Xuyên Nhanh Một Hồ Xuân Sắc

Chương 29:

Trước Sau
“Ưm…” Kiều Xu không ngờ tới nên cô giãy giụa theo bản năng thì bị anh gom cả hai tay ấn chặt lên tường, anh hôn tới mức làm đôi mắt cô ừng ực nước.

“Thật là ngọt.” Anh thở dài rồi từ tốn xoa bóp ngực cô, lại cúi đầu liếm vú cô qua lớp áo. Cô mặc một cái áo sơ mi mỏng nên chỉ một lát sau là đã bị nước miếng anh thấm ướt, để lộ ra ngoài chiếc áo lót và hai núm vú hồng hào không thể che được nữa.

Anh đã buông tay cô ra từ sớm nhưng Kiều Xu cũng không có ý định giãy giụa nữa, hai cánh tay mềm mại của cô đặt lên vai anh.

Hứa Ngạn không cởi áo sơ mi của cô ra cho nên khi mới nhìn vào thì sẽ tưởng là quần áo của cô vẫn hoàn chỉnh, nhưng khi nhìn kỹ lại thì sẽ thấy cảnh tượng hết sức dâm đãng ở phía trước, khi Hứa Ngạn nhìn thấy cô mặc đồ chính thức vào ngày hôm nay, lại còn rất công tư phân minh mà bắt tay với anh là trong đầu anh đã không ngăn được tưởng tượng tới cảnh tượng cô mặc bộ đồ này và rên rỉ dưới thân mình rồi, quả nhiên là so với tưởng tượng còn quyến rũ hơn gấp nhiều lần.

Anh ngồi xổm xuống rồi liếm chân cô qua lớp tất, trước kia anh chưa từng có loại đam mê này cho tới tận hôm nay, khi anh nhìn thấy đôi chân dài của cô bị tất chân bọc lại thì mới biết được nó hấp dẫn đến nhường nào, Kiều Xu không khác nào viên thuốc kích dục mạnh nhất đối với anh cả.

Anh cứ liếm dọc đùi cô cho tới tận bên trong, váy của cô đã bị dồn hết lên trên eo: “Đừng mà, còn chưa có tắm đâu…” Kiều Xu muốn đẩy anh ra nhưng đã bị lưỡi của anh liếm tới nơi nhạy cảm, điều này làm cô không thể nói được lời nào nữa mà chỉ có thể vừa rên rỉ vừa nắm lấy đầu tóc của anh.

...

Lúc này Phó Diệp đang mở máy tính lên.



Sau khi dọn ra khỏi đó thì anh có nhận một vụ án mạng, trong lòng anh muốn dùng công việc để phân tán sự chú ý của mình, anh bận rộn suốt một tuần mới coi như có chút thời gian rảnh, lúc về nhà mới thì anh lại không nhịn được mà nhớ tới Kiều Xu.

Anh đốt một điếu thuốc trong căn phòng tăm tối, đôi mắt nhìn thẳng vào màn hình máy tính đang sáng lên, ngồi một lúc lâu sau mới lần nữa chọn vào camera giám sát.

Lúc trước, anh vì muốn bảo đảm tài liệu được an toàn nên đã cài camera trong phòng, Kiều Xu thường rất ít khi vào phòng làm việc nên anh không có nói cho cô biết. Anh cũng biết rõ lúc mình rời đi thì nên lấy cả cái này theo nhưng rồi anh lại cố tình quên đi chuyện này, anh định sẽ lấy nó đi khi tới lấy đồ vào lần sau vì dù sao cô cũng rất ít tới phòng làm việc.

Anh mở camera là muốn nhìn thấy cô một chút, nếu cô không ở trong phòng thì nhìn ánh đèn trong phòng khách cũng được, ít ra anh sẽ biết là cô đang có mặt ở đó.

Anh không bao giờ ngờ được rằng mình sẽ thấy cảnh tượng này.

Vợ của mình, à không, là vợ cũ của mình đang bị một người đàn ông đè lên tường mà liếm bướm, khuôn mặt cô đỏ ửng lên, tay cô thì nắm lấy đầu tóc của kẻ kia nửa muốn nửa không.

“Hứa, Ngạn.” Đôi mắt Phó Diệp đỏ như máu, gân tay của anh cũng bắt đầu nổi lên, xém chút nữa là anh đã bóp nát cả con chuột luôn rồi, cho dù trên màn hình chỉ có một bóng lưng thì anh cũng có thể nhận ra được người đó là ai. Anh đứng dậy định đi tới chỗ của Kiều Xu nhưng rồi lại ngồi sụp xuống ghế lại, anh dùng tư cách gì mà gặng hỏi cô, đó là vợ cũ của anh chứ không phải vợ anh, cô muốn làm với ai là tự do của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau