Chương 17:
“Thế, nếu nhiệm vụ thất bại thì sao?”
“Nếu thế thì ký chủ sẽ bị đưa tới thế giới trừng phạt, mỗi thế giới trừng phạt đều có quy tắc khác nhau, chuyện này tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà tôi khuyên ký chủ là không nên thử việc đó.”
Sau khi Kiều Xu biết được mọi thông tin cơ bản thì cô bắt đầu suy nghĩ.
70 điểm cảm xúc của Phó Diệp hẳn là được tích lũy theo ngày tháng, nếu muốn tiếp tục duy trì tình cảnh hiện tại mà vẫn tăng thêm điểm số là rất khó. Còn việc muốn lấy thêm điểm số thì dựa theo tính cách lạnh lùng mà mạnh mẽ của Phó Diệp, chắc chắn anh chỉ muốn mình là chồng duy nhất của cô, sợ là không chấp nhận được việc cô ngoại tình.
Chỉ là điểm cảm xúc của Hứa Ngạn không ngờ đã tăng tới 60, về sau cũng có cơ hội phát triển rất lớn, đây cũng có thể xem như là một sự lựa chọn tốt.
Dù sao mọi thứ cứ đợi sau khi ly hôn với Phó Diệp xong lại nói.
Kiều Xu đưa ra quyết định.
Sau khi kết thúc buổi lễ thì Kiều Xu mới về thành phố S với Phó Diệp.
Phó Diệp kể hết mọi chuyện lớn nhỏ giữa anh với Giang Mạn Mạn cho Kiều Xu nghe, nhưng Kiều Xu cũng không dao động vì những lời đó, cô chỉ nhỏ giọng nói: “A Diệp, nếu cuộc hôn nhân này vẫn được giữ nguyên thì em nghĩ rằng cũng sẽ không có gì khác so với lúc trước cả, ngay lúc này đây em đã cảm thấy đau khổ rồi. Ngày nào cũng phải suy đoán anh đang ở đâu, hôm nay anh có về nhà hay không, về sau sẽ thêm một thứ nữa là hôm nay anh có đi gặp người phụ nữ đó không.” Kiều Xu cười châm chọc: “Em mệt mỏi lắm.”
Phó Diệp cũng cảm thấy hết sức mệt mỏi, anh đã khuyên nhủ hết lời rồi nhưng người phụ nữ yếu đuối trước mặt này lại đột nhiên kiên quyết đến lạ, nói cỡ nào cũng muốn ly hôn với anh, anh cau mày thật chặt hỏi cô: “Em suy nghĩ kĩ rồi? Nhất quyết phải ly hôn sao?”
“Ừ.”
Trong lòng Phó Diệp dâng lên cảm xúc khó chịu: “Tùy em, ngày mai anh sẽ mang giấy tờ tới cho em, em có yêu cầu gì thì cứ nói ra.” Lúc anh nói ra những lời này thì trong lòng đã cảm thấy hụt hẫng, anh hít một hơi thật sâu, kìm nén cảm giác này xuống đáy lòng.
“Cứ như bình thường là được, em không có yêu cầu gì đặc biệt cả, của ai thì là của người đó.”
Bọn họ không có con, cũng không ham muốn gì tài sản của nhau, Phó Diệp rất nhanh đã soạn xong giấy tờ ly hôn, Kiều Xu không cần nhìn mà ký tên lên nó ngay, hành động này của cô làm cho lòng Phó Diệp tức giận không thôi.
“Hai ngày này anh sẽ dọn ra ngoài.” Phó Diệp lạnh lùng nói, sau khi bọn họ kết hôn với nhau thì có vài bất động sản, ngôi nhà này là nơi họ thường ở nhất nên sẽ để lại cho Kiều Xu.
“Làm khó anh rồi, khi nào anh rảnh thì chúng ta sẽ tới Cục Dân Chính.” Giọng nói của cô rất lễ phép, cũng rất xa lạ.
“Kiều Xu, con mẹ em –“ Đây là lần đầu tiên Phó Diệp nói tục trước mặt cô, một người đàn ông bình thường lạnh nhạt lại vì cô mà hai mắt nổi giận, anh cũng không thèm quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài, còn đóng sầm cửa rất mạnh.
Kiều Xu thở dài một hơi, ngồi ngơ ngác một hồi trên sô pha.
Thả lỏng đầu óc một lúc cô mới lấy lại tinh thần, cô gọi hệ thống trong đầu: “Hệ thống, V305?”
“Gọi tôi là Tiểu Ngũ là được!” m thanh vui vẻ của hệ thống điện tử vang lên: “Ký chủ có gì cần sai bảo!”
“Nếu thế thì ký chủ sẽ bị đưa tới thế giới trừng phạt, mỗi thế giới trừng phạt đều có quy tắc khác nhau, chuyện này tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà tôi khuyên ký chủ là không nên thử việc đó.”
Sau khi Kiều Xu biết được mọi thông tin cơ bản thì cô bắt đầu suy nghĩ.
70 điểm cảm xúc của Phó Diệp hẳn là được tích lũy theo ngày tháng, nếu muốn tiếp tục duy trì tình cảnh hiện tại mà vẫn tăng thêm điểm số là rất khó. Còn việc muốn lấy thêm điểm số thì dựa theo tính cách lạnh lùng mà mạnh mẽ của Phó Diệp, chắc chắn anh chỉ muốn mình là chồng duy nhất của cô, sợ là không chấp nhận được việc cô ngoại tình.
Chỉ là điểm cảm xúc của Hứa Ngạn không ngờ đã tăng tới 60, về sau cũng có cơ hội phát triển rất lớn, đây cũng có thể xem như là một sự lựa chọn tốt.
Dù sao mọi thứ cứ đợi sau khi ly hôn với Phó Diệp xong lại nói.
Kiều Xu đưa ra quyết định.
Sau khi kết thúc buổi lễ thì Kiều Xu mới về thành phố S với Phó Diệp.
Phó Diệp kể hết mọi chuyện lớn nhỏ giữa anh với Giang Mạn Mạn cho Kiều Xu nghe, nhưng Kiều Xu cũng không dao động vì những lời đó, cô chỉ nhỏ giọng nói: “A Diệp, nếu cuộc hôn nhân này vẫn được giữ nguyên thì em nghĩ rằng cũng sẽ không có gì khác so với lúc trước cả, ngay lúc này đây em đã cảm thấy đau khổ rồi. Ngày nào cũng phải suy đoán anh đang ở đâu, hôm nay anh có về nhà hay không, về sau sẽ thêm một thứ nữa là hôm nay anh có đi gặp người phụ nữ đó không.” Kiều Xu cười châm chọc: “Em mệt mỏi lắm.”
Phó Diệp cũng cảm thấy hết sức mệt mỏi, anh đã khuyên nhủ hết lời rồi nhưng người phụ nữ yếu đuối trước mặt này lại đột nhiên kiên quyết đến lạ, nói cỡ nào cũng muốn ly hôn với anh, anh cau mày thật chặt hỏi cô: “Em suy nghĩ kĩ rồi? Nhất quyết phải ly hôn sao?”
“Ừ.”
Trong lòng Phó Diệp dâng lên cảm xúc khó chịu: “Tùy em, ngày mai anh sẽ mang giấy tờ tới cho em, em có yêu cầu gì thì cứ nói ra.” Lúc anh nói ra những lời này thì trong lòng đã cảm thấy hụt hẫng, anh hít một hơi thật sâu, kìm nén cảm giác này xuống đáy lòng.
“Cứ như bình thường là được, em không có yêu cầu gì đặc biệt cả, của ai thì là của người đó.”
Bọn họ không có con, cũng không ham muốn gì tài sản của nhau, Phó Diệp rất nhanh đã soạn xong giấy tờ ly hôn, Kiều Xu không cần nhìn mà ký tên lên nó ngay, hành động này của cô làm cho lòng Phó Diệp tức giận không thôi.
“Hai ngày này anh sẽ dọn ra ngoài.” Phó Diệp lạnh lùng nói, sau khi bọn họ kết hôn với nhau thì có vài bất động sản, ngôi nhà này là nơi họ thường ở nhất nên sẽ để lại cho Kiều Xu.
“Làm khó anh rồi, khi nào anh rảnh thì chúng ta sẽ tới Cục Dân Chính.” Giọng nói của cô rất lễ phép, cũng rất xa lạ.
“Kiều Xu, con mẹ em –“ Đây là lần đầu tiên Phó Diệp nói tục trước mặt cô, một người đàn ông bình thường lạnh nhạt lại vì cô mà hai mắt nổi giận, anh cũng không thèm quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài, còn đóng sầm cửa rất mạnh.
Kiều Xu thở dài một hơi, ngồi ngơ ngác một hồi trên sô pha.
Thả lỏng đầu óc một lúc cô mới lấy lại tinh thần, cô gọi hệ thống trong đầu: “Hệ thống, V305?”
“Gọi tôi là Tiểu Ngũ là được!” m thanh vui vẻ của hệ thống điện tử vang lên: “Ký chủ có gì cần sai bảo!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất