Nữ Đế Bệ Hạ Ở Giới Giải Trí Phong Thần!

Chương 27: Người Đàn Ông Thần Bí

Trước Sau
  Chương 27: : Người đàn ông thần bí

Từ Tinh Uyên bởi vì số lượng luyện chữ bỗng nhiên gia tăng mà khóc thành tiếng.

Chỉ có điều bên tai vẫn không thể tránh khỏi tiếng cảm thán của Lộ Tranh Tranh.

"Chị Hi Hi, đây là lần đầu tiên em biết chị có thể viết chữ bằng bút lông đấy, lại còn viết tốt như vậy!"

"Tôi không biết phải nói như thế nào, chỉ cảm thấy rất đẹp."

“Tôi thấy vừa rồi Từ lão tiên sinh cũng bị chữ của chị làm cho choáng váng.”

"Nhưng tại sao chị lại viết chữ 'Dận' vậy, cảm giác có chút ít thấy."

……

Khương Lệnh Hi một đường nghe nói líu ríu, chờ khi trở về biệt thự rốt cục mới tìm được cơ hội ngắt lời Lộ Tranh Tranh: “Không có gì đáng nói, nghĩ tới liền viết thôi, được rồi. Đi, đi một ngày còn không thấy mệt hửm, mau về phòng ngủ đi."

Nói thêm gì nữa chắc màng nhĩ cô sẽ chai mất!

Trước kia làm sao lại không biết nha đầu này có thể nói nhiều như vậy? Hay là trong khoảng thời gian này cô biểu hiện tính tình quá tốt?

Khi Lộ Tranh Tranh vô thức ngoan ngoãn trở về phòng, mới phản ứng được chị Hi Hi đã trả lời hai câu hỏi của mình.

Chỉ có điều, có thể viết chữ bằng bút lông không phải là không có gì đáng nói. Nếu những minh tinh trong ngành có thể khéo léo viết chữ đẹp mắt như thế này thì đã sớm chạy đến các sân khấu lớn để khoe khoang tác phẩm của mình một phen rồi, còn có thể nghênh đón một đợt ca ngợi của đám fan hâm mộ. Nhân tiện còn tạo ra một cái thiết lập nghệ thuật cho bản thân.

Chị Hi Hi thế mà lại không biết đây là một điểm cộng vô cùng lớn!

Nghĩ đến đây, Lộ Tranh Tranh không khỏi cảm thấy gánh nặng trên vai mình lại nặng thêm rất nhiều.

Cô đi theo bên người chị Hi Hi, về sau nhất định phải giúp chị Hi Hi tìm thêm điểm cộng để trở thành đại minh tinh, để những người luôn chế nhạo chị Hi Hi chỉ có khuôn mặt không có phẩm chất phải tự vả vào mặt mình.

Ôm gánh nặng vào người, Lộ Tranh Tranh vô cùng mong đợi mà tiến vào mộng đẹp.

Phòng ngủ bên cạnh.

Khương Lệnh Hi đang tựa vào đầu giường xem phát lại tin tức hôm nay.

Kể từ khi ngẫu nhiên biết được hiện tại có cái chương trình tin tức như thế này, về sau cơ bản mỗi ngày cô chưa từng bỏ lỡ nó. Buổi tối trước khi đi ngủ, thế nào cũng phải ôm điện thoại cả tiếng đồng hồ mới có thể ngủ được.

Chân không bước ra khỏi nhà, cũng có thể biết đại sự thiên hạ.

Đây chính xác là những gì cô đã tha thiết ước mơ ở kiếp trước.

Lại thêm những ký ức mà cô tiếp thu được trước đây về cơ bản chỉ là một phần ba trong giới giải trí. Việc xem tin tức mấy ngày nay, mới có thể giúp cô hiểu rõ hơn về thế giới này.

Tin tức phát lại kết thúc, Khương Lệnh Hi che miệng ngáp một cái, chuẩn bị tắt màn hình đi ngủ.

Đúng lúc này trên điện thoại một tin tức giải trí đột nhiên được đẩy lên đầu.

Tiêu đề bùng nổ lại khoa trương, đủ để thu hút sự chú ý của mọi người.



'Đang ‘HOT’ tiểu hoa Giang Tích Ngữ* qua đêm khách sạn cùng một người đàn ông bí ẩn, bộ mặt giả vờ thanh thuần sắp sụp đổ! ! ! '

*Giang Tích Ngữ (jiang xi yu) có phát âm gần giống với Khương Lệnh Hi (jiang lính xi), đọc tiếp để biết có phải cùng một người không nha.

Ba dấu chấm than đủ để thấy sự kinh ngạc.

Khương Lệnh Hi nếu là lúc mới qua khi nhìn thấy những tin tức tương tự như này sẽ còn hiếu kì muốn mở ra xem một chút, nhưng từ khi nghe Đông Duyệt và Lộ Tranh Tranh nói mấy loại tin tức thế này thường đều là tin đồn thứ thiệt, đơn thuần chính là mánh khóe tốt để thu hút lượt xem cũng như sự chú ý của mọi người. Sự thật trên thực tế mười cái mà có một cái là thật thì đã tốt lắm rồi, thế nên cô đối với loại tin tức như này cũng không để ý nhiều.

Nhưng lần này trước khi thoát ra, cô nhịn không được lại nhìn thêm khuôn mặt trong bức ảnh phía dưới tiêu đề một lần nữa.

Ảnh chụp này nhìn thoáng qua cũng có thể biết ảnh chụp lén, khoảng cách hơi xa còn hơi mờ, nhưng góc chụp lại khá tốt, vừa vặn có thể chụp được 3/4 khuôn mặt của Giang Tích Ngữ kia.

Mà khuôn mặt kia, Khương Lệnh Hi vô thức sờ cằm của mình, thế mà lại giống cô đến mấy phần.

Cô còn nhớ rõ lúc vừa mới tỉnh lại ở thế giới này, cô đã nghe Đông Duyệt từng nói qua một người là "Tiểu Khương Lệnh Hi", ra mắt dưới cái tên rất giống với tên tuổi xuất đạo của nguyên thân, danh tiếng cũng từng vượt qua nguyên thân thật sự.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì xem ra chính là cô gái tên Giang Tích Ngữ này.

Bởi vì điều này, Khương Lệnh Hi mới nhịn quyết tâm lần nữa mở ra xem.

Lướt một lượt đến cuối trang, mới nhìn thấy một đoạn nội dung đồ họa coi như có tính xác thực.

Liên quan đến danh tính của người đàn ông bí ẩn kia.

Chỉ có điều bức ảnh chỉ chụp được bóng lưng của người đàn ông sau khi xuống xe, một chút khuôn mặt đều không để lộ, bên cạnh là như nửa thân xe sang trọng, biển số xe cũng bị ẩn giấu đi.

Đơn giản chính là một bức ảnh đầy tĩnh mịch.

Lại nhìn vào phần văn bản giải thích bổ sung ở phía dưới, có vẻ như tác giả cũng không thể tra ra được bất kỳ thông tin nào về người đàn ông bí ẩn, quả thực đủ bí ẩn.

Trước khi chuẩn bị rời khỏi trang tin tức, Khương Lệnh Hi ma xui quỷ khiến như thế nào lại bấm vào bức ảnh chỉ có bóng lưng và nửa chiếc xe sang của người đàn ông kia, sau đó phóng to lên một chút.

Nam nhân dáng người cao lớn, chỉ cần nhìn vào lưng khí chất cũng đủ thấy quá bá đạo.

Nhưng những thứ này cô đều không quen, chủ yếu là nửa chiếc xe sang trọng trong ảnh, cô luôn cảm thấy có chút quen thuộc.

Đang lúc trầm tư, bất tri bất giác lại đọc được những bình luận của đám cư dân mạng, những người cũng giống như cô, vẫn đang lướt điện thoại ban đêm.

"Bộ phim đầu tiên của Giang Tích Ngữ vừa mới quay xong, lại có một tin tức như thế này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nhất định do công ty thả ra rồi."

"Mù quáng đoán là Khương Lệnh Hi, ai bảo Giang Tích Ngữ có danh hiệu là "Tiểu Khương Lệnh Hi"? Mắt nhìn thấy danh tiếng Giang Tích Ngữ đang muốn che mờ mình, Khương Lệnh Hi sao có thể chịu nổi?

"Khương Lệnh Hi thực sự là làm việc gì cũng không tốt, chỉ muốn giẫm lên hạng nhất, xuống đi!"

"Nhưng cũng có thể hiểu được mà. Một người dựa vào danh tiếng của chính mình để vào ngành còn muốn cưỡi lên đầu mình, là tôi tôi cũng không chịu được."

“Nếu tính cách Khương Lệnh Hi có thể tốt hơn một chú, đừng suốt ngày làm yêu quái nữa, lo mài giũa kỹ năng diễn xuất thì đã không hỗn loạn như thế này.”

" Lầu trên đừng nhắc đến người đó nữa. Mọi người có nhìn thấy bức ảnh cuối cùng không? Người đàn ông bí ẩn được tác giả nhắc đến. Má ơi, bóng lưng như muốn đâm tôi vậy. Tôi chỉ muốn hỏi tác giả vì cái gì mà ngay cả mặt cũng không có!"

Khương Lệnh Hi không tiếp tục lướt bình luận phía dưới nữa, nàng yên lặng tắt điện thoại, thầm nghĩ đúng là tò mò giết chết mèo mà!



Trên mạng ngưu quỷ xà thần thực sự quá loạn, cô vẫn là đi ngủ thì hơn!

*

Sáng sớm ngày mai.

Chiếc xe van hiếm thấy đã được dọn dẹp qua loa dừng ở trước ga đường sắt cao tốc.

Khương Lệnh Hi đeo khẩu trang, đội mũ từ trên xe bước xuống, Lộ Tranh Tranh nhận lấy chiếc vali mà Diêu Tiểu Thiên đã giúp đỡ lấy xuống.

Ga tàu cao tốc vĩnh viễn không bao giờ thiếu hành khách ra vào. Diêu Tiểu Thiên còn một mực muốn đưa hai người vào ga, nhưng lại bị Khương Lệnh Hi từ chối.

Sinh hoạt của cô nào có không tự lo liệu được đến thế.

Trước khi chia tay, Diêu Tiểu Thiên cắn răng kéo tay áo của Lộ Tranh Tranh một cái.

Lộ Tranh Tranh kinh ngạc nhìn sang, "Sao vậy, Tiểu Thiên ca?"

“Cái kia, chính là,” Diêu Tiểu Thiên nhìn thoáng qua Khương Lệnh Hi đang đứng ở phía trước cách đó không xa, thấp giọng, “Nghệ sĩ nhà cô có nhóm fan hâm mộ không?”

Lộ Tranh Tranh: "... Vậy thôi à?"

"Ừm."

"Có thì có, cái này, để tôi thêm anh vào nhóm."

"Cảm ơn."

"Không có gì. Chị Hi Hi lại có thêm một fan hâm mộ nữa. Người phải cảm ơn là tôi mới đúng."

Khương Lệnh Hi đang nhìn hành khách đến và đi qua chiếc kính râm của mình, nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, cô quay đầu nhìn sang rồi vẫy vẫy tay với Diêu Tiểu Thiên đang chuẩn bị lên xe rời đi, thuận tay cầm chiếc túi xách trên tay Lộ Tranh Tranh, "Đi thôi."

Sau khi qua hết kiểm tra an ninh, ngồi trên ghế dài trong phòng chờ, Lộ Tranh Tranh giơ điện thoại lên như đang dâng hiến vật quý đến trước mặt Khương Lệnh Hi, nhỏ giọng nói: “Chị Hi Hi, chị nhìn xem, chị mới có thêm một có fan mới đấy.”

Khương Lệnh Hi nhìn màn hình điện thoại, "Nhóm Khê Thủy Lục? Phía sau là số người sao?"

"Ừm, năm nhóm lớn trước đều đã đủ thành viên rồi. Nhóm này mới lập tháng trước cho nên còn hơi thiếu nhân tài. Chị Hi Hi, chị nhìn xem, đây là Tiểu Thiên ca vừa mới vào đấy."

"Thấy rồi, nhóm đầy là có bao nhiêu người?"

"Chúng ta đây là nhóm siêu lớn, một nhóm nhiều nhất có thể chứa tới một vạn người. Chị Hi Hi, nhìn thì số antifan của chị rất nhiều, nhưng thực ra chị cũng không ít fan trung thành đâu."

Chỉ có điều còn một câu cô không nói ra, ngoại trừ Diêu Tiểu Thiên mới gia nhập, những fan hâm mộ khác về cơ bản đều là vì nhan sắc.

Về phần fan sự nghiệp, không tồn tại.

Đối với nhóm fan nhan sắc của chị Hi Hi, họ chỉ cần xem mặt là đủ rồi!

Đúng là một sự thực khách quan luôn khiến người ta buồn bực!

(Hoàn chương)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau