đều có thể che đậy được mọi ánh mắt.
Tựa như cô ta căn bản chưa hề đọc những lời mắng chửi trên mạng chỉ trích nguyên thân và hiện giờ cũng đang chỉ trích cô ta.
Về phần Tưởng Khai Nguyên vẫn là dáng vẻ không tim không phổi kia, đang vui mừng vì cuối cùng mình cũng có thể xuống núi.
Việc đi xuống khá dễ dàng.
Trước đó việc đi bộ lên núi nghỉ ngơi cũng mất hơn một giờ. Mọi người trên đường xuống núi đều không dừng lại, hăng hái đi về phía chân núi. Chỉ mất chưa đầy nửa giờ là đã tới.
Trở lại biệt thự, một đám không ai buồn đi thay quần áo. Ai nấy đều ngồi trên ghế sofa, không muốn cử động.
Nếu không phải nhân viên đến hối thúc thì mấy người này liền có thể ngồi đó cho đến giờ ăn trưa.
Sau khi về phòng tắm rửa một chút và thay quần áo sạch sẽ thì cũng đến lúc trao đổi nguyên liệu nấu ăn.
Khương Lệnh Hi nhận được bột mì, đường, trứng gà, bơ, trái cây và các nguyên liệu khác để làm bánh.
Những người khác từng người cầm thẻ nguyên liệu đổi nguyên liệu của riêng phần mình.
Chỉ có đều vừa đặt đồ lên bàn, Khương Lệnh Hi nhìn số nguyên liệu trước mặt chí ít gấp đôi của người khác, không khỏi mím môi.
Nhìn thế này thì có lẽ món ăn cô phải chuẩn bị làm sẽ là món khó nhất.
Tưởng Khai Nguyên nóng lòng bưng đĩa hoa quả của mình vào phòng bếp, hắn muốn làm salad trái cây, đây là cách đơn giản nhất, không chờ đợi bắt đầu khai triển thân thủ.
Lâm Tuyết Phi là người tiếp theo vào bếp. Cô ta muốn làm sushi, trước tiên cần phải hấp cơm, phần còn lại là cuộn lại rồi ăn thôi, món này cũng coi như khá đơn giản.
Sau đó Sa Mạn và Hứa Âm cũng cùng nhau bước vào. Món hai người họ làm cũng không tính khó. Sa Mạn làm sandwich còn Hứa Âm thì tự chế đồ uống. Sau khi vào bếp họ cũng nhanh chóng bắt tay vào làm.
Bất quá chỉ có bốn người là đang bận rộn, trong lúc Lâm Tuyết Phi đang đợi cơm nguội, cô ta liếc nhìn ba người đang bận rộn ở một bên, cau mày nói: “Khương Lệnh Hi đâu?”
Sa Mạn đem trứng gà vừa chiên ra , nghe vậy liền quay đầu nhìn về phía phòng khách, chỉ thấy Khương Lệnh Hi đang nhìn đống nguyên liệu trên bàn, trên tay lại đang ôm điện thoại nhìn một cách nghiêm túc, hơi cau mày.
Lâm Tuyết Phi thu hồi ánh mắt, hạ giọng nhưng vẫn duy trì âm lượng vừa đủ để ghi âm có thể thu được: " Khương Lệnh Hi sẽ không phải không làm rồi trực tiếp từ bỏ luôn chứ hả?"
"Cho dù đồ ăn không ngon, chúng ta đều biết đây là lần đầu tiên làm của cô ấy, chúng ta chắc chắn sẽ không nói gì!
Triệu Hằng Sinh, người đang ngồi sau ống kính lúc này, đặt cốc uống nước lên bàn, "Di chuyển máy quay, phóng to xem Khương Lệnh Hi đang xem cái gì!"
Tùy hứng cũng phải có giới hạn chứ, lúc sáng leo núi không có vấn đề gì, ngoại trừ đoạn đứng ở vị trí Center chụp ảnh có thể sẽ bị mắng kia.
Mới có nửa ngày liền không giả vờ được nữa à?
Vậy xem ra mình có chút coi trọng nha đầu này rồi!
Camera ngoan ngoãn zoom vào, nhưng đúng lúc chuẩn bị lấy nét vào màn hình thì màn hình điện thoại bỗng nhiên tối đen.
Khương Lệnh Hi quay đầu lặng lẽ nhìn nhân viên đi tới, cô không nói một lời, nhưng cô nhân viên lại vô thức lùi về sau hai bước, càng không dám nhắc đến việc muốn cô bật điện thoại lên.
Chờ Khương Lệnh Hi ôm nguyên liệu trên bàn đi vào phòng bếp, hắn mới dùng tay còn lại vỗ nhẹ vào ngực mình rồi thở phào nhẹ nhõm.
Má ơi, hù chết hắn rồi!
Trong phòng bếp, nhìn thấy Khương Lệnh Hi đi vào, Lâm Tuyết Phi vốn tưởng rằng cô sẽ từ bỏ, quay lưng về phía ống kính, bĩu môi, đồng thời tăng tốc độ động tác tay.
Cô ta phải nhanh chóng làm xong rồi ra ngoài, đỡ phải nhìn màn ném bom nhà bếp của Khương Lệnh Hi.
Đợi cô ta cúi đầu cẩn thận cắt một cuộn sushi, chuẩn bị bày ra đĩa, lúc này mới nhận ra trong bếp có chút yên tĩnh.
Ngẩng đầu liền nhìn thấy đối diện Khương Lệnh Hi đang làm phôi bánh.
Thêm nước, khuấy đều, thêm bột, thêm nguyên liệu vào, cẩn thận tỉ mỉ.
Chỉ có đều nhìn thôi lại có cảm giác quen quen.
Cho đến khi Sa Mạn đột nhiên nói: “Kỹ thuật của Tiểu Hi nhìn rất chuyên nghiệp nha!”
Lâm Tuyết Phi lúc này mới chợt tỉnh táo trở lại. Cô ta thân là một người nghệ sĩ, bình thường rất ít khi ăn bánh gato và đồ ngọt khác, nhưng cô ta lại rất thèm món này, thế là đâm ra thích xem các video ngắn làm bánh trên điện thoại.
Về phần động tác hiện tại của Khương Lệnh Hi, chưa xem thì còn có thể nói chỉ là làm theo, nhưng cái này chính là bản sao in ra mà.
Điểm mấu chốt là hầu hết mọi người sẽ thường luống cuống tay chântrong lần đầu tiên làm việc gì đó, thậm chí còn thêm nhầm nguyên liệu hoặc thêm thiếu một nguyên liệu nào đó, nhưng Khương Lệnh Hi lại cho cô ta một cảm giác rằng cô đã làm hàng trăm nghìn lần rồi.
"Cô, cô chỉ vừa..."
Không phải chỉ vừa mới xem qua một lần hướng dẫn cách làm bánh trên điện thoại thôi sao?
Không thể nào, không thể nào?
Cô ta thà tin Khương Lệnh Hi trước đây đã từng làm, còn hơn tin tưởng người này lần đầu tiên đã có thể làm tốt như vậy!
Đặt bột bánh đã chuẩn bị vào lò nướng, Khương Lệnh Hi làm theo các bước, bắt đầu đánh kem một cách có trật tự, đồng thời cho một ít sô cô la vào để giảm bớt vị ngọt. Vừa mở miệng đã đánh vỡ niềm tin của Lâm Tuyết Phi: "Lần đầu tiên làm. Mới học trên mạng lúc nãy. "
Đây được gọi là không chuẩn bị thì không đánh.
Khi tận mắt nhìn thấy một chiếc bánh nhỏ không khác gì họ thấy trong video thông thường trong mắt mình, thậm chí cả đồ trang trí trên đó cũng khớp hoàn hảo, Hứa Âm không khỏi lấy một ít thức ăn thừa và nếm thử, thần sắc sau đó có hơi phức tạp, nhìn sang: "Tiểu Hi, đây thực sự là lần đầu tiên em làm bánh sao?"
Điều này thật xấu hổ đối với cô, người thiếu điều muốn tra tấn đầu bếp mà cô mời chỉ để học cách làm bánh, nghe vậy sao chịu nỗi a!
(Hoàn chương)
Editor: Giang Hải Vô Sương
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất