Xuyên Nhanh Một Hồ Xuân Sắc

Chương 44:

Trước Sau
Kiều Xu lần lượt kính trà từng người, vì Thẩm Hưng Ngôn xảy ra chuyện nên sắc mặt của mọi người trong nhà đều không được tốt lắm nhưng ai cũng cố làm ra vẻ tươi cười.

Thẩm Vi Ngôn hơi không dám nhìn cô vì giấc mộng xấu xa tối qua của chính mình, hắn không ngờ mình lại có cái loại suy nghĩ này đối với đệ muội, hơn nữa chưa dừng lại trong mơ mà cả lúc hắn thủ dâm thì trong đầu vẫn hiện lên bóng hình của Kiều Xu.

Nhưng rồi hắn vẫn không nhịn được mà nhìn cô, hắn thấy sắc mặc của nàng có hơi tiều tụy, chắc là do tối qua không được nghỉ ngơi tốt, hai hàng lông mày của nàng cũng nhẹ nhăn lại khiến người ta có xúc động muốn giúp nàng vuốt thẳng. Lúc nàng đi tới cạnh hắn hành lễ rồi nhẹ giọng thỉnh an, hắn có thể nhìn thấy cả cần cổ trắng nõn như tuyết đằng sau búi tóc như mây của nàng, nơi đó còn tỏa ra một mùi hương nhàn nhạt cứ quanh quẩn mãi ở bên mũi hắn.

Sau khi cô kính trà xong thì mọi người đều rời đi.



Kiều Xu đợi tới chạng vạng mới nhìn thấy hắn.

Thẩm Vi Ngôn xử lý xong công việc thì mới nhớ mình đã một ngày không tới thăm tam đệ, nên liền tự thân tới chỗ của Thẩm Hưng Ngôn.

Kiều Xu nghe được tiếng nha hoàn bẩm báo thì cho hắn vào. Sắc trời bên ngoài đã tối dần nên trong phòng cũng đã bắt đầu châm nến, lúc Thẩm Vi Ngôn bước vào phòng thì vừa đúng lúc thấy Kiều Xu đang cúi người lau mặt cho Thẩm Hưng Ngôn.

Trong phòng được trải thảm rất dày để làm giảm tiếng bước chân, nên đợi Thẩm Vi Ngôn đi tới mép giường thì Kiều Xu mới thấy bóng của hắn mà kịp phản ứng lại, cô định xoay người hành lễ lại không ngờ hắn đứng gần cô quá, thế nên ngực của cô đã va thẳng vào cánh tay của hắn.



Hình như lần va chạm này rất mạnh nên làm Kiều Xu đau tới mức nhăn mặt lại, đôi mắt cũng dần trở nên ướt át. Nhưng chỗ này thì muốn xoa cũng xoa không được nên cô chỉ có thể kiềm lại rồi hành lễ: “Thỉnh an đại ca.”

Thẩm Vi Ngôn lớn từng này nhưng chưa từng gần gũi tiếp xúc với nữ tử như vậy, hắn chỉ cảm giác được cánh tay mình vừa va vào một nơi mềm mại, mặc dù nàng đã nhanh chóng kéo ra khoảng cách, thế nhưng không chỉ chỗ bị va phải mà cả cánh tay của hắn đều đã bắt đầu tê dại cả lên. Khi nhìn thấy cô đau tới mức ứa nước mắt thì hắn lại cảm thấy hơi buồn cười, hắn cố kiềm lại cảm giác kỳ lạ trong lòng mình mà nói nhỏ nhẹ với nàng: “Đệ muội đi nghỉ ngơi trước đi, để ta canh tam đệ một lát.”

Kiều Xu cũng không muốn ở lại với hắn, cơ thể này của cô đang trong thời kỳ phát dục nên bộ ngực chỉ cần đụng nhẹ là đã thấy đau tới khó chịu chứ đừng nói chi tới việc va vào cánh tay cứng rắn của thanh niên như vậy, cô muốn nhanh đi ra ngoài rồi lén xoa cho đỡ đau.

Một lúc sau Kiều Xu mới từ bên ngoài vào lại, cả hai người đều ăn ý mà không nhắc đến chuyện vừa xảy ra, Thẩm Vi Ngôn thấy thời gian không còn sớm nên chỉ hỏi thăm tình hình của Thẩm Hưng Ngôn rồi cáo từ rời đi.



Trong lúc mơ mơ màng màng, Thẩm Vi Ngôn có cảm giác mình đã trở lại cảnh tượng lúc chạng vạng.

Hắn đi vào trong phòng có ánh nến mờ ảo, khi hắn nhìn thấy Kiều Xu đang cúi người lau mặt cho Thẩm Hưng Ngôn thì đột nhiên trong lòng lại có cảm giác không vui.

Hắn cố ý không nói tiếng nào mà đi tới cạnh giường, đợi tới khi sắp dán lên người nàng thì nàng mới phát hiện ra hắn. Có vẻ nàng đã bị dọa sợ nên đã hoảng loạn xoay người rồi đụng trúng cánh tay của hắn, đụng mạnh tới mức nàng chảy cả nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau