Nông Môn Phúc Phi, Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 45: Từ Bà Mối Đến Cửa 4
Thấy Từ bà mối nó như vậy, Triệu lão thái nghi hoặc không thôi, chẳng lẽ lúc trước bà đã đổ oan cho Chu gia rồi hả?
Vân Thị nửa buồn nửa vui, muốn nói, nhưng lại sợ nói sai.
Triệu lão thái cười nói: "Linh Chi cùng Lương Tài có hôn ước, cháu gái của ta có này lương duyên như vậy, ta cũng thật vui mừng. Chỉ là hiện tại tuổi của Linh Chi hiện vẫn còn nhỏ, cũng không nóng vội gả đến Chu gia! Việc khác, chỉ có một tờ hôn thư, tam thư lục lễ, còn chưa làm, từng bước một, không có vội vàng."
Từ bà mối thấy Triệu lão thái giả giả bộ hồ đồ, trong lòng cười lạnh, nhưng trên mặt cười vẫn cười ha hả.
Đã cầm bạc của Chu gia, đương nhiên là phải giúp Chu gia xử lý tốt sự tình, sau này còn có thể có một lượng bạc tiền thưởng.
Từ bà mối cười cười nói: "Triệu tẩu, có câu này không biết ta có nên nói hay không!"
Triệu lão thái cũng cười lạnh, liền biết rõ phía sau còn có hố lớn, bà phải đề cao cảnh giác: “nếu không thích hợp, thì bà cũng không cần nói!"
Từ bà mối bị lời nói này của Triệu lão thái chặn họng cũng không biết phải tiếp tục như thế nào, hơi hơi sững sờ, đành phải ngượng ngùng cười nói: "Nếu Triệu tẩu đã suy đoán rõ ràng sao lại còn giả bộ hồ đồ, vậy ta đây là người mắt sáng không nói chuyện ngồi lê đôi mách, đem mọi chuyện nói cho rõ ràng!
Thái thái Chu gia Tống thị nhờ ta tới nói chuyện tốt với các người, Chu gia nhà bọn họ không phải người vong ân phụ nghĩa, vẫn sẽ tiếp nhận mối hôn sự này, nhưng là, cháu gái nhà các người thanh danh đã bị tổn hại, không thể làm chính thê được.
Chu gia bên kia không đành lòng từ hôn, muốn cho cháu gái nhà người một con đường sống, cho nên, Chu gia bên kia nguyện ý nạp Linh Chi làm thiếp. Dù sao thanh danh cháu gái nhà người như vậy, cho dù Chu gia từ hôn, các người cũng không thể nói được cái gì. Nói cách khác là Chu gia nhân nghĩa, bằng không Linh Chi nhà các người cho dù không bị một sợi dây thừng treo cổ, cũng nên ở trong am ni nàng đến hết đời!"
Làm thiếp?
Để nàng làm thiếp, quả thực chính nằm mơ một giấc mộng lớn!
Triệu Linh chi cười lạnh, chuyện gì đến thì sẽ đến !
Đến sớm, chung quy so đến muộn, còn tốt hơn nhiều! Sớm giải quyết những phiền phức này, cũng có thể giảm đi không ít phiền toái.
Triệu lão thái nghe những lời của Từ bà mối nói, mặt lập tức tối sầm lại, tức giân đập bàn một cái mạnh khiến chén trà trên bàn kêu leng keng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vân Thị nửa buồn nửa vui, muốn nói, nhưng lại sợ nói sai.
Triệu lão thái cười nói: "Linh Chi cùng Lương Tài có hôn ước, cháu gái của ta có này lương duyên như vậy, ta cũng thật vui mừng. Chỉ là hiện tại tuổi của Linh Chi hiện vẫn còn nhỏ, cũng không nóng vội gả đến Chu gia! Việc khác, chỉ có một tờ hôn thư, tam thư lục lễ, còn chưa làm, từng bước một, không có vội vàng."
Từ bà mối thấy Triệu lão thái giả giả bộ hồ đồ, trong lòng cười lạnh, nhưng trên mặt cười vẫn cười ha hả.
Đã cầm bạc của Chu gia, đương nhiên là phải giúp Chu gia xử lý tốt sự tình, sau này còn có thể có một lượng bạc tiền thưởng.
Từ bà mối cười cười nói: "Triệu tẩu, có câu này không biết ta có nên nói hay không!"
Triệu lão thái cũng cười lạnh, liền biết rõ phía sau còn có hố lớn, bà phải đề cao cảnh giác: “nếu không thích hợp, thì bà cũng không cần nói!"
Từ bà mối bị lời nói này của Triệu lão thái chặn họng cũng không biết phải tiếp tục như thế nào, hơi hơi sững sờ, đành phải ngượng ngùng cười nói: "Nếu Triệu tẩu đã suy đoán rõ ràng sao lại còn giả bộ hồ đồ, vậy ta đây là người mắt sáng không nói chuyện ngồi lê đôi mách, đem mọi chuyện nói cho rõ ràng!
Thái thái Chu gia Tống thị nhờ ta tới nói chuyện tốt với các người, Chu gia nhà bọn họ không phải người vong ân phụ nghĩa, vẫn sẽ tiếp nhận mối hôn sự này, nhưng là, cháu gái nhà các người thanh danh đã bị tổn hại, không thể làm chính thê được.
Chu gia bên kia không đành lòng từ hôn, muốn cho cháu gái nhà người một con đường sống, cho nên, Chu gia bên kia nguyện ý nạp Linh Chi làm thiếp. Dù sao thanh danh cháu gái nhà người như vậy, cho dù Chu gia từ hôn, các người cũng không thể nói được cái gì. Nói cách khác là Chu gia nhân nghĩa, bằng không Linh Chi nhà các người cho dù không bị một sợi dây thừng treo cổ, cũng nên ở trong am ni nàng đến hết đời!"
Làm thiếp?
Để nàng làm thiếp, quả thực chính nằm mơ một giấc mộng lớn!
Triệu Linh chi cười lạnh, chuyện gì đến thì sẽ đến !
Đến sớm, chung quy so đến muộn, còn tốt hơn nhiều! Sớm giải quyết những phiền phức này, cũng có thể giảm đi không ít phiền toái.
Triệu lão thái nghe những lời của Từ bà mối nói, mặt lập tức tối sầm lại, tức giân đập bàn một cái mạnh khiến chén trà trên bàn kêu leng keng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất