Vân Chi Vũ: Tuế Hy Viễn Chủy

Chương 19: Xử lý ám khí

Trước Sau
Khoảnh khắc cửa phòng đóng lại, nụ cười trên gương mặt Thượng Quan Thiển chợt tắt, nhanh chóng chạy đến trước bàn, đem túi ám khí của Cung Viễn Chủy đặt lên bàn, sau đó cầm ngọn nến trên bàn đem sáp chảy phủ lên tay bản thân

Sáp nóng vẫn có nhiệt độ nhất định, phủ trên ngón tay vẫn sẽ có chút đau nhói như kim châm, nhưng Thượng Quan Thiển phảng phất không hề cảm nhận được đau nhói trên đầu ngón tay mà chỉ chuyên chú để cho sáp nóng bao phủ mỗi ngón tay

Rất nhanh, sáp nóng nguội đi tạo thành một lớp sáp mỏng bao lấy ngón tay của nàng

Sau khi xác nhận tất cả ngón tay đều được phủ sáp, Thượng Quan Thiển mới dám đưa tay động tay vào ám khí của Cung Viễn Chủy, cẩn thận nghiên cứu kết cấu ám khí, sau đó miêu tả lên một tờ giấy trắng

Phượng Thần Hy toàn bộ thời gian đều không chú ý Thượng Quan Thiển, nàng chỉ ngồi trên cửa sổ không biết đang suy nghĩ gì

Cuối cùng, lúc Thượng Quan Thiển đặt bút xuống, nàng mở mắt ra

"Xong rồi?"

Thượng Quan Thiển nhẹ gật đầu đầu, đem bản vẽ gấp lại thu vào trong y phục, lại đem ám khí của Cung Viễn Chủy bỏ lại vào trong túi ám khí

"Đưa cho ta"

Phượng Thần Hy đưa tay ra, ý bảo Thượng Quan Thiển đưa túi ám khí cho nàng

Thượng Quan Thiển kinh ngạc, dường như không nghĩ đến Phượng Thần Hy sẽ giúp nàng

"Ngươi chẳng lẽ nghĩ rằng để Vân Vi Sam giải quyết tốt hậu quả cho ngươi?"

Thượng Quan Thiển không nói gì hiển nhiên là bị Phượng Thần Hy đoán trúng rồi

Nàng chưa chắc đã đủ khả năng mà bất động thanh sắc đem túi ám khí trả về nên muốn để Vân Vi Sam giúp nàng xử lý tốt hậu quả

Phượng Thần Hy thấy biểu hiện của nàng thì cười nhạo một tiếng

"Ha..."

Thượng Quan Thiển tin chắc chỉ cần Vân Vi Sam thay nàng giải quyết hậu quả thì có thể bình an vô sự?

Thật sự là đủ ngây thơ

Nếu là Thượng Quan Thiển không thể đem túi ám khí hoàn hảo vô tổn trả về thì dù cho Vân Vi Sam có giải quyết tốt hậu quả cho nàng thì cũng sẽ bị Cung Viễn Chủy hoài nghi

Phượng Thần Hy vốn cũng không tính giúp Thượng Quan Thiển, có trách thì trách vừa nãy vì để tránh khỏi tình huống quẫn bách khó xử mà rời đi cùng Thượng Quan Thiển

Nếu Thượng Quan Thiển bại lộ vậy người đi cùng một với Thượng Quan Thiển là nàng cũng sẽ có hiềm nghi, còn sẽ kéo theo đủ loại phiền phức khác

Mặc dù có thể nói nửa đường bị Thượng Quan Thiển tách ra không biết chuyện nhưng như vậy thì có điểm mâu thuẫn, vì từ trước đến nay nàng biểu hiện luôn là một tân nương rất thông minh lại thấu tình đạt lý vậy mà chút đáng nghi của Thượng Quan Thiển cũng không nhận ra?

Cho nên vì lý do an toàn, tốt nhất không nên để chuyện túi ám khí bị trộm bại lộ



*

Thời điểm hai người đi xuống, Cung Tử Vũ cũng đã tiếp được Vân Vi Sam

Mấy người tán ngẫu khá vui vẻ, lúc đang chuẩn bị rời đi thì Cung Tử Vũ lại nhìn qua các nàng

"Thượng Quan cô nương lấy xong đồ rồi?"

Nghe được tên của Thượng Quan Thiển, Vân Vi Sam chậm rãi xoay người lại, khi nhìn thấy nàng và Phượng Thần Hy ở cùng nhau trên mặt xuất hiện chút bất ngờ rồi nhanh chóng trở nên nghiêm túc

Phượng Thần Hy và Thượng Quan Thiển vì sao lại ở cùng một chỗ?

Bởi vì nàng quay lưng với mấy người Cung Tử Vũ cho nên chỉ có Thượng Quan Thiển và Phượng Thần Hy nhìn thấy sự chuyển biến biểu cảm của nàng

Vân Vi Sam giống như lơ đãng hỏi

"Phượng cô nương cũng ở?"

Phượng Thần Hy nghe thế thì chỉ cười nhẹ mà giải thích

"Ta là cùng Chủy công tử đến đây đón Thượng Quan cô nương về Giác Cung nhưng mà trên đường Thượng Quan cô nương chợt nhớ ra quên cầm đồ nên mới quay lại lấy"

Thượng Quan Thiển ở một bên khẽ gật đầu

Phượng Thần Hy lúc này lại bổ sung thêm

"Vốn là nghĩ thừa dịp sáng sớm đi đón Thượng Quan cô nương về Giác Cung nhưng không nghĩ tới vì việc này nên bị trì hoãn thật lâu vậy mà đến giờ dùng cơm trưa luôn rồi"

Nói xong hai người hướng về phía Cung Tử Vũ phúc thân một cái

"Chủy công tử còn đang chờ, hai người chúng ta xin cáo lui trước"

Cung Tử Vũ nhẹ gật đầu

Hai người thấy vậy thì nhanh chóng đi ra khỏi nữ khách biệt viện

*

Bên bờ sông, trên gương mặt tuấn dật của Cung Viễn Chủy dần đen lại vì chờ lâu

Nghe được tiếng bước chân, hắn quay người lại

Hai người chầm chậm đi tới đứng cách hắn không xa, trên mặt Thượng Quan Thiển mang theo chút ý xin lỗi

"Chủy công tử đợi lâu rồi"



Cung Viễn Chủy cụp mắt, thấy Thượng Quan Thiển chắp tay trước ngực, mặc dù y tụ* rộng lớn đem tay nàng che hơn phân nửa nhưng Cung Viễn Chủy vẫn mơ hồ nhìn thấy trong tay nàng đang cầm thứ gì đó

(*y tụ : ống tay áo)

Cung Viễn Chủy hiếu kỳ hỏi

"Thứ gì vậy?"

Thượng Quan Thiển sửng sốt một chút, vô thức đem đồ giấu ra sau lưng, giọng nói có chút giật mình

"Không... Không có gì đặc biệt"

Cung Viễn Chủy nhìn về phía Phượng Thần Hy, ý hỏi nàng có thể giải thích nghi hoặc cho hắn

Phượng Thần Hy buồn cười lắc đầu với hắn

"Đây là lễ vật mà Thượng Quan cô nương chuẩn bị cho Giác công tử, Chủy công tử hiếu kỳ cái gì chứ?"

Cung Viễn Chủy nghe vậy thì bày ra bộ dáng nghiêm túc nói

"Chính là vì đưa cho ca ca, ta mới muốn xem"

Thiếu niên có chút ngang bướng, nói xong liền vòng tay ra sau lưng Thượng Quan Thiển cầm lấy đồ nàng đang giấu

Cuối cùng thiếu niên lấy được một cái hầu bao màu trắng, bên trong có là một phụ kiện thắt lưng bằng vàng kim lấp lánh, kiểu dáng thì không quá phô trương nhưng hoạ tiết lại khá tinh xảo

Cung Viễn Chủy nhìn thấy nó thì hiếu kỳ trên mặt lập tức biến mất thay vào đó là tràn đầy thất vọng ý như vì chỉ vì cái thứ này vậy mà lại khiến hắn tốn thời gian đứng đây chờ lâu như vậy

"Ca ca ta xưa nay không đeo mấy thứ lòe loẹt ánh vàng kim này"

Nói xong liền đưa lại đồ cho Thượng Quan Thiển

Thượng Quan Thiển nhận lại đồ thì trên mặt toàn là ủ rũ

"Ta chỉ là muốn Cung Nhị tiên sinh vui vẻ thôi"

Cung Viễn Chủy nghe ngữ khí ủ dột của Thượng Quan Thiển thì một chút cũng không lưu tình bổ thêm một đao

"Thứ này có thể khiến ca ca vui hay không ta không biết, nhưng nếu như trước khi trời tối mà ta còn chưa đưa cô tới Giác Cung thì huynh ấy nhất định sẽ không vui"

Nói xong, Cung Viễn Chủy liền quay người rời đi thì bất ngờ lúc này phía sau hắn vang lên một tiếng gọi

"Chủy công tử"

Là Phượng Thần Hy làm phông nền nãy giờ lên tiếng gọi hắn lại

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau