Nông Môn Phúc Phi, Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 38: Phòng Ở Với Ngân Lượng Đều Không Quan Trọng Bằng Người. 4
Bình thường bà bà Vương Liên Hoa thường xuyên nịnh bợ Tống thị - mẫu thân của Chu Lương Tài, bây giờ có cơ hội như vậy, sớm đã chạy qua đó cáo trạng với Tống thị.
Tống thị vốn dĩ đã không hài lòng mối hôn sự này, nhà bọn họ mặc dù không phải là gia đình đại phú đại quý gì, nhưng trong nhà cũng có trên trăm mẫu đất, có đủ khả năng để cho nhi tử nhà họ đi học.
Hiện tại nhi tử cũng đã thi đậu tú tài, trong phạm vi trăm dặm, nhà bà ta chính là gia đình tốt nhất.
Buổi tối Tống thị đợi Chu địa chủ về nhà, vẻ mặt buồn bã nói: "Phu quân, Triệu lão thái cùng cháu gái bà ta Triệu Linh Chi từ trong sào huyệt của bọn thổ phỉ trở về, chắc hẳn đã không có trong sạch. Nhi tử chúng ta, vừa thi đậu tú tài, tuổi trẻ tài cao, cũng không thể lấy một cô nương không còn danh tiết!"
Chu địa chủ nghe nói như thế, sửng sốt một chút, vẻ mặt lộ ra chút khó xử, thở dài một tiếng: “Triệu đại thúc, năm đó cứu ta một mạng, mà không cần báo đáp, ta liền đính ước nhi tử với Linh Chi nhà họ! Hiện tại Triệu đại thúc vừa mới qua đời không bao lâu, chúng ta liền đi từ hôn, còn không bị người ta chỉ trích mắng mỏ ah?"
Tống thị nghe nói như vậy, lập tức đứng dậy, không buông tha, giọng sắc bén phản bác: “Ngươi chỉ lo mặt mũi của ngươi, nhi tử ngươi như thế nào ngươi không nghĩ đến sao? Nhi tử ngày nào cũng không phải là canh ba ngủ canh năm đã thức dậy đọc sách?
Hiện tại không dễ dàng gì mới thi đậu tú tài, vừa mới hết khổ, ngươi lại để cho nó cưới cái thứ nữ tử dơ ráy không còn trong sạch, về sau đầu cũng không không ngẩng lên được, cho dù thi đậu cử nhân, tiến sĩ, cũng sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ! Cho dù ngươi cam lòng, ta cũng không nỡ! Từ hôn, cho dù phải tốn tiền, ta cũng phải từ hôn!"
Chu Lương Tài ở bên ngoài nghe phụ mẫu tranh cãi, hắn biết mẫu thân hắn nói không sai, hắn thật sự là không thể cưới một cô nương thanh danh bị tổn hại, nhưng hắn cũng không thể từ hôn.
Một mặt, hắn không muốn bị người khác nói, là hắn đạt được công danh liền ghét bỏ cô nương nhà nông; một mặt khác, hắn lại luyến tiếc tướng mạo xinh đẹp tươi trẻ của Triệu Linh Chi.
Chu Lương Tài năm nay mười lăm tuổi, đang ở độ tuổi thiếu niên tươi trẻ, hào hoa phong nhã.
Năm nay thi đậu tú tài, tuổi trẻ tài cao, càng tăng thêm khí thế phong độ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tống thị vốn dĩ đã không hài lòng mối hôn sự này, nhà bọn họ mặc dù không phải là gia đình đại phú đại quý gì, nhưng trong nhà cũng có trên trăm mẫu đất, có đủ khả năng để cho nhi tử nhà họ đi học.
Hiện tại nhi tử cũng đã thi đậu tú tài, trong phạm vi trăm dặm, nhà bà ta chính là gia đình tốt nhất.
Buổi tối Tống thị đợi Chu địa chủ về nhà, vẻ mặt buồn bã nói: "Phu quân, Triệu lão thái cùng cháu gái bà ta Triệu Linh Chi từ trong sào huyệt của bọn thổ phỉ trở về, chắc hẳn đã không có trong sạch. Nhi tử chúng ta, vừa thi đậu tú tài, tuổi trẻ tài cao, cũng không thể lấy một cô nương không còn danh tiết!"
Chu địa chủ nghe nói như thế, sửng sốt một chút, vẻ mặt lộ ra chút khó xử, thở dài một tiếng: “Triệu đại thúc, năm đó cứu ta một mạng, mà không cần báo đáp, ta liền đính ước nhi tử với Linh Chi nhà họ! Hiện tại Triệu đại thúc vừa mới qua đời không bao lâu, chúng ta liền đi từ hôn, còn không bị người ta chỉ trích mắng mỏ ah?"
Tống thị nghe nói như vậy, lập tức đứng dậy, không buông tha, giọng sắc bén phản bác: “Ngươi chỉ lo mặt mũi của ngươi, nhi tử ngươi như thế nào ngươi không nghĩ đến sao? Nhi tử ngày nào cũng không phải là canh ba ngủ canh năm đã thức dậy đọc sách?
Hiện tại không dễ dàng gì mới thi đậu tú tài, vừa mới hết khổ, ngươi lại để cho nó cưới cái thứ nữ tử dơ ráy không còn trong sạch, về sau đầu cũng không không ngẩng lên được, cho dù thi đậu cử nhân, tiến sĩ, cũng sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ! Cho dù ngươi cam lòng, ta cũng không nỡ! Từ hôn, cho dù phải tốn tiền, ta cũng phải từ hôn!"
Chu Lương Tài ở bên ngoài nghe phụ mẫu tranh cãi, hắn biết mẫu thân hắn nói không sai, hắn thật sự là không thể cưới một cô nương thanh danh bị tổn hại, nhưng hắn cũng không thể từ hôn.
Một mặt, hắn không muốn bị người khác nói, là hắn đạt được công danh liền ghét bỏ cô nương nhà nông; một mặt khác, hắn lại luyến tiếc tướng mạo xinh đẹp tươi trẻ của Triệu Linh Chi.
Chu Lương Tài năm nay mười lăm tuổi, đang ở độ tuổi thiếu niên tươi trẻ, hào hoa phong nhã.
Năm nay thi đậu tú tài, tuổi trẻ tài cao, càng tăng thêm khí thế phong độ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất