Xuyên Nhanh Một Hồ Xuân Sắc

Chương 49:

Trước Sau
Thẩm Hưng Ngôn kỵ mẫu thân còn ở cạnh nên gã không dám vươn tay ra sờ, trong lòng cũng vì thế mà cảm thấy Lý thị phiền phức.

Lúc này Ngọc Trúc tiến vào bẩm báo Thẩm Vi Ngôn tới.

Thẩm Vi Ngôn vào trong thì hành lễ với Lý thị trước sau đó hỏi thăm tình hình của Thẩm Hưng Ngôn rồi mới bình tĩnh mở miệng: “Mẫu thân, sự vụ của nhi tử ở kinh đô và các vùng xung quanh còn chưa xong, cần phải sớm quay về đó. Nếu hiện tại tam đệ đã tỉnh lại thì nhi tử cũng nên đi thôi.”

Lông mi của Kiều Xu đột nhiên run rẩy.

Lý thị ngẩn người: “Sao lại đi ngay ngày hôm nay, này cũng quá đột ngột.”

“Vốn là phải đi trong hai ngày này, hiện tại tình trạng của tam đệ cũng đã ổn nên cũng không cần thiết ở lại nữa.”

“Vậy thì con đi thôi, ban sai cho tốt để còn về sớm.” Lý thị biết từ trước tới nay hắn đã quyết định việc gì thì sẽ không thay đổi nên chỉ có thể dặn dò một chút.

“Vâng, mẫu thân bảo trọng.” Hắn lại chuyển sang Thẩm Hưng Ngôn: “Tam đệ, nhớ kỹ lời dặn của ta.”

Thẩm Hưng Ngôn vội vã đồng ý.



Hắn nhìn về phía Kiều Xu nhưng cuối cùng cũng không nói gì mà chỉ gật đầu với cô rồi đi ra ngoài.

Trong lòng Kiều Xu hơi khổ sở, cô vốn còn thấy ngọt ngào khi được hắn bảo vệ vào tối qua, thế mà hôm nay hắn đã muốn đi rồi, nếu như trong tài liệu không nói sai thì lần đi này của hắn phải ba tháng sau mới về được, đến lúc đó chỉ sợ hắn đã quên mất cô rồi.

Nhưng cũng không còn cách nào khác, dù sao ngay cả đi tiễn hắn cô cũng không thể đi được, Kiều Xu thở dài trong lòng, thôi ba tháng thì ba tháng vậy, dù sao cũng sẽ trở về.

Quả nhiên lần rời đi này của Thẩm Vi Ngôn kéo dài suốt ba tháng.

Vết thương của Thẩm Hưng Ngôn cũng dần lành lại nhưng cơ thể của gã đã không còn được như trước nữa, cơ thể vốn bị tửu sắc đào rỗng lại gặp thêm lần kiếp nạn này khiến nó càng trở nên suy bại. Nhưng mà điều này vẫn không dập tắt được lòng ham mê sắc dục của gã, gã vẫn luôn muốn chạm vào người Kiều Xu nhưng lúc nào cũng bị cô khéo léo né tránh. Dù sao thì chân gã đã bị phế, cơ thể cũng không có chút sức lực nào để cưỡng ép cô cả, gã cũng không dám nói thật với Lý thị vì sợ Lý thị sẽ bắt gã kỵ nữ sắc như lời Thẩm Vi Ngôn, nên mỗi lúc nổi hứng thì gã đành lôi đám di nương nha hoàn ra giải quyết tạm.

Biết được gã có thể hành phòng là đám nữ nhân này liền nghĩ mọi cách để quyến rũ gã, trước kia Thẩm Hưng Ngôn là điển hình của kẻ có mới nới cũ, chỉ cần để gã hưởng qua một hai lần là sẽ lặp tức bỏ sang một bên, cho nên mặc dù nữ nhân trong phủ nhiều nhưng đại đa số đều là người cũ. Hiện tại gã nằm liệt giường chẳng khác nào cơ hội cho các nàng.

Ngày này lúc Kiều Xu bưng cơm trưa vào thì liền nhìn thấy có một nha hoàn đang ngồi quỳ trên giường, miệng còn đang ngậm lấy thứ kia của gã mà liếm mê say, quần áo của nàng ta gần như đã cởi một nửa, toàn bộ bờ vai đều lộ hết ra bên ngoài, Thẩm Hưng Ngôn nhấn đầu nàng ta xuống, gã vừa nhìn thấy Kiều Xu đi vào thì dùng lời lẽ bẩn thỉu mà mắng: “Tiện nhân, liếm gia cho tốt vào rồi gia thưởng ngươi.” Lời là mắng cho nàng ta nghe nhưng ánh mắt của gã lại nhìn chằm chằm vào cô.

Mấy ngày nay Kiều Xu đã nhìn thấy cảnh này quá nhiều nên cô chỉ giả bộ mắt điếc tai ngơ. Trong mắt cô hiện lên vẻ châm chọc, có lẽ vì cơ thể đã phế nên mỗi lần Thẩm Hưng Ngôn làm đều sẽ bắn rất nhanh, đám nữ nhân này bề ngoài thì ra vẻ bị gã làm tới sung sướng hết cỡ nhưng sau lưng còn không biết mắng chửi gã thành thứ gì đâu, các nàng cũng chỉ là muốn nhân lúc gã còn có thể hành phòng mà kiếm lấy đứa con nối dõi thôi. Chỉ là cô thật sự tò mò về việc tinh trùng của Thẩm Hưng Ngôn có còn dùng được hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau