Chương 4: Là đàm đạo nói chuyện
Nam Cung Vũ nghe xong cũng chỉ biết nhíu mày, cậu ta đã sống trong những lời nịnh hót quen rồi, nên khi bị Chu Tước tạt một gáo nước lạnh như thế thì đương nhiên là sẽ không chấp nhận được.
Cậu ta định đưa tay kéo cô đi, nhưng Nam Cung Mộ đã chặn cậu ta lại, anh còn dùng ánh mắt vô cùng sắc bén nhìn thằng em trai, nói:
- Mày định làm gì vợ sắp cưới của anh mày vậy?
Nam Cung Vũ giật bắn cả mình, ngay cả Nhiếp Tào Oánh và Nam Cung Hỷ Hoan cũng không khỏi ngạc nhiên. Vốn dĩ họ chỉ nghĩ rằng Chu Tước là cấp dưới của anh, vì hôm nay anh không có bạn đồng hành nên mới đưa cô đi theo.
Nhưng họ trăm ngàn lần không dám tin là giữ Nam Cung Mộ và Chu Tước lại là mối quan hệ đó!
Khi này Nam Cung Hỷ Hoan cũng nhìn sang Nhiếp Tào Oánh, rồi lại nhìn anh cả, nói:
- Anh cả! Vậy còn hôn ước của anh và chị Oánh Oánh thì sao?
- Hôn ước? Tôi hình như chưa từng biết mình có hôn ước! Hơn nữa... Nếu như Nhiếp Tào Oánh chấp nhận, thì tôi vẫn có thể tiếp nhận hôn ước... Nhưng tôi phải nói trước, tôi và Tiểu Tước... Sống chết không rời! Buổi tối tôi cũng không thể ngủ xa cô ấy, à đúng rồi... Nếu Nhiếp tiểu thư chấp nhận được việc chồng mình và cô gái của anh ta cùng lăn giường ngay bên cạnh thì tôi cũng không ngại.
Nhiếp Tào Oánh đã há hốc đến mức không biết nên nói gì nữa, nhưng Chu Tước ở bên cạnh thì sắp điên rồi. Nếu không phải do đang diễn kịch thì chắc cô đã cầm cục tạ mười kilogram ném thẳng vào đầu của tên điên này rồi.
Nhiếp Tào Oánh sau khi xốc lại tinh thần cũng nhìn anh, nói:
- A Mộ, tuy rằng anh không có tình cảm với em, nhưng hôn ước đã kéo dài gần mười năm rồi, chúng ta không thể tiếp tục trì hoãn. Còn về Chu Tước tiểu thư... Tôi có thể bồi thường cho cô một số tiền.
Nam Cung Mộ nhíu mày, nhưng Chu Tước thì lại khá có hứng thú, cô nhìn Nhiếp Tào Oánh, nói:
- Nghe hấp dẫn đó, vậy Nhiếp tiểu thư định bồi thường cho tôi bao nhiêu tiền?
- 5 triệu Kelny, cô thấy thế nào?
- Hả? Ít vậy sao? Tiền lương của tôi ở chỗ A Mộ cũng đã 12 triệu Kelny, khi làm vợ sắp cưới của anh ấy còn được trợ cấp thêm 18 triệu. Tính tổng lại một tháng cũng trên 30 triệu Kelny rồi... Nhiếp tiểu thư, cô ra giá bèo quá đi, còn bèo hơn cả giá thủ cấp của tôi nữa.
Nhiếp Tào Oánh cũng chỉ biết run rẩy, cô ta so với Nam Cung Mộ thì làm sao giàu bằng chứ? Nhưng thứ cô ta cần chính là vị trí phu nhân của Nam Cung Mộ, cô ta cần địa vị này!
- A Mộ, chúng ta...
- Đừng gọi tôi thân thiết như vậy. Chúng ta còn chưa từng chính thức nói chuyện với nhau đâu. Gọi tôi là Nam Cung thiếu gia!
Nhiếp Tào Oánh cũng giật mình, nhưng rồi cô ta cũng phải ngoan ngoãn gật đầu, sự ấm ức trong lòng cuối cùng cũng không nhịn được mà chạy đi chỗ khác.
Nam Cung Hỷ Hoan thấy Nhiếp Tào Oánh rời đi cũng nhanh chóng đuổi theo, chỉ còn lại Nam Cung Vũ nhìn Chu Tước, nói:
- Xem ra chị Tước cũng có giá quá nhỉ? Vậy chị có muốn thử qua đêm với tôi không? Tôi trả chị 30 triệu Kelny.
Nam Cung Mộ đã sắp không kiềm chế được sự tức giận rồi, Bạch Hổ cũng đã chuẩn bị xong, chỉ cần Lão đại ra chỉ thị là anh ta sẽ ra tay ngay lập tức.
Nhưng Chu Tước lại nhìn Nam Cung Vũ từ trên xuống dưới, nói:
- Tôi sợ thể lực của cậu không chiều được tôi đâu. Hơn nữa... Tôi không thích chơi với trẻ trâu.
Nghe câu trả lời của Chu Tước thì gương mặt của Nam Cung Mộ cũng đã giãn ra, khi này anh cũng ôm nhẹ eo của cô, nói:
- Tiểu Tước, chúng ta sang bên kia ngồi một chút, không khí ở đây ô nhiễm quá.
Chu Tước cũng gật đầu.
Đương nhiên với mức độ nổi tiếng của Nam Cung Mộ thì rất nhanh đã có người vây quanh muốn bắt chuyện với anh, nhưng anh hoàn toàn không chú ý đến. Trong mắt anh bây giờ chỉ có Chu Tước mà thôi.
Đúng lúc này thì hai người bạn thân nhất là Địch Vưu Việt - tổng giám đốc Địch thị, cùng với ngôi sao lưu lượng đang hot hiện nay - Khải Hoành, cũng đã ngồi xuống cùng bàn với anh.
- Nè nè Nam Cung Mộ, tiểu mỹ nhân bên cạnh cậu là ai vậy? Cậu hỏi xem cô ấy có muốn debut không, tôi sẽ bảo Tần Ngọc Sương dìu dắt cô ấy!
Nam Cung Mộ lúc này liền đưa tay chạm vào gương mặt của Chu Tước, nói:
- Cô ấy không cần debut.
Khải Hoành nghe thấy cũng có hơi giật mình, nhưng mà thứ khiến cậu ta ngạc nhiên hơn là hành động thân mật của Nam Cung Mộ dành cho cô gái xinh đẹp này.
Chẳng phải Nam Cung Mộ vẫn luôn một lòng một dạ với Chu Tước sao? Sao đột nhiên lại...
À khoan đã... Cái mặt uất hận của nhỏ đẹp này nhìn quen quen...
Địch Vưu Việt lúc này mới nhìn cô, nói:
- Vừa rồi tôi thấy Nhiếp Tào Oánh đang ở bên ngoài khóc nức nở. Là em đã mắng cô ấy sao? Chu Tước?
- Không có mắng, là đàm đạo nói chuyện thôi.
Cậu ta định đưa tay kéo cô đi, nhưng Nam Cung Mộ đã chặn cậu ta lại, anh còn dùng ánh mắt vô cùng sắc bén nhìn thằng em trai, nói:
- Mày định làm gì vợ sắp cưới của anh mày vậy?
Nam Cung Vũ giật bắn cả mình, ngay cả Nhiếp Tào Oánh và Nam Cung Hỷ Hoan cũng không khỏi ngạc nhiên. Vốn dĩ họ chỉ nghĩ rằng Chu Tước là cấp dưới của anh, vì hôm nay anh không có bạn đồng hành nên mới đưa cô đi theo.
Nhưng họ trăm ngàn lần không dám tin là giữ Nam Cung Mộ và Chu Tước lại là mối quan hệ đó!
Khi này Nam Cung Hỷ Hoan cũng nhìn sang Nhiếp Tào Oánh, rồi lại nhìn anh cả, nói:
- Anh cả! Vậy còn hôn ước của anh và chị Oánh Oánh thì sao?
- Hôn ước? Tôi hình như chưa từng biết mình có hôn ước! Hơn nữa... Nếu như Nhiếp Tào Oánh chấp nhận, thì tôi vẫn có thể tiếp nhận hôn ước... Nhưng tôi phải nói trước, tôi và Tiểu Tước... Sống chết không rời! Buổi tối tôi cũng không thể ngủ xa cô ấy, à đúng rồi... Nếu Nhiếp tiểu thư chấp nhận được việc chồng mình và cô gái của anh ta cùng lăn giường ngay bên cạnh thì tôi cũng không ngại.
Nhiếp Tào Oánh đã há hốc đến mức không biết nên nói gì nữa, nhưng Chu Tước ở bên cạnh thì sắp điên rồi. Nếu không phải do đang diễn kịch thì chắc cô đã cầm cục tạ mười kilogram ném thẳng vào đầu của tên điên này rồi.
Nhiếp Tào Oánh sau khi xốc lại tinh thần cũng nhìn anh, nói:
- A Mộ, tuy rằng anh không có tình cảm với em, nhưng hôn ước đã kéo dài gần mười năm rồi, chúng ta không thể tiếp tục trì hoãn. Còn về Chu Tước tiểu thư... Tôi có thể bồi thường cho cô một số tiền.
Nam Cung Mộ nhíu mày, nhưng Chu Tước thì lại khá có hứng thú, cô nhìn Nhiếp Tào Oánh, nói:
- Nghe hấp dẫn đó, vậy Nhiếp tiểu thư định bồi thường cho tôi bao nhiêu tiền?
- 5 triệu Kelny, cô thấy thế nào?
- Hả? Ít vậy sao? Tiền lương của tôi ở chỗ A Mộ cũng đã 12 triệu Kelny, khi làm vợ sắp cưới của anh ấy còn được trợ cấp thêm 18 triệu. Tính tổng lại một tháng cũng trên 30 triệu Kelny rồi... Nhiếp tiểu thư, cô ra giá bèo quá đi, còn bèo hơn cả giá thủ cấp của tôi nữa.
Nhiếp Tào Oánh cũng chỉ biết run rẩy, cô ta so với Nam Cung Mộ thì làm sao giàu bằng chứ? Nhưng thứ cô ta cần chính là vị trí phu nhân của Nam Cung Mộ, cô ta cần địa vị này!
- A Mộ, chúng ta...
- Đừng gọi tôi thân thiết như vậy. Chúng ta còn chưa từng chính thức nói chuyện với nhau đâu. Gọi tôi là Nam Cung thiếu gia!
Nhiếp Tào Oánh cũng giật mình, nhưng rồi cô ta cũng phải ngoan ngoãn gật đầu, sự ấm ức trong lòng cuối cùng cũng không nhịn được mà chạy đi chỗ khác.
Nam Cung Hỷ Hoan thấy Nhiếp Tào Oánh rời đi cũng nhanh chóng đuổi theo, chỉ còn lại Nam Cung Vũ nhìn Chu Tước, nói:
- Xem ra chị Tước cũng có giá quá nhỉ? Vậy chị có muốn thử qua đêm với tôi không? Tôi trả chị 30 triệu Kelny.
Nam Cung Mộ đã sắp không kiềm chế được sự tức giận rồi, Bạch Hổ cũng đã chuẩn bị xong, chỉ cần Lão đại ra chỉ thị là anh ta sẽ ra tay ngay lập tức.
Nhưng Chu Tước lại nhìn Nam Cung Vũ từ trên xuống dưới, nói:
- Tôi sợ thể lực của cậu không chiều được tôi đâu. Hơn nữa... Tôi không thích chơi với trẻ trâu.
Nghe câu trả lời của Chu Tước thì gương mặt của Nam Cung Mộ cũng đã giãn ra, khi này anh cũng ôm nhẹ eo của cô, nói:
- Tiểu Tước, chúng ta sang bên kia ngồi một chút, không khí ở đây ô nhiễm quá.
Chu Tước cũng gật đầu.
Đương nhiên với mức độ nổi tiếng của Nam Cung Mộ thì rất nhanh đã có người vây quanh muốn bắt chuyện với anh, nhưng anh hoàn toàn không chú ý đến. Trong mắt anh bây giờ chỉ có Chu Tước mà thôi.
Đúng lúc này thì hai người bạn thân nhất là Địch Vưu Việt - tổng giám đốc Địch thị, cùng với ngôi sao lưu lượng đang hot hiện nay - Khải Hoành, cũng đã ngồi xuống cùng bàn với anh.
- Nè nè Nam Cung Mộ, tiểu mỹ nhân bên cạnh cậu là ai vậy? Cậu hỏi xem cô ấy có muốn debut không, tôi sẽ bảo Tần Ngọc Sương dìu dắt cô ấy!
Nam Cung Mộ lúc này liền đưa tay chạm vào gương mặt của Chu Tước, nói:
- Cô ấy không cần debut.
Khải Hoành nghe thấy cũng có hơi giật mình, nhưng mà thứ khiến cậu ta ngạc nhiên hơn là hành động thân mật của Nam Cung Mộ dành cho cô gái xinh đẹp này.
Chẳng phải Nam Cung Mộ vẫn luôn một lòng một dạ với Chu Tước sao? Sao đột nhiên lại...
À khoan đã... Cái mặt uất hận của nhỏ đẹp này nhìn quen quen...
Địch Vưu Việt lúc này mới nhìn cô, nói:
- Vừa rồi tôi thấy Nhiếp Tào Oánh đang ở bên ngoài khóc nức nở. Là em đã mắng cô ấy sao? Chu Tước?
- Không có mắng, là đàm đạo nói chuyện thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất