[Làm Ruộng] Phật Hệ Ở Trong Hậu Cung Bạo Quân Làm Ruộng Hằng Ngày

Chương 18:

Trước Sau
Dương Bình Dụ đi theo thái giám tổng quản An Thuận vừa bước vào ngự thư phòng, nghe thấy tiếng "Ba" không nhẹ không nặng này.

Âm thanh tuy không lớn, nhưng lại làm cho trái tim ông ta như nhảy xuống, thần kinh vốn đã căng thẳng, càng căng thẳng hơn.

Cho nên, sau khi hành lễ, ông ta liền nín thở, chờ Hoàng thượng phân phó.

Tuy rằng không biết Sa Lợi Vương rốt cuộc muốn làm gì, nhưng lúc này tâm tình Dung Tiễn thật ra cũng không tệ lắm, hắn cũng không nhìn Dương Bình Dụ, chỉ nhàn nhạt hỏi: "Tình huống Ôn tài nhân như thế nào?"

Nghe giọng nói của Hoàng thượng cũng không khác nhiều so với ngày xưa, trong lòng Dương Bình Dụ hơi an tâm: "Bẩm Hoàng thượng, Ôn tài nhân mệt mỏi quá độ, có hơi khí hư, nghỉ ngơi vài ngày, liền không lo.”

“Trừ cái này ra thì sao?” Dung Tiễn đảo sổ con phê duyệt, lại hỏi.

Dương Bình Dụ nhất thời rùng mình.

Trừ cái này?

Ôn Tài Nhân còn có bệnh khác? Ông ta không chẩn đoán ra! Cũng chỉ là lặn lội đường xa, mệt nhọc quá mức, hơn nữa thân thể vốn yếu ớt, mới khí hư choáng váng đầu... Chẳng lẽ còn có vấn đề khác?

Vừa nghĩ như vậy, mồ hôi lạnh Dương Bình Dụ chảy ròng.

Chẩn không ra bệnh, là ông ta làm thái y thất trách, về sau làm sao nhậm chức ở ngự tiền?



Nghe đáy lòng ông ta sợ hãi, Dung Tiễn khó được tâm tình tốt, chỉ nói một câu: "Cả người đau nhức, xương cốt đau nhức, là nguyên nhân gì?"

Dung Tiễn nói lời này, đừng nói Dương Bình Dụ, dù là An Thuận cũng kinh hãi.

Hoàng thượng lại quan tâm Ôn tài nhân như vậy?

Đây chính là lần đầu tiên!

Xem ra Ôn tài nhân này rất được Hoàng thượng coi trọng......

Dung Tiễn đang xem tấu chương khép mi tâm lại, trên mặt mang theo chút không vui, hắn khi nào thì xem trọng Ôn tài nhân?

Chỉ hỏi một câu xem như coi trọng?

Hắn nhìn Dương Bình Dụ quỳ xuống đất, lại nhìn An Thuận cúi đầu chờ ở một bên, hai người bọn họ chẳng lẽ mắt bị mù? Hay là đầu óc hỏng rồi?

"Bẩm Hoàng thượng," Dương Bình Dụ quỳ xuống đất tất nhiên không biết Hoàng thượng nhìn ông ta, ông ta cẩn thận cân nhắc một lát, liền trả lời: "Cả người đau nhức, xương cốt đau nhức, hẳn là do xe ngựa ngồi lâu gây nên, lấy dược điều trị vài ngày là được rồi."

Thật ra nghỉ ngơi thêm vài ngày, sẽ tốt rồi, chỉ là Hoàng Thượng xem trọng Ôn tài nhân như thế, ông ta vẫn nên trở về phối thêm mấy phương thuốc, mau chóng để Ôn tài nhân điều trị tốt mới là quan trọng.

Dung Tiễn chỉ tò mò thuận miệng hỏi: "..." Nghĩ nhiều như vậy, rốt cuộc có tật xấu gì?

Không muốn nghe những suy đoán không đâu vào đâu trong lòng ông ta nữa, nếu Ôn Tài Nhân bên kia tạm thời không có gì dị thường, hắn liền bảo Dương Bình Dụ đi xuống.



Dương Bình Dụ hành lễ, vừa khom người lui ra ngoài, vừa nói thầm trong lòng: Ông ấy trở về phối dược, tự mình đưa cho Ôn Tài Nhân! Quyết không thể để cho Hoàng thượng thất vọng!

Dung Tiễn: "......”

Thấy Hoàng Thượng hơi nhíu mày, bộ dáng rất lo lắng, An Thuận nghĩ nghĩ, nói: "Dương thái y y thuật cao siêu, Ôn tài nhân tất nhiên rất nhanh có thể khôi phục khỏe mạnh, Hoàng Thượng..."

Ông ấy còn chưa nói xong, đã nhận được ánh nhìn lạnh như băng của Dung Tiễn.

An Thuận: "... Là nô tài lắm mồm.”

Dứt lời, ông ấy ngậm chặt miệng, không dám nói thêm một chữ nữa.

Thật sự là ngốc, biết rõ lúc Hoàng thượng phê tấu tấu chương không thích người ngoài quấy rầy nhất, ông ấy còn nhất thời vui vẻ nhiều lời, tuổi tác đã lớn đến trong bụng chó!

Nghe An Thuận tâm tư nhỏ nhặt trong lòng, Dung Tiễn vốn cũng không tức giận, sắc mặt hòa hoãn không ít.

Đang muốn tiếp tục xem tấu chương

Khó có được người có thể lọt vào mắt Hoàng thượng, hắn cũng không vui sao.

Dung Tiễn ngẩng đầu, tầm mắt rơi xuống trên đầu An Thuận, tuổi tác quả nhiên đều dài đến trong bụng chó!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau