Vì Yêu Nên Không Thể Kiểm Soát
Chương 28: Cầu Xin
Chắc có lẻ đêm qua quá mệt nên cô đã ngủ đến 7 giờ sáng sau đó còn dụi vào ngực của anh mà hít hà mùi hương nam tính .Bách Quân thấy cô cọ cọ như vậy thì cũng không nói gì mà càng lúc lấn lấn tới và nằm đè lên người của
Gia Hân thêm một lần nữa ..
"Um ...ưmưm."
Lúc này cô mới mở mắt ra thì thấy mình đang bị anh ấy cưỡng hôn ,bàn tay còn xoa nắn bầu ngực sữa của cô ..
"Um ..ưm ..."
" Đừng ..đừng..mọi người sẽ biết đấy ..."
" Cốc ..cốc ..cốc ."
"Có người kìa ..anh muốn chết sao."
"Um..ưm.ưm.." khi cô càng nói thì anh càng hôn cô mặc cho có người đang đứng ở ngoài cửa .
Lúc này Hà Thanh đang đứng ngoài nghe có tiếng động nên cô ta liền đẩy cửa bước vào chuyện là hôm nay thấy
Gia Hân không xuống làm việc cho nên Hà Thanh nghĩ cô trốn việc nên định lên đây tìm vậy mà không ngờ lại thấy Bách Quân đang lăn giường cùng Gia Hân ..
Cánh cửa được mở ra, cô ta đi vào trong rồi hét lên khiến cho Gia Hân bừng tỉnh lại nhưng anh vẫn đang hôn hít cơ thể của cô .
"Bách Quân sao anh lại lăn giường cùng nó hả "
"Ra ngoài....anh nói em mau ra ngoài.." anh hét lên vang vọng cả một căn phòng nhưng thấy Hà Thanh không chịu đi nên anh liền cúi người xuống mặc quần áo lại rồi đẩy Hà Thanh đi ra khỏi cửa rồi quay vào trong phòng...
" Chát ...anh hài lòng chưa ..Đoàn Gia Hân tôi đã nhục nhã lắm rồi"
Anh có chút đứng hình khi bị cô tát như vậy nhưng rồi cũng đi lấy cho cô một bộ quần áo khác để mặc vào...
" Gia Hân vết sẹo trên người cô từ đâu mà có vậy..."
Cô vừa lao nước mắt vừa mặc quần áo vào cho nên cũng không để tâm đến câu hỏi của anh cho lắm ..
" Tôi đang hỏi em đấy vết sẹo này từ đâu mà có ..."
" Tôi bị té thôi..."
" Cô nói dối bị té thì làm sao có một vết sẹo lớn như vậy chứ .."
Bách Quân liền không chịu được mà vịn xuống bã vai của cô mà đối chất " sự thật là gì "
Sự thật cái câu này đã làm cho cô chết tâm từ 6 năm về trước rồi kể từ cái ngày mà Uyển Linh chết thì người đàn ông này đã không tin tưởng cô ấy vậy mà hôm nay lại hỏi cô ba chữ " sự thật là gì "
"Anh muốn nghe sự thật sao "
" Ừm "
Lúc này cô liền à không chịu được mà đẩy hai cánh tay anh ra :" sự thật là tôi đã từng mất con "
" Mất con ..cô đã từng có con sao ..vậy cha của đứa bé là ai ...có phải là mấy thằng ất ơ trong tù không "
Khi nghe anh nói ra mấy lời này thì cô đã chết tâm luôn rồi, người đàn ông này vẫn chưa một lần tin tưởng cô mà ,nước mắt cũng từ đó mà rơi lã chã ....
"Đúng vậy...tôi đã từng có con với người khác đấy vậy thì anh đã hài lòng chưa ...bây giờ anh có thể buông tha cho tôi được không..."
Giờ phút này cô cũng không cần cái thứ được gọi là tôn nghiêm nữa mà ngang nhiên quỳ dưới chân của Bách
Quân ...
"Bách Quân tôi xin anh đấy ...anh buông tha cho tôi đi tôi không muốn sống một cuộc sống nhục nhã như thế này nữa đâu ,vợ của anh đã biết anh cùng tôi quan hệ rồi anh đừng dùng cách này trả thù tôi nữa được không .Nếu anh muốn trả thù thì anh có thể bắn tôi một phát chết ngay tại chỗ mà ..."
"Hức ..hức ..hức ..hức ..xin anh ..xin anh đấy .hức.."
" Đoàn Gia Hân vẫn như câu nói cũ tôi vẫn sẽ không buông tha cho cô. Nhưng từ hôm nay cô không cần làm việc nhà nữa "
Anh cúi xuống lao những giọt nước mắt kia rồi đứng dậy đi ra ngoài cho đến khi anh đi rồi thì cô mới ngã quy.
xuống sàn nhà " Bách Quân..anh là tên khốn...đồ khốn khiếp..."
Khi anh vừa về đến phòng thì thấy Hà Thanh đang ngồi ở trên giường với vẻ mặt rất tức giận..
"Anh không cho em một câu giải thích à "
" Chẳng phải em đã thấy rồi sao thì mọi việc nó là như vậy..."
"Bách Quân tại sao anh không chạm vào em mà chạm vào nó.."
" Hà Thanh em nên làm tốt bổn phận của mình là được rồi đừng có xen vào chuyện của anh "
" Ha , không xen vào sao ... nhưng em là vợ của anh mà ..''''
" Chúng ta chưa cưới nhau ..."
Bách Quân nói xong liền đi vào trong nhà tắm tắm rửa để chuẩn bị đến công ty còn Hà Thanh thì đang mang một bụng tức tối mà không nói được gì cả ...Cho đến khi anh ra ngoài thắt cà vạt và mặc áo vest lên thì cũng không nhìn cô ta một cái rồi bước ra ngoài ..
Lát sau anh xuống nhà căn dặn ông quản gia vài điều rồi cũng nhanh chân đến công ty .Sáng nay có cuộc họp vậy mà anh lại hứng lên rồi đòi qua buổi trưa cho nên hiện tại cũng phải tranh thủ một chút ...
Gia Hân thêm một lần nữa ..
"Um ...ưmưm."
Lúc này cô mới mở mắt ra thì thấy mình đang bị anh ấy cưỡng hôn ,bàn tay còn xoa nắn bầu ngực sữa của cô ..
"Um ..ưm ..."
" Đừng ..đừng..mọi người sẽ biết đấy ..."
" Cốc ..cốc ..cốc ."
"Có người kìa ..anh muốn chết sao."
"Um..ưm.ưm.." khi cô càng nói thì anh càng hôn cô mặc cho có người đang đứng ở ngoài cửa .
Lúc này Hà Thanh đang đứng ngoài nghe có tiếng động nên cô ta liền đẩy cửa bước vào chuyện là hôm nay thấy
Gia Hân không xuống làm việc cho nên Hà Thanh nghĩ cô trốn việc nên định lên đây tìm vậy mà không ngờ lại thấy Bách Quân đang lăn giường cùng Gia Hân ..
Cánh cửa được mở ra, cô ta đi vào trong rồi hét lên khiến cho Gia Hân bừng tỉnh lại nhưng anh vẫn đang hôn hít cơ thể của cô .
"Bách Quân sao anh lại lăn giường cùng nó hả "
"Ra ngoài....anh nói em mau ra ngoài.." anh hét lên vang vọng cả một căn phòng nhưng thấy Hà Thanh không chịu đi nên anh liền cúi người xuống mặc quần áo lại rồi đẩy Hà Thanh đi ra khỏi cửa rồi quay vào trong phòng...
" Chát ...anh hài lòng chưa ..Đoàn Gia Hân tôi đã nhục nhã lắm rồi"
Anh có chút đứng hình khi bị cô tát như vậy nhưng rồi cũng đi lấy cho cô một bộ quần áo khác để mặc vào...
" Gia Hân vết sẹo trên người cô từ đâu mà có vậy..."
Cô vừa lao nước mắt vừa mặc quần áo vào cho nên cũng không để tâm đến câu hỏi của anh cho lắm ..
" Tôi đang hỏi em đấy vết sẹo này từ đâu mà có ..."
" Tôi bị té thôi..."
" Cô nói dối bị té thì làm sao có một vết sẹo lớn như vậy chứ .."
Bách Quân liền không chịu được mà vịn xuống bã vai của cô mà đối chất " sự thật là gì "
Sự thật cái câu này đã làm cho cô chết tâm từ 6 năm về trước rồi kể từ cái ngày mà Uyển Linh chết thì người đàn ông này đã không tin tưởng cô ấy vậy mà hôm nay lại hỏi cô ba chữ " sự thật là gì "
"Anh muốn nghe sự thật sao "
" Ừm "
Lúc này cô liền à không chịu được mà đẩy hai cánh tay anh ra :" sự thật là tôi đã từng mất con "
" Mất con ..cô đã từng có con sao ..vậy cha của đứa bé là ai ...có phải là mấy thằng ất ơ trong tù không "
Khi nghe anh nói ra mấy lời này thì cô đã chết tâm luôn rồi, người đàn ông này vẫn chưa một lần tin tưởng cô mà ,nước mắt cũng từ đó mà rơi lã chã ....
"Đúng vậy...tôi đã từng có con với người khác đấy vậy thì anh đã hài lòng chưa ...bây giờ anh có thể buông tha cho tôi được không..."
Giờ phút này cô cũng không cần cái thứ được gọi là tôn nghiêm nữa mà ngang nhiên quỳ dưới chân của Bách
Quân ...
"Bách Quân tôi xin anh đấy ...anh buông tha cho tôi đi tôi không muốn sống một cuộc sống nhục nhã như thế này nữa đâu ,vợ của anh đã biết anh cùng tôi quan hệ rồi anh đừng dùng cách này trả thù tôi nữa được không .Nếu anh muốn trả thù thì anh có thể bắn tôi một phát chết ngay tại chỗ mà ..."
"Hức ..hức ..hức ..hức ..xin anh ..xin anh đấy .hức.."
" Đoàn Gia Hân vẫn như câu nói cũ tôi vẫn sẽ không buông tha cho cô. Nhưng từ hôm nay cô không cần làm việc nhà nữa "
Anh cúi xuống lao những giọt nước mắt kia rồi đứng dậy đi ra ngoài cho đến khi anh đi rồi thì cô mới ngã quy.
xuống sàn nhà " Bách Quân..anh là tên khốn...đồ khốn khiếp..."
Khi anh vừa về đến phòng thì thấy Hà Thanh đang ngồi ở trên giường với vẻ mặt rất tức giận..
"Anh không cho em một câu giải thích à "
" Chẳng phải em đã thấy rồi sao thì mọi việc nó là như vậy..."
"Bách Quân tại sao anh không chạm vào em mà chạm vào nó.."
" Hà Thanh em nên làm tốt bổn phận của mình là được rồi đừng có xen vào chuyện của anh "
" Ha , không xen vào sao ... nhưng em là vợ của anh mà ..''''
" Chúng ta chưa cưới nhau ..."
Bách Quân nói xong liền đi vào trong nhà tắm tắm rửa để chuẩn bị đến công ty còn Hà Thanh thì đang mang một bụng tức tối mà không nói được gì cả ...Cho đến khi anh ra ngoài thắt cà vạt và mặc áo vest lên thì cũng không nhìn cô ta một cái rồi bước ra ngoài ..
Lát sau anh xuống nhà căn dặn ông quản gia vài điều rồi cũng nhanh chân đến công ty .Sáng nay có cuộc họp vậy mà anh lại hứng lên rồi đòi qua buổi trưa cho nên hiện tại cũng phải tranh thủ một chút ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất