Ảnh Hậu Một Lòng Về Hưu Lại Nổi Như Cồn

Chương 35: Tôi Muốn Nghỉ Hưu Sớm 3

Trước Sau
Tiểu Hồng cầm một cuốn sổ nhỏ cầu nguyện, xin các vị thần linh phù hộ cho Tô Hân nổi tiếng rực rỡ, con nguyện giảm đi mười ký mỡ thừa!

Hình như có người nghe thấy lời cầu nguyện của Tiểu Hồng, Tôn Linh Linh nhìn về phía Tô Hân, "Mỹ nhân nhỏ nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, chắc chắn cũng có không ít tài lẻ, thể hiện một chút đi."

Câu nói này của cô ta cuối cùng cũng thành công dời sự chú ý của mọi người lên người Tô Hân, đạo diễn nhìn Tô Hân qua màn hình giám sát, quả thực rất xinh đẹp, nhưng lúc Gia Nghệ đưa cô ấy đến cũng không nói là có tài lẻ gì.

Tai nghe của Nghiêm ca truyền đến chỉ thị của đạo diễn, đành lên tiếng, "Tô Hân, mới ra mắt công chúng, em có kỳ vọng gì cho tương lai của mình không?"

Đây là một câu hỏi thường gặp, đa số nghệ sĩ chắc chắn sẽ nói tôi sẽ cố gắng học hỏi thử sức với nhiều vai diễn hơn, để trải nghiệm trăm vị cuộc đời chẳng hạn.

Sau đó nếu nghệ sĩ có tài lẻ gì muốn thể hiện thì có thể tự mình nói ra, còn nếu chưa chuẩn bị gì thì cứ nói sơ qua về lịch trình sắp tới, hoặc là tán gẫu gì đó.

Tô Hân nhận lấy micrô, "Em chẳng có kỳ vọng gì, chỉ muốn kiếm đủ tiền để sớm nghỉ hưu."

Nếu không phải đang phát sóng trực tiếp, cô thật ra còn muốn nói thêm, nếu không thể nghỉ hưu thì cô muốn tìm một công việc có bảo hiểm xã hội để chờ đến ngày về hưu.

Nhưng nghĩ đến việc người của Gia Nghệ có thể xem chương trình nên cô nhịn xuống không nói.

"Cái này..."

"Trời ạ, kiếm đủ tiền để nghỉ hưu sớm, hahaha. Em gái, chị phải nói là em thật sự rất dũng cảm."

Trên sóng livestream tràn ngập bình luận "Hahaha, em gái nói ra nỗi lòng của tôi rồi."

Đúng vậy, người trẻ bây giờ ai mà chẳng muốn sớm đạt được tự do tài chính rồi nghỉ hưu sớm cơ chứ.



Tôn Linh Linh cũng bị một màn này của Tô Hân làm cho chấn động, hơ hơ, người ta còn đang muốn nghỉ hưu, cô cứ cố gắng lộ mặt như vậy chẳng phải là chứng minh bản thân kém cỏi sao.

Cho nên, cô muốn nghỉ hưu á, không đời nào.

Trong những trò chơi tiếp theo, Tôn Linh Linh càng ra sức nhắc đến Tô Hân nhiều hơn, gần như mỗi một cảnh quay đều gọi tên cô, khiến cho Tô Hân cứ phải liên tục hoạt động.

Lúc chơi trò chơi, Từ Tĩnh Hoan và Tôn Linh Linh đều tranh giành cô về đội của mình, đến khi hai đội có hoạt động cần đối đầu thi đấu, mọi người lại đẩy Tô Hân ra trận.

Tô Hân dứt khoát từ bỏ việc làm cá mặn, vì vinh quang của cả đội mà nghiêm túc chơi trò chơi.

"Cái dáng vẻ vừa không muốn làm việc nhưng lại phải gồng mình lên, giống hệt tôi lúc đi làm."

Dòng bình luận tràn ngập sự đồng tình, rất nhiều người bắt đầu tìm kiếm xem cô nàng xinh đẹp lười biếng Tô Hân này rốt cuộc là ai.

Tô Hân chui vòng, nhảy rào, thậm chí còn có thể vừa giữ thăng bằng trên cầu độc mộc vừa bảo vệ quả bóng bay trên mũ, tiện thể "ẩu đả" với đồng đội nam bên kia.

Gần đây Tô Hân vẫn luôn tập luyện thể lực, nên làm mấy động tác này cũng coi như là nhanh nhẹn, đây đều là kỹ năng quân sự cơ bản!

Ban đầu cô còn định nhường nhịn một chút, nhưng sau đó Tôn Linh Linh cứ liên tục dẫn theo khách mời và MC bên đội mình cổ vũ cho cô.

"Tô Hân, đội chúng ta trông cậy cả vào cô đấy, cố lên!"

"Cố lên Tô Hân!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau