Chương 6: Trùng hợp!?
Tôi cũng thầm đồng ý sẽ giúp.
Vì tối có dùng rượu nên sáng hôm nay đầu tôi đau như búa bổ,may mà qua đã soạn đồ đi làm.Thay đồ rồi xuống ăn sáng với Châu Lam.
-Hôm nay mình có việc gấp nên đi trước nhé!-Châu Lam
Vừa ăn xong cậu ấy nhanh chóng rời đi.Tôi cũng đi bộ đến công ty như thường thôi nhưng mà hôm nay vui hơn,vì từ ngày hôm nay tôi làm việc sẽ được nhận lương và chức vụ rõ ràng.Đến công ty với tâm trạng vui vẻ.
-Chào buổi sáng!em có mua coffee cho mọi người đây!-Trương Lệ Hoa
Cả phòng đều chúc mừng tôi phát cà phê cho từng người đồng thời đều mong mọi người giúp đỡ.
-Sau này phòng chúng ta chính thức có đồng đội mới rồi ha!-Châu Bắc
-Được rồi làm việc thôi!-Quản lí Trần
Quản lí nhìn mọi người cười rất vui vẻ,có lẽ hôm nay phòng thông tin vui nhất rồi.Trong giờ nghỉ tôi định đi ra ngoài hóng gió một lát.Vừa đi vừa ngắm phong cảnh đến cửa công ty thì không để ý mà bị Lục tổng gấp gáp đụng trúng,thường thì thôi đi, tay tôi đang cầm ly cà phê may mà không nóng chứ không lại bỏng người anh ta.
-Lục tổng...!-Trợ lí Tô
-Tôi...xin lỗi tổng giám đốc Lục tôi không cẩn thận , đều lỗi của tôi hay tôi trả phí giặc áo vest cho anh nhé!-Trương Lệ Hoa
Sợ!Nói không sợ là tôi nói dối đấy.Vừa ngày đầu chính thức vào làm mà gây rắc rối cho tổng giám đốc xem ra tôi xong đời rồi dù sao đây cũng chẳng phải lần đầu...phải làm sao đây!
-Cô Trương!Hừm..bây giờ tôi đang bận sau giờ làm lên gặp tôi!-Lục Nghiêm Thành
-T..tổng..giám đốc..-Trương Lệ Hoa
-Cô đó sao cứ phải va vào nhau vậy!-Trợ lí Tô
Có lẽ anh ta đang rất gấp gáp chuyện gì đó,Trợ lí Tô nhanh chóng đi theo anh ta.Còn tôi chỉ cầu trời cho anh ta quên kí ức này thôi!Haizz cũng hết tâm trạng để dạo rồi giờ chỉ còn lo lắng thấp thỏm thôi.Vừa hay tôi nhớ ra trưa nay chẳng phải đi xem mắt hộ Châu Lam sao?.Nhanh chóng đi đến chỗ hẹn...nhưng mà nhà hàng đắt đỏ đúng chỗ rồi nhưng chẳng thấy người kia đâu!Nếu anh ta cho tôi leo cây luôn thì tôi biết ơn lắm đấy.
Phía Lục Nghiêm Thành
-Chuyện này con không đồng ý đâu!-Lục Nghiêm Thành
-Con không có quyền quyết định, nếu con không đến cũng được ,ông sẽ để con đi xem mắt đến khi nào có được cháu dâu thì thôi!-Chủ tịch Lục
Chủ tịch Lục là ông nội của anh , trước giờ thấy anh độc thân nên ông mong cháu dâu lâu rồi.Việc xem mắt ông đều sắp xếp hết thẩy.
-Con không muốn đi nữa!-Lục Nghiêm Thành
-Vậy con tìm được ai rồi sao?-Chủ tịch Lục
Anh im lặng quả thật thì anh còn không thèm tìm thì lấy đâu ra ai.Anh nhìn qua Trợ lí Tô cậu ấy cũng hết cách rồi.
-Nếu như lần này con đồng ý cô gái đó, thì sau này không cần đi nữa thôi!nhưng tốt nhất đừng giở trò với ông!-Chủ tịch Lục
Nghe tới đây anh thông não rồi,ông nội bày sẵn kế cho anh.Được nếu bây giờ vơ bừa một người để đối phó thì anh thoải mái rồi không cần nghe ông cần nhằn nữa.
-Vâng!-Lục Nghiêm Thành
Trợ lí Tô hoảng hốt :)))
-Vậy có phải tốt không!-Chủ tịch Lục
Ông cười rồi tắt máy.
-Anh cuối cùng cũng chịu tìm bạn gái rồi sao!!!-Trợ lí Tô
Một nụ cười mưu mô của anh làm Trợ lí Tô có chút linh cảm xấu.Cậu ấy thầm nghĩ mà lau mồ hồi đừng chọc ông tức giận làm ơn nha tổng giám đốc Lục.
Thay chiếc áo bị dính cà phê ban nãy.Anh chuẩn bị cả nhẫn tỏ tình Trợ lí Tô cũng không hiểu anh lên kế hoạch gì nữa.
Phía Trương Lệ Hoa
Đợi hơn 15 phút mà chẳng có ai.Nhà hàng cao cấp gì mà chỉ có mỗi cô cứ như bị lừa ấy.Nếu 10 phút nữa không đến thì cô về công ty luôn,chỉ cần báo cáo với Châu Lam rằng người ta cho cô leo cây thôi.Thả lỏng thưởng trà nhìn ngắm phố có vẻ cũng thư giãn quá chứ.
-Chào!cô có phải Châu Lam người được Chủ tịch Lục hẹn không!-Lục Nghiêm Thành
Vừa nghe cô giật mình,nhưng cũng bình tĩnh như những lần trước mà từ từ quay đầu.
-Vâng!Tôi là Châu La...m!-Trương Lệ Hoa
Vừa quay qua đã gặp gương mặt quen thuộc của Tổng giám đốc Lục!!!chuyện gì đây,đối tượng xem mắt với Châu Lam còn có thể là anh ta luôn hả.
-Cô Trương!?-Lục Nghiêm Thành
Giờ nói sau đây lộ thân phận chắc rồi...
-Ah anh là Lục Nghiêm Thành ha!-Trương Lệ Hoa
Cố gượng mà cười chào hỏi với anh ta..đường sống của mình sắp bị bóp nghẹt rồi.
-Châu Lam sao lại là cô Trương vậy!!-Lục Nghiêm Thành
-À tên đó..cái tên đó là tên giả của tôi hì hì!-Trương Lệ Hoa
Anh ta gật đầu,ngồi xuống đối diện tôi ,cố tỏ ra bình tĩnh nhưng chân tôi cứ muốn chạy rồi.tổng giám đốc nghiêm khắc vừa bị tôi đổ cà phê vào người giờ đang ngồi đây xem mắt với tôi.
-Được rồi! Như cô Trương cũng biết tôi là Lục Nghiêm Thành hiện là tổng giám đốc Lục thị,24 tuổi.-Lục Nghiêm Thành
-V..vâng hì hì!...Tôi là Trương Lệ Hoa,nhân viên nhỏ của phòng thông tin Lục thị,22 tuổi .-Trương Lệ Hoa
Vì tối có dùng rượu nên sáng hôm nay đầu tôi đau như búa bổ,may mà qua đã soạn đồ đi làm.Thay đồ rồi xuống ăn sáng với Châu Lam.
-Hôm nay mình có việc gấp nên đi trước nhé!-Châu Lam
Vừa ăn xong cậu ấy nhanh chóng rời đi.Tôi cũng đi bộ đến công ty như thường thôi nhưng mà hôm nay vui hơn,vì từ ngày hôm nay tôi làm việc sẽ được nhận lương và chức vụ rõ ràng.Đến công ty với tâm trạng vui vẻ.
-Chào buổi sáng!em có mua coffee cho mọi người đây!-Trương Lệ Hoa
Cả phòng đều chúc mừng tôi phát cà phê cho từng người đồng thời đều mong mọi người giúp đỡ.
-Sau này phòng chúng ta chính thức có đồng đội mới rồi ha!-Châu Bắc
-Được rồi làm việc thôi!-Quản lí Trần
Quản lí nhìn mọi người cười rất vui vẻ,có lẽ hôm nay phòng thông tin vui nhất rồi.Trong giờ nghỉ tôi định đi ra ngoài hóng gió một lát.Vừa đi vừa ngắm phong cảnh đến cửa công ty thì không để ý mà bị Lục tổng gấp gáp đụng trúng,thường thì thôi đi, tay tôi đang cầm ly cà phê may mà không nóng chứ không lại bỏng người anh ta.
-Lục tổng...!-Trợ lí Tô
-Tôi...xin lỗi tổng giám đốc Lục tôi không cẩn thận , đều lỗi của tôi hay tôi trả phí giặc áo vest cho anh nhé!-Trương Lệ Hoa
Sợ!Nói không sợ là tôi nói dối đấy.Vừa ngày đầu chính thức vào làm mà gây rắc rối cho tổng giám đốc xem ra tôi xong đời rồi dù sao đây cũng chẳng phải lần đầu...phải làm sao đây!
-Cô Trương!Hừm..bây giờ tôi đang bận sau giờ làm lên gặp tôi!-Lục Nghiêm Thành
-T..tổng..giám đốc..-Trương Lệ Hoa
-Cô đó sao cứ phải va vào nhau vậy!-Trợ lí Tô
Có lẽ anh ta đang rất gấp gáp chuyện gì đó,Trợ lí Tô nhanh chóng đi theo anh ta.Còn tôi chỉ cầu trời cho anh ta quên kí ức này thôi!Haizz cũng hết tâm trạng để dạo rồi giờ chỉ còn lo lắng thấp thỏm thôi.Vừa hay tôi nhớ ra trưa nay chẳng phải đi xem mắt hộ Châu Lam sao?.Nhanh chóng đi đến chỗ hẹn...nhưng mà nhà hàng đắt đỏ đúng chỗ rồi nhưng chẳng thấy người kia đâu!Nếu anh ta cho tôi leo cây luôn thì tôi biết ơn lắm đấy.
Phía Lục Nghiêm Thành
-Chuyện này con không đồng ý đâu!-Lục Nghiêm Thành
-Con không có quyền quyết định, nếu con không đến cũng được ,ông sẽ để con đi xem mắt đến khi nào có được cháu dâu thì thôi!-Chủ tịch Lục
Chủ tịch Lục là ông nội của anh , trước giờ thấy anh độc thân nên ông mong cháu dâu lâu rồi.Việc xem mắt ông đều sắp xếp hết thẩy.
-Con không muốn đi nữa!-Lục Nghiêm Thành
-Vậy con tìm được ai rồi sao?-Chủ tịch Lục
Anh im lặng quả thật thì anh còn không thèm tìm thì lấy đâu ra ai.Anh nhìn qua Trợ lí Tô cậu ấy cũng hết cách rồi.
-Nếu như lần này con đồng ý cô gái đó, thì sau này không cần đi nữa thôi!nhưng tốt nhất đừng giở trò với ông!-Chủ tịch Lục
Nghe tới đây anh thông não rồi,ông nội bày sẵn kế cho anh.Được nếu bây giờ vơ bừa một người để đối phó thì anh thoải mái rồi không cần nghe ông cần nhằn nữa.
-Vâng!-Lục Nghiêm Thành
Trợ lí Tô hoảng hốt :)))
-Vậy có phải tốt không!-Chủ tịch Lục
Ông cười rồi tắt máy.
-Anh cuối cùng cũng chịu tìm bạn gái rồi sao!!!-Trợ lí Tô
Một nụ cười mưu mô của anh làm Trợ lí Tô có chút linh cảm xấu.Cậu ấy thầm nghĩ mà lau mồ hồi đừng chọc ông tức giận làm ơn nha tổng giám đốc Lục.
Thay chiếc áo bị dính cà phê ban nãy.Anh chuẩn bị cả nhẫn tỏ tình Trợ lí Tô cũng không hiểu anh lên kế hoạch gì nữa.
Phía Trương Lệ Hoa
Đợi hơn 15 phút mà chẳng có ai.Nhà hàng cao cấp gì mà chỉ có mỗi cô cứ như bị lừa ấy.Nếu 10 phút nữa không đến thì cô về công ty luôn,chỉ cần báo cáo với Châu Lam rằng người ta cho cô leo cây thôi.Thả lỏng thưởng trà nhìn ngắm phố có vẻ cũng thư giãn quá chứ.
-Chào!cô có phải Châu Lam người được Chủ tịch Lục hẹn không!-Lục Nghiêm Thành
Vừa nghe cô giật mình,nhưng cũng bình tĩnh như những lần trước mà từ từ quay đầu.
-Vâng!Tôi là Châu La...m!-Trương Lệ Hoa
Vừa quay qua đã gặp gương mặt quen thuộc của Tổng giám đốc Lục!!!chuyện gì đây,đối tượng xem mắt với Châu Lam còn có thể là anh ta luôn hả.
-Cô Trương!?-Lục Nghiêm Thành
Giờ nói sau đây lộ thân phận chắc rồi...
-Ah anh là Lục Nghiêm Thành ha!-Trương Lệ Hoa
Cố gượng mà cười chào hỏi với anh ta..đường sống của mình sắp bị bóp nghẹt rồi.
-Châu Lam sao lại là cô Trương vậy!!-Lục Nghiêm Thành
-À tên đó..cái tên đó là tên giả của tôi hì hì!-Trương Lệ Hoa
Anh ta gật đầu,ngồi xuống đối diện tôi ,cố tỏ ra bình tĩnh nhưng chân tôi cứ muốn chạy rồi.tổng giám đốc nghiêm khắc vừa bị tôi đổ cà phê vào người giờ đang ngồi đây xem mắt với tôi.
-Được rồi! Như cô Trương cũng biết tôi là Lục Nghiêm Thành hiện là tổng giám đốc Lục thị,24 tuổi.-Lục Nghiêm Thành
-V..vâng hì hì!...Tôi là Trương Lệ Hoa,nhân viên nhỏ của phòng thông tin Lục thị,22 tuổi .-Trương Lệ Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất