Thềm Ngọc Xuân Đình Tuyết (H)

Đánh giá: 8.4/10 từ 47 lượt

Nàng hoa lệ trọng sinh~

Tương truyền tiểu hoàng hậu của Cảnh đế khi chết, chỉ mới hai mươi tám tuổi xuân xanh, bị người nghiền xương thành tro, rải vào giếng son sau cung Thừa Hoan, thi cốt không còn…

Hắn cưới nàng không phải vì yêu, mà là vì hận, hận thấu xương.

Hắn từng cùng nàng trèo cây bắt chim, xuống sông bắt cá tôm, thậm chí còn để nàng chiếm giữ cung Hàm Chương của hắn, từng chút một dạy nàng đàn sắt, tiếng đàn réo rắt du dương, say đắm trăng gió, ngâm thơ ngắm mây, hắn nói rằng trên đời này còn có lời hứa nào đẹp hơn thanh sơn bất lão, chỉ tuyết bạc đầu.

Nàng vì hắn mà đánh mất một trái tim, nhưng đảo mắt đã trở thành hoàng hậu bị phế truất trong lãnh cung.

Ấn tín là hắn đóng, thánh chỉ là hắn ban, cả nhà một trăm hai mươi sáu mạng của nàng đều trở thành vong hồn dưới lưỡi đao, trong chớp mắt hắn đã nghênh đón mỹ nhân mà hắn thương nhớ vào cung Vị Ương.

Một tiếng sáo dài xé tan sự cô quạnh của đêm, nàng một thân hồng y, chân nhuốm máu, cuối cùng cũng đặt chân lên cung điện nguy nga của hắn…

“Mạng của hắn chỉ có thể là của ta!”

Về sau, đôi mắt đen láy của hắn đầy tơ máu, không tiếc nấu chín máu rồng trên người, đánh đổi giang sơn vạn dặm, chỉ để cầu được nàng ngoái đầu nhìn lại. Hắn nói: “A Vũ, được thành chim liền cánh, sao nỡ chết, lên tận trời xanh, xuống đến suối vàng, sao nàng có thể nhẫn tâm bỏ lại trẫm!”

Bình luận Facebook