Chương 11: Vật của nô tài còn lưu lại trong bệ hạ này
Đêm đó hai người đổi đủ loại tư thế chơi hơn nửa đêm, long căn đằng trước của Thiệu Duẫn Kỳ không bắn ra được gì, hai tiểu huyệt càng bị chơi đến sưng tây bên ngoài, rót đầy tinh dịch của Lạc Ảnh, hai chân cũng bởi vì thời gian dài mở lớn hình thành tư thế quái dị, làn da mịn màng nuôi mấy năm qua bị vết tích tình dục lấp kín, trên lưng cùng cánh tay Lạc Ảnh cũng đầy vết cào của hắn, vai cũng có vài dấu răng.
Lạc Ảnh mệt đến nổi không còn tinh lực dây dưa nữa, hoàng đế bệ hạ mới bỏ qua, hoa huy*t vẫn còn ngậm lấy côn th*t nhưng bệ hạ vì mệt mỏi mà ngủ thiếp đi trong lòng Lạc Ảnh. Tiểu Lạc công công bị ép khô không thể làm gì chỉ biết hống hắn ngủ say, sau đó lặng lẽ rút côn th*t ra, từ từ dịch ra suýt chút nữa lại bùng lửa.
Gánh nước ấm tới lau vết tích trên người, lau thân thể của bệ hạ với mình một chút, đem người ngủ say ôm tới bên giường thay sàng đan mới, sau đó mới nhét người vào trong chăn gói kỹ, tiểu thái giám lúc này mới dọn dẹp, mặc y phục lặng lẽ lùi ra.
Sáng sớm Thiệu Duẫn Kỳ không rời giường như thường lệ, Lý công công đã kêu ba lần nhưng vẫn không có người lên tiếng, lại không dám quấy rối Thiệu Duẫn Kỳ nghỉ ngơi, đúng lúc đó, tiểu Lạc công công đúng lúc chạy tới ngăn mình lại, Lý công công do dự mãi vẫn là nghe theo kiến nghị của tiểu Lạc công công hủy bỏ lâm triều, Lý công công tuy là tổng quẩn, nhưng trừ chuyện truyền đạt ý chỉ hoàng đế cùng an bài bên cạnh hoàng thượng, những chuyện còn lại đều do tiểu Lạc công công phụ trách.
Đợi Lý công công đi ra rồi, Lạc Ảnh phân phó vài câu với mấy thái giám giữ ngoài cửa, Thiệu Duẫn Kỳ không thích nữ nhân nên bên cạnh hắn không có cung nữ nào mà chỉ toàn tiểu thái giám. Tự mình đi ngự thiện phòng xác định bữa cơm hôm nay của hoàng thượng, gần đây Thiệu Duẫn Kỳ trầm mê với tính dục, quá hại thân, Lạc Ảnh bảo ngự trù chuẩn bị một ít thuốc bổ thân, nấu cháo cùng ít đồ dễ ăn, thời điểm chờ đợi nhàm chán sẽ cùng ngự trù trò chuyện, bởi vì y thường xuyên đến đây lấy đồ ăn cho hoàng thượng, cùng ngự trù đã quá quen thuộc.
Một tên tiểu thái giám vội vàng chạy tới, cuống quýt: “Tiểu, tiểu Lạc công công, hô… Hoàng thượng tỉnh rồi, người đang nổi nóng, ngài, ngài mau lại xem chút đi!” Bọn họ nghe y, đến giờ liền tiến vào trong điện, quả nhiên hoàng thượng vào lúc đó đã tỉnh lại, đang chuẩn bị hầu hạ hoàng thượng nhưng không hiểu người lại đột nhiên nổi nóng, thân thể nhìn có chút suy yếu, Lý công công đi khuyên can cũng bị mắng, Lý công công bất đắc dĩ bảo hắn lặng lẽ thỉnh tiểu Lạc công công mau đi vào.
Tiểu Lạc công công vội chạy tới Thừa Càn Cung, nhìn thấy tiểu thái giám quỳ đầy trong tẩm cung, đế vương lại thở phì phò ngồi trên giường nhỏ, bình trà cùng chậu rửa mặt đều bị ngã dưới đất hư mất. Nhìn thấy Lạc Ảnh lại gần, hoàng đế hừ lạnh quay đầu không nhìn y, tiểu thái giám nháy mắt với Lý công công bảo hắn dẫn người xuống, chờ cửa khép lại, Lạc Ảnh mới nhìn bệ hạ không biết đang vì sao mà nhéo, ngồi ở sau lưng hắn xoa bóp thắt lưng giúp hắn: “Bệ ha, có nơi nào không thoải mái sao?”
Liếc tiểu thái giám một cái, Thiệu Duẫn Kỳ lòng gắt gỏng cũng tốt lên một chút, ung dung dựa vào lòng y hưởng thụ xoa bóp. Lúc tỉnh dậy không thấy tiểu thái giám, toàn thân lại cực kỳ đau xót, hai lỗ nhỏ dưới thân bị hâm nóng trướng trướng còn lưu lại dư vị mãnh liệt hôm qua, eo cũng đau nhức không có khí lực, điều này khiến Thiệu Duẫn Kỳ cực kỳ bực bội, ánh mắt càng không vừa lòng, vì vậy nhiều thứ thay Lạc Ảnh quang vinh bị đập bể cản một kiếp cho y!
“Hừ, ngươi còn biết tới đây à! Trên người trẫm chỗ nào cũng đau, cẩu nô tài đáng chết này, rất muốn đem trẫm giết chết có đúng không?”
Hôn lên hai má trắng noãn của hắn, thân mật cọ cọ, tay từ từ chuyển tới hai nơi bị sử dụng quá độ nhẹ nhàng sờ soạng một cái: “Rõ ràng là chỗ này của bệ hạ cắn chặt gậy nô tài không chịu buông ra, khiến nô tài dùng sức thao bảo địa, nô tài chỉ chiếu theo ý chỉ của bệ hạ mà làm thôi, sao hiện tại lại trách tội nô tài hử?”
Trên người Thiệu Duẫn Kỳ mặc áo lót mỏng, tối hôm qua Lạc Ảnh thay y phục cho hắn, vừa vặn đem chỗ xanh tím đầy người che đi, mà nơi y phục không thể che tới, Lac Ảnh rất cẩn thận không để dấu vết gì. Ngón tay cách y phục mơn trớn hoa huy*t sưng tấy, sau đó nơi ấy liền bị chất lỏng ấm áp dính ướt, tối hôm qua chơi đến điên rồi, hoa huy*t bị côn th*t thao không thể khép lại, bây giờ còn vô cùng mẫn cảm.
“A ưm… Đừng… Có chút đau… Đừng làm nơi đó… Ưm a…”
Bị thao mạnh mẽ, hiện tại đụng vào cũng cảm thấy sắp cao trào, Thiệu Duẫn Kỳ yếu đuối ngã vào trong lòng tiểu Lạc tử, ngón tay vô lực bám vào trên bàn tay đang làm ác của y, hai gò má đỏ lên, đôi mắt dần ngấn nước hiện lên tình triều: “A… Đừng chơi nơi đó… A… Thoải mái quá… A… Ngứa quá…”
Nhìn bộ dáng động tình cũng biết người này lại muốn rồi, cũng không biết phải uy no thế nào mới đủ, Lạc Ảnh than thở không trêu chọc nụ hoa đang nở rộ kia, “Không làm ngươi nữa, tối qua chỉ giúp ngươi lau cơ thể, bên trong còn chưa làm sạch, đồ của nô tài còn lưu bên trong chưa lấy ra đây, bệ hạ trước đi tắm được không?”
Nghe thấy bên trong còn có vật kia, Thiệu Duẫn Kỳ không chịu nổi hơi đỏ mặt, nhắm hai mắt mặc y ôm mình đi tới phòng khác, nơi đó có hồ tắm lớn, mỗi ngày bởi vì đều được thay nước mà vẫn giữ nguyên nhiệt độ. Lạc Ảnh đem người đặt trên giường nhỏ, hầu hạ hắn cởi hết xiêm y, cũng đem mình cởi sạch, hoàng đế bệ hạ bộ dáng nhu nhược tất nhiên không thể tự mình tắm rửa nói chi tới việc đem ngón tay luồn vào nơi kia móc ra, hắn kiêng kỵ nhất bản thân xuất hiện hoa huy*t nên chưa bao giờ dùng tay đụng tới chỗ kia.
Ngâm mình trong nước ấm, toàn thân đau nhức cũng thoải mái không ít, dựa vào lồng ngực phía sau khiến mình an tâm, để bàn tay kia vuốt ve thân thể của hắn, thân thể này đã bị tiểu Lạc tử cưỡng hiếp vô số lần, hoàng đế bệ hạ cũng không cảm thấy có gì xấu hổ.
Nhẹ nhàng giúp hắn xoa bóp thân thể thả lỏng, sau đó ấn bụng cùng mông, Lạc Ảnh nhìn hai tiểu huyệt kia từ từ chảy ra một chút bạch dịch ra nước, sờ lên tiểu huyệt tao lãng phía sau dùng dòng nước cho ngón tay vào, hậu huyệt tối hô qua cũng bị thỏa thích cắm một phen, lần này cắm vào không gặp phải bài xích, chỉ sờ tới nóng hổi trong vách!
“A…. Đau… A… Nước đi vào… Nóng quá… Nước đi vào…”
Lạc Ảnh mệt đến nổi không còn tinh lực dây dưa nữa, hoàng đế bệ hạ mới bỏ qua, hoa huy*t vẫn còn ngậm lấy côn th*t nhưng bệ hạ vì mệt mỏi mà ngủ thiếp đi trong lòng Lạc Ảnh. Tiểu Lạc công công bị ép khô không thể làm gì chỉ biết hống hắn ngủ say, sau đó lặng lẽ rút côn th*t ra, từ từ dịch ra suýt chút nữa lại bùng lửa.
Gánh nước ấm tới lau vết tích trên người, lau thân thể của bệ hạ với mình một chút, đem người ngủ say ôm tới bên giường thay sàng đan mới, sau đó mới nhét người vào trong chăn gói kỹ, tiểu thái giám lúc này mới dọn dẹp, mặc y phục lặng lẽ lùi ra.
Sáng sớm Thiệu Duẫn Kỳ không rời giường như thường lệ, Lý công công đã kêu ba lần nhưng vẫn không có người lên tiếng, lại không dám quấy rối Thiệu Duẫn Kỳ nghỉ ngơi, đúng lúc đó, tiểu Lạc công công đúng lúc chạy tới ngăn mình lại, Lý công công do dự mãi vẫn là nghe theo kiến nghị của tiểu Lạc công công hủy bỏ lâm triều, Lý công công tuy là tổng quẩn, nhưng trừ chuyện truyền đạt ý chỉ hoàng đế cùng an bài bên cạnh hoàng thượng, những chuyện còn lại đều do tiểu Lạc công công phụ trách.
Đợi Lý công công đi ra rồi, Lạc Ảnh phân phó vài câu với mấy thái giám giữ ngoài cửa, Thiệu Duẫn Kỳ không thích nữ nhân nên bên cạnh hắn không có cung nữ nào mà chỉ toàn tiểu thái giám. Tự mình đi ngự thiện phòng xác định bữa cơm hôm nay của hoàng thượng, gần đây Thiệu Duẫn Kỳ trầm mê với tính dục, quá hại thân, Lạc Ảnh bảo ngự trù chuẩn bị một ít thuốc bổ thân, nấu cháo cùng ít đồ dễ ăn, thời điểm chờ đợi nhàm chán sẽ cùng ngự trù trò chuyện, bởi vì y thường xuyên đến đây lấy đồ ăn cho hoàng thượng, cùng ngự trù đã quá quen thuộc.
Một tên tiểu thái giám vội vàng chạy tới, cuống quýt: “Tiểu, tiểu Lạc công công, hô… Hoàng thượng tỉnh rồi, người đang nổi nóng, ngài, ngài mau lại xem chút đi!” Bọn họ nghe y, đến giờ liền tiến vào trong điện, quả nhiên hoàng thượng vào lúc đó đã tỉnh lại, đang chuẩn bị hầu hạ hoàng thượng nhưng không hiểu người lại đột nhiên nổi nóng, thân thể nhìn có chút suy yếu, Lý công công đi khuyên can cũng bị mắng, Lý công công bất đắc dĩ bảo hắn lặng lẽ thỉnh tiểu Lạc công công mau đi vào.
Tiểu Lạc công công vội chạy tới Thừa Càn Cung, nhìn thấy tiểu thái giám quỳ đầy trong tẩm cung, đế vương lại thở phì phò ngồi trên giường nhỏ, bình trà cùng chậu rửa mặt đều bị ngã dưới đất hư mất. Nhìn thấy Lạc Ảnh lại gần, hoàng đế hừ lạnh quay đầu không nhìn y, tiểu thái giám nháy mắt với Lý công công bảo hắn dẫn người xuống, chờ cửa khép lại, Lạc Ảnh mới nhìn bệ hạ không biết đang vì sao mà nhéo, ngồi ở sau lưng hắn xoa bóp thắt lưng giúp hắn: “Bệ ha, có nơi nào không thoải mái sao?”
Liếc tiểu thái giám một cái, Thiệu Duẫn Kỳ lòng gắt gỏng cũng tốt lên một chút, ung dung dựa vào lòng y hưởng thụ xoa bóp. Lúc tỉnh dậy không thấy tiểu thái giám, toàn thân lại cực kỳ đau xót, hai lỗ nhỏ dưới thân bị hâm nóng trướng trướng còn lưu lại dư vị mãnh liệt hôm qua, eo cũng đau nhức không có khí lực, điều này khiến Thiệu Duẫn Kỳ cực kỳ bực bội, ánh mắt càng không vừa lòng, vì vậy nhiều thứ thay Lạc Ảnh quang vinh bị đập bể cản một kiếp cho y!
“Hừ, ngươi còn biết tới đây à! Trên người trẫm chỗ nào cũng đau, cẩu nô tài đáng chết này, rất muốn đem trẫm giết chết có đúng không?”
Hôn lên hai má trắng noãn của hắn, thân mật cọ cọ, tay từ từ chuyển tới hai nơi bị sử dụng quá độ nhẹ nhàng sờ soạng một cái: “Rõ ràng là chỗ này của bệ hạ cắn chặt gậy nô tài không chịu buông ra, khiến nô tài dùng sức thao bảo địa, nô tài chỉ chiếu theo ý chỉ của bệ hạ mà làm thôi, sao hiện tại lại trách tội nô tài hử?”
Trên người Thiệu Duẫn Kỳ mặc áo lót mỏng, tối hôm qua Lạc Ảnh thay y phục cho hắn, vừa vặn đem chỗ xanh tím đầy người che đi, mà nơi y phục không thể che tới, Lac Ảnh rất cẩn thận không để dấu vết gì. Ngón tay cách y phục mơn trớn hoa huy*t sưng tấy, sau đó nơi ấy liền bị chất lỏng ấm áp dính ướt, tối hôm qua chơi đến điên rồi, hoa huy*t bị côn th*t thao không thể khép lại, bây giờ còn vô cùng mẫn cảm.
“A ưm… Đừng… Có chút đau… Đừng làm nơi đó… Ưm a…”
Bị thao mạnh mẽ, hiện tại đụng vào cũng cảm thấy sắp cao trào, Thiệu Duẫn Kỳ yếu đuối ngã vào trong lòng tiểu Lạc tử, ngón tay vô lực bám vào trên bàn tay đang làm ác của y, hai gò má đỏ lên, đôi mắt dần ngấn nước hiện lên tình triều: “A… Đừng chơi nơi đó… A… Thoải mái quá… A… Ngứa quá…”
Nhìn bộ dáng động tình cũng biết người này lại muốn rồi, cũng không biết phải uy no thế nào mới đủ, Lạc Ảnh than thở không trêu chọc nụ hoa đang nở rộ kia, “Không làm ngươi nữa, tối qua chỉ giúp ngươi lau cơ thể, bên trong còn chưa làm sạch, đồ của nô tài còn lưu bên trong chưa lấy ra đây, bệ hạ trước đi tắm được không?”
Nghe thấy bên trong còn có vật kia, Thiệu Duẫn Kỳ không chịu nổi hơi đỏ mặt, nhắm hai mắt mặc y ôm mình đi tới phòng khác, nơi đó có hồ tắm lớn, mỗi ngày bởi vì đều được thay nước mà vẫn giữ nguyên nhiệt độ. Lạc Ảnh đem người đặt trên giường nhỏ, hầu hạ hắn cởi hết xiêm y, cũng đem mình cởi sạch, hoàng đế bệ hạ bộ dáng nhu nhược tất nhiên không thể tự mình tắm rửa nói chi tới việc đem ngón tay luồn vào nơi kia móc ra, hắn kiêng kỵ nhất bản thân xuất hiện hoa huy*t nên chưa bao giờ dùng tay đụng tới chỗ kia.
Ngâm mình trong nước ấm, toàn thân đau nhức cũng thoải mái không ít, dựa vào lồng ngực phía sau khiến mình an tâm, để bàn tay kia vuốt ve thân thể của hắn, thân thể này đã bị tiểu Lạc tử cưỡng hiếp vô số lần, hoàng đế bệ hạ cũng không cảm thấy có gì xấu hổ.
Nhẹ nhàng giúp hắn xoa bóp thân thể thả lỏng, sau đó ấn bụng cùng mông, Lạc Ảnh nhìn hai tiểu huyệt kia từ từ chảy ra một chút bạch dịch ra nước, sờ lên tiểu huyệt tao lãng phía sau dùng dòng nước cho ngón tay vào, hậu huyệt tối hô qua cũng bị thỏa thích cắm một phen, lần này cắm vào không gặp phải bài xích, chỉ sờ tới nóng hổi trong vách!
“A…. Đau… A… Nước đi vào… Nóng quá… Nước đi vào…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất