Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Thư
Chương 83: Đại hội xem mắt
Một tháng gần đây đế quốc xảy ra rất nhiều chuyện.
Thứ nhất, Shute đại đế thân chinh dẫn quân đội đến vùng giáp ranh bắt cướp.
Thứ hai, Shute đại đế đã bắt được thủ lĩnh của băng cướp vũ trụ Fils nổi tiếng hung ác ngang ngược, hiện đang giam giữ ở chủ tinh tinh hệ Jale.
Thứ ba, Shute đại đế tìm được hoàng tử thất lạc nhiều năm.
Từ khi cố Vương hậu qua đời cho đến nay Shute đại đế vẫn chưa lập Vương hậu thứ hai, vậy nên cũng không có con nối dõi. Trong khi mọi người đang lo lắng huyết thống hoàng tộc sắp đứt đoạn, trong khi các bá tước quý tộc đang nhăm nhe chuẩn bị tranh giành vị trí kế nhiệm, con trai của đại đế được đưa về.
Vị hoàng tử này nghe đồn là một thiên tài biến thái, thể chất cấp A tinh thần lực cấp S, là người có tư cách thừa kế nhất cả về thân phận và năng lực, vậy nên rất nhanh chóng được sắc phong làm Thái tử.
Thái tử này, là Hạ Phi.
“Hả?” Lúc Hạ Phi nghe xong tin này suýt nữa hất văng cốc nước trong tay, “Ba ngày nữa là đại điển sắc phong? Tuyên bố với bên ngoài tôi là Thái tử?!”
“Phải.” Chris nhìn chằm chằm nước trong tay hắn, yên lặng nhấc ghế ngồi lùi về sau ba bước, chỉ sợ hắn hất nước vào người mình, “Kết quả kiểm tra gen cũng đã chứng minh cậu là con của đại đế rồi, đương nhiên phải sắc phong thôi. Dù sao cậu cũng là đứa con trai duy nhất của ông ấy mà.”
Chris cũng cảm thấy chuyện này rất khó tin.
Hạ Kỳ cũng coi như là cha nuôi của Chris, cùng nhau làm cướp mấy trăm năm, đột nhiên lão đại kiêm cha nuôi biến thành tình nhân của đại đế, mà em trai nhỏ con của lão đại mười hai năm trước nhặt được về lại là con ruột của đại đế, còn là đứa duy nhất.
Trong nháy mắt cha nuôi biến thành Vương hậu, em trai nhỏ yêu nghiệt biến thành Thái tử, Chris cảm thấy cuộc đời vô cùng điên loạn.
“Đại điển sắc phong là cái gì?” Hạ Phi nhíu mày, “Còn cái gì mà tổ chức tiệc rượu, mời vương thất quý tộc các nước khác đến, sao tôi phải tham gia mấy cái này?”
Năng lực xã giao của hắn ở mức giá trị âm, bảo đi đánh nhau thì còn được nghe được, bảo tham gia tiệc rượu thì miễn dùm.
“Có chừng mực một tí đi.” Hai mắt Chris vẫn theo dõi nước trong tay Hạ Phi, nhìn đến nửa ngày vẫn thấy hắn không uống, thò tay cướp lấy tu một hơi cạn sạch, nói từ nãy đến giờ khát chết mất, “Bao nhiêu người muốn làm Thái tử mà còn không được kia kìa. Cậu không biết từ sau khi biết chuyện cậu là con trai đại đế có bao nhiêu gia đình quý tộc tức đến phát rồ à.”
“Mặc xác cái quái gì mà shit đại đế.” Hạ Phi lạnh mặt, “Tôi không muốn làm, ai thích thì đi mà làm.”
“Là Shute đại đế,” Chris sửa lại, “Người ta tốt xấu gì cũng là cha cậu đấy, cậu phải để cho ông ấy chút mặt mũi chứ.”
“Ông ta cần mặt mũi nhưng tôi không cần. Làm người thừa kế vừa khổ vừa nguy hiểm, phải đi huấn luyện chính quy, anh nghĩ tôi tham gia nổi cái thể loại đấy à? Hơn nữa người khác lúc nào cũng nhăm nhe cái ghế dưới mông mình, bày mưu tính kế lật đổ mình để leo lên, có khi bị giết lúc nào cũng không biết.”
Chris kinh ngạc nhìn hắn: “Sao hôm nay tự dưng lại biết nhiều thứ thế?”
Hạ Phi mặt không cảm xúc: “Đoán.”
Chris: “…”
“Đừng tưởng tôi không biết,” Hạ Phi lườm anh ta, “Anh nghĩ tôi lên làm Thái tử rồi thì cuộc đời anh sẽ nở hoa à? Anh là cướp đấy, có quan hệ họ hàng hang hốc quái gì với shit đại đế đâu.”
Hắn vẫn còn nhớ ngày đó khi bản thân và Hạ Kỳ đi đến nhà giam đón Chris và các anh em khác ra, Chris là tên khóc lóc thảm thiết nhất, bộ dạng ngu xuẩn đến không dám nhìn thẳng, hoàn toàn chẳng còn tí dáng vẻ uy phong lẫm liệt nào như lúc đi đánh cướp.
“… Là Shute đại đế,” Chris lần thứ hai sửa lời cho Hạ Phi, “Tôi suy nghĩ rất thực tế mà. Cậu nghĩ xem Shute đại đế thích lão đại như thế, yêu ai yêu cả đường đi, nhất định cũng rất thích cậu. Mặc dù cậu là partner sau này sẽ phải kén rể, nhưng kiểu gì vương vị chả đến tay cậu.”
Hạ Phi nghi ngờ: “Tôi tưởng vương vị truyền cho người có năng lực mạnh nhất trong cùng thế hệ?”
Chris buồn cười: “Thể chất A tinh thần lực S, cậu nghĩ cùng thế hệ với cậu còn có còn ai ưu tú hơn sao?”
Câu nói này thành công vuốt đuôi Hạ Phi.
Hắn là thiên tài tinh thần lực cấp S đấy…
——
Tinh hệ Jale là đế quốc lớn mạnh nhất ở Thôn Nha Tinh, thậm chí còn lớn mạnh hơn hơn cả Liên bang tinh hệ Daours. Mặc dù hai tinh hệ này là địch quốc, nhưng không phải lúc nào cũng trong trạng thái giương cung bạt kiếm. Lần đối đầu gần nhất vì tranh chấp quyền quản lý khu vực giáp ranh, cũng đã là chuyện của hơn năm trăm năm trước.
Hiện tại là thời bình, quan hệ giữa các tinh hệ cũng khá hòa hoãn, vậy nên phạm vi khách mời của đại điển sắc phong lần này rất rộng.
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh.
Ngày tổ chức đại điển sắc phong, từ sáng sớm Hạ Phi đã bị dựng dậy thay quần áo, tha đến giáo đường hoàng gia.
Nguyên một buổi sáng, thể chất cấp A của hắn cũng không chịu nổi. Không phải cơ thể mệt, mà là tâm tình mệt. Suốt mất tiếng cứ đứng đờ ra đấy, không đứng thì ngồi, không ngồi thì quỳ, nghe người chủ trì làm lễ lải nhải một đống lời lẽ thừa thãi đến phát chán. May mà còn có shit… ờm, Shute đại đế mỉm cười đứng cạnh chống đỡ cả buổi.
Ba mình thì kiên quyết không chịu thò mặt ra, chắc là còn đang ngủ say sưa trong vương cung rồi.
Hạ Phi vô cùng đố kỵ. Hắn cũng muốn ngủ!
Đến giữa trưa nghi thức sắc phong cuối cùng cũng kết thúc, sau đó là tiệc tối kéo dài ba ngày liên tục.
Hoặc đúng hơn phải gọi là đại hội xem mắt.
Hạ Phi cực kỳ muốn chém người, nhưng lại phải nhịn xuống, nhiều người tham gia như thế, hắn vẫn phải giữ chút mặt mũi cho đại đế, chỉ có thể ở trong lòng điên cuồng giày xéo người cha này.
Mẹ nó vừa mới nhận về đã vội vàng muốn gả hắn đi… Không đúng, là vội vàng muốn cho hắn cưới vợ, nhưng rõ ràng bản thân mình đã đồng ý đâu!
Shute đại đế cũng cảm nhận được oán khí nghi ngút của Hạ Phi, nhân lúc không có ai đế ý kéo hắn ra một góc giải thích mục đích chủ yếu của bữa tiệc này.
“Thực ra cái này chỉ là quy trình thôi, hiểu không? Năm đó lúc ta bị sắc phong cũng đều phải làm hết mấy cái thủ tục này, đại hội xem mắt… không phải, mục đích của tiệc tối chủ yếu là để giao lưu làm quen với các partner ưu tú, trường hợp của con thì phải đổi thành captain. Nếu tìm được người phù hợp thì tốt, không tìm được cũng không sao, cũng không ai ép con phải kết hôn ngay.”
“Vậy ạ,” Hạ Phi trầm ngâm gật đầu, “Nói thế thì con không tham dự cũng được đúng không?”
“Cái này…” Shute nghẹn lời, “Vẫn phải tham dự chứ… Mặc dù năm đó ta cũng kiếm cớ trốn trong phòng nghỉ gần cả buổi.”
“Cảm ơn đề xuất của cha, à không, phụ vương.” Hạ Phi thân thiết vỗ vai đại đế.
Shute khóe khóe miệng co rút, có ảo giác hai tiếng phụ vương này nghe vô cùng biệt nữu…
Trời còn chưa tối hẳn, đại hội xem mắt đã bắt đầu, captain từ rất nhiều tinh hệ tụ hội về đây bắt đầu lục đục kéo đến.
Hạ Phi trốn ở khu nghỉ phía sau chăm chú nhìn từng vị khách đang đi vào đại sảnh.
Trai đẹp có cơ bắp, gái xinh có cơ bắp, trai xấu cũng có cơ bắp, gái vô cùng xấu cũng có cơ bắp…
Mẹ nó sao toàn cơ bắp nhung nhúc thế này!
Da mặt Hạ Phi co rút, cảm giác sắp tắc thở mà chết.
Toàn loại người gì thế này… So với anh em vai u thịt bắp trong đoàn còn biến thái hơn, làm sao hắn dám đi ra ngoài đây…
Các quốc gia rất hiếm khi có người kế vị là partner, đến 90% đều là captain, chỉ có hoàng thất nào không có captain, mới phải xét đến các đối tượng khác, mà trường hợp như thế cũng vẫn vô cùng hi hữu. Nếu người thừa kế là partner, sau đại hội xem mắt captain được chọn kết hôn nhất định phải lưu lại tinh cầu Jale làm Vương phu, tương đương với việc sẽ phải từ bỏ quốc tịch nguyên bản, ở rể tại đây, ghi tên vào gia phả hoàng thất.
Chính vì vậy các tinh hệ khác thường sẽ không cử người ưu tú trong vương thất đến tham dự, mà chỉ chọn một vài người có điều kiện tương đối tốt để cử đi. Ở thôn nha tinh chủng tộc càng mạnh thì vẻ ngoài càng đẹp, vậy nên nhan sắc của các vị khách này hoàn toàn không thể so với chủ nhà Anh Phù tộc. Tốt xấu gì trong số cơ bắp ngồn ngộn này cũng còn có trai xinh gái đẹp, nếu như ai ai cũng từ mức xấu đến vô cùng xấu, Hạ Phi chắc sẽ phá sập đại sảnh mất.
Shute đại đế đứng cạnh hắn cũng vô cùng kinh hãi. Rõ ràng lúc trước đại hội xem mắt của mình đều là mỹ nam mỹ nữ tham gia, sao đến lượt con trai lại biến thành đại hội khoe cơ bắp thế này?
Hạ Phi trốn ở phía sau mãi cuối cùng cũng không tránh khỏi số mệnh phải ra chào đón một đám cơ bắp nhung nhúc.
Hắn vừa xuất hiện, tập thể cơ bắp đều ngây người. Shute đại đế đã đẹp như vậy, không ngờ Thái tử lại yêu nghiệt thế này…
Lại còn là partner!
Tập thể cơ bắp cảm thấy mùa xuân của mình đã tới rồi, điên cuồng dùng ánh mắt vẫy gọi: Chọn tôi chọn tôi chọn tôi!
Hạ Phi vừa bước từ trên bục xuống đã bị ánh mắt bốn phía bao vây.
May mà không phải bị cơ bắp bao vây.
Cơ mặt hắn giật giật, cứng ngắc kéo khóe miệng, bắt đầu chào hỏi khách khứa. Những người kia mặc dù ánh mắt nóng rực như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, nhưng vì đều là con cháu gia đình quý tộc, đây lại là tiệc tối của hoàng gia Đế quốc, cuối cùng cũng không có hành vi bất thường nào.
Rượu quá ba tuần, Hạ Phi bắt đầu hơi chóng mặt.
Hắn rất uống ít rượu, tỉnh dậy chưa được hai năm lại bước vào kỳ tiến hóa nên Hạ Kỳ cũng không cho hắn động vào thứ này mấy, hiện tại vừa nhấp ba ngụm tầm mắt đã mơ hồ.
Hạ Phi nhân cơ hội này tìm cớ tránh đi một lúc, được thị vệ hộ tống về phòng nghỉ sau đại sảnh.
Hắn dặn dò thị vệ đi lấy cho mình trà giải rượu, xoay người định đẩy cửa vào phòng.
Chỉ là hắn vừa quay người đi, không khí phía sau đột nhiên dao động. Hạ Phi giơ tay đỡ, nhưng tốc độ của người nọ còn nhanh hơn hắn, đẩy thẳng hắn vào phòng, bản thân người kia cũng vào theo.
“Ầm” một tiếng, cửa phòng đóng sập lại.
Thứ nhất, Shute đại đế thân chinh dẫn quân đội đến vùng giáp ranh bắt cướp.
Thứ hai, Shute đại đế đã bắt được thủ lĩnh của băng cướp vũ trụ Fils nổi tiếng hung ác ngang ngược, hiện đang giam giữ ở chủ tinh tinh hệ Jale.
Thứ ba, Shute đại đế tìm được hoàng tử thất lạc nhiều năm.
Từ khi cố Vương hậu qua đời cho đến nay Shute đại đế vẫn chưa lập Vương hậu thứ hai, vậy nên cũng không có con nối dõi. Trong khi mọi người đang lo lắng huyết thống hoàng tộc sắp đứt đoạn, trong khi các bá tước quý tộc đang nhăm nhe chuẩn bị tranh giành vị trí kế nhiệm, con trai của đại đế được đưa về.
Vị hoàng tử này nghe đồn là một thiên tài biến thái, thể chất cấp A tinh thần lực cấp S, là người có tư cách thừa kế nhất cả về thân phận và năng lực, vậy nên rất nhanh chóng được sắc phong làm Thái tử.
Thái tử này, là Hạ Phi.
“Hả?” Lúc Hạ Phi nghe xong tin này suýt nữa hất văng cốc nước trong tay, “Ba ngày nữa là đại điển sắc phong? Tuyên bố với bên ngoài tôi là Thái tử?!”
“Phải.” Chris nhìn chằm chằm nước trong tay hắn, yên lặng nhấc ghế ngồi lùi về sau ba bước, chỉ sợ hắn hất nước vào người mình, “Kết quả kiểm tra gen cũng đã chứng minh cậu là con của đại đế rồi, đương nhiên phải sắc phong thôi. Dù sao cậu cũng là đứa con trai duy nhất của ông ấy mà.”
Chris cũng cảm thấy chuyện này rất khó tin.
Hạ Kỳ cũng coi như là cha nuôi của Chris, cùng nhau làm cướp mấy trăm năm, đột nhiên lão đại kiêm cha nuôi biến thành tình nhân của đại đế, mà em trai nhỏ con của lão đại mười hai năm trước nhặt được về lại là con ruột của đại đế, còn là đứa duy nhất.
Trong nháy mắt cha nuôi biến thành Vương hậu, em trai nhỏ yêu nghiệt biến thành Thái tử, Chris cảm thấy cuộc đời vô cùng điên loạn.
“Đại điển sắc phong là cái gì?” Hạ Phi nhíu mày, “Còn cái gì mà tổ chức tiệc rượu, mời vương thất quý tộc các nước khác đến, sao tôi phải tham gia mấy cái này?”
Năng lực xã giao của hắn ở mức giá trị âm, bảo đi đánh nhau thì còn được nghe được, bảo tham gia tiệc rượu thì miễn dùm.
“Có chừng mực một tí đi.” Hai mắt Chris vẫn theo dõi nước trong tay Hạ Phi, nhìn đến nửa ngày vẫn thấy hắn không uống, thò tay cướp lấy tu một hơi cạn sạch, nói từ nãy đến giờ khát chết mất, “Bao nhiêu người muốn làm Thái tử mà còn không được kia kìa. Cậu không biết từ sau khi biết chuyện cậu là con trai đại đế có bao nhiêu gia đình quý tộc tức đến phát rồ à.”
“Mặc xác cái quái gì mà shit đại đế.” Hạ Phi lạnh mặt, “Tôi không muốn làm, ai thích thì đi mà làm.”
“Là Shute đại đế,” Chris sửa lại, “Người ta tốt xấu gì cũng là cha cậu đấy, cậu phải để cho ông ấy chút mặt mũi chứ.”
“Ông ta cần mặt mũi nhưng tôi không cần. Làm người thừa kế vừa khổ vừa nguy hiểm, phải đi huấn luyện chính quy, anh nghĩ tôi tham gia nổi cái thể loại đấy à? Hơn nữa người khác lúc nào cũng nhăm nhe cái ghế dưới mông mình, bày mưu tính kế lật đổ mình để leo lên, có khi bị giết lúc nào cũng không biết.”
Chris kinh ngạc nhìn hắn: “Sao hôm nay tự dưng lại biết nhiều thứ thế?”
Hạ Phi mặt không cảm xúc: “Đoán.”
Chris: “…”
“Đừng tưởng tôi không biết,” Hạ Phi lườm anh ta, “Anh nghĩ tôi lên làm Thái tử rồi thì cuộc đời anh sẽ nở hoa à? Anh là cướp đấy, có quan hệ họ hàng hang hốc quái gì với shit đại đế đâu.”
Hắn vẫn còn nhớ ngày đó khi bản thân và Hạ Kỳ đi đến nhà giam đón Chris và các anh em khác ra, Chris là tên khóc lóc thảm thiết nhất, bộ dạng ngu xuẩn đến không dám nhìn thẳng, hoàn toàn chẳng còn tí dáng vẻ uy phong lẫm liệt nào như lúc đi đánh cướp.
“… Là Shute đại đế,” Chris lần thứ hai sửa lời cho Hạ Phi, “Tôi suy nghĩ rất thực tế mà. Cậu nghĩ xem Shute đại đế thích lão đại như thế, yêu ai yêu cả đường đi, nhất định cũng rất thích cậu. Mặc dù cậu là partner sau này sẽ phải kén rể, nhưng kiểu gì vương vị chả đến tay cậu.”
Hạ Phi nghi ngờ: “Tôi tưởng vương vị truyền cho người có năng lực mạnh nhất trong cùng thế hệ?”
Chris buồn cười: “Thể chất A tinh thần lực S, cậu nghĩ cùng thế hệ với cậu còn có còn ai ưu tú hơn sao?”
Câu nói này thành công vuốt đuôi Hạ Phi.
Hắn là thiên tài tinh thần lực cấp S đấy…
——
Tinh hệ Jale là đế quốc lớn mạnh nhất ở Thôn Nha Tinh, thậm chí còn lớn mạnh hơn hơn cả Liên bang tinh hệ Daours. Mặc dù hai tinh hệ này là địch quốc, nhưng không phải lúc nào cũng trong trạng thái giương cung bạt kiếm. Lần đối đầu gần nhất vì tranh chấp quyền quản lý khu vực giáp ranh, cũng đã là chuyện của hơn năm trăm năm trước.
Hiện tại là thời bình, quan hệ giữa các tinh hệ cũng khá hòa hoãn, vậy nên phạm vi khách mời của đại điển sắc phong lần này rất rộng.
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh.
Ngày tổ chức đại điển sắc phong, từ sáng sớm Hạ Phi đã bị dựng dậy thay quần áo, tha đến giáo đường hoàng gia.
Nguyên một buổi sáng, thể chất cấp A của hắn cũng không chịu nổi. Không phải cơ thể mệt, mà là tâm tình mệt. Suốt mất tiếng cứ đứng đờ ra đấy, không đứng thì ngồi, không ngồi thì quỳ, nghe người chủ trì làm lễ lải nhải một đống lời lẽ thừa thãi đến phát chán. May mà còn có shit… ờm, Shute đại đế mỉm cười đứng cạnh chống đỡ cả buổi.
Ba mình thì kiên quyết không chịu thò mặt ra, chắc là còn đang ngủ say sưa trong vương cung rồi.
Hạ Phi vô cùng đố kỵ. Hắn cũng muốn ngủ!
Đến giữa trưa nghi thức sắc phong cuối cùng cũng kết thúc, sau đó là tiệc tối kéo dài ba ngày liên tục.
Hoặc đúng hơn phải gọi là đại hội xem mắt.
Hạ Phi cực kỳ muốn chém người, nhưng lại phải nhịn xuống, nhiều người tham gia như thế, hắn vẫn phải giữ chút mặt mũi cho đại đế, chỉ có thể ở trong lòng điên cuồng giày xéo người cha này.
Mẹ nó vừa mới nhận về đã vội vàng muốn gả hắn đi… Không đúng, là vội vàng muốn cho hắn cưới vợ, nhưng rõ ràng bản thân mình đã đồng ý đâu!
Shute đại đế cũng cảm nhận được oán khí nghi ngút của Hạ Phi, nhân lúc không có ai đế ý kéo hắn ra một góc giải thích mục đích chủ yếu của bữa tiệc này.
“Thực ra cái này chỉ là quy trình thôi, hiểu không? Năm đó lúc ta bị sắc phong cũng đều phải làm hết mấy cái thủ tục này, đại hội xem mắt… không phải, mục đích của tiệc tối chủ yếu là để giao lưu làm quen với các partner ưu tú, trường hợp của con thì phải đổi thành captain. Nếu tìm được người phù hợp thì tốt, không tìm được cũng không sao, cũng không ai ép con phải kết hôn ngay.”
“Vậy ạ,” Hạ Phi trầm ngâm gật đầu, “Nói thế thì con không tham dự cũng được đúng không?”
“Cái này…” Shute nghẹn lời, “Vẫn phải tham dự chứ… Mặc dù năm đó ta cũng kiếm cớ trốn trong phòng nghỉ gần cả buổi.”
“Cảm ơn đề xuất của cha, à không, phụ vương.” Hạ Phi thân thiết vỗ vai đại đế.
Shute khóe khóe miệng co rút, có ảo giác hai tiếng phụ vương này nghe vô cùng biệt nữu…
Trời còn chưa tối hẳn, đại hội xem mắt đã bắt đầu, captain từ rất nhiều tinh hệ tụ hội về đây bắt đầu lục đục kéo đến.
Hạ Phi trốn ở khu nghỉ phía sau chăm chú nhìn từng vị khách đang đi vào đại sảnh.
Trai đẹp có cơ bắp, gái xinh có cơ bắp, trai xấu cũng có cơ bắp, gái vô cùng xấu cũng có cơ bắp…
Mẹ nó sao toàn cơ bắp nhung nhúc thế này!
Da mặt Hạ Phi co rút, cảm giác sắp tắc thở mà chết.
Toàn loại người gì thế này… So với anh em vai u thịt bắp trong đoàn còn biến thái hơn, làm sao hắn dám đi ra ngoài đây…
Các quốc gia rất hiếm khi có người kế vị là partner, đến 90% đều là captain, chỉ có hoàng thất nào không có captain, mới phải xét đến các đối tượng khác, mà trường hợp như thế cũng vẫn vô cùng hi hữu. Nếu người thừa kế là partner, sau đại hội xem mắt captain được chọn kết hôn nhất định phải lưu lại tinh cầu Jale làm Vương phu, tương đương với việc sẽ phải từ bỏ quốc tịch nguyên bản, ở rể tại đây, ghi tên vào gia phả hoàng thất.
Chính vì vậy các tinh hệ khác thường sẽ không cử người ưu tú trong vương thất đến tham dự, mà chỉ chọn một vài người có điều kiện tương đối tốt để cử đi. Ở thôn nha tinh chủng tộc càng mạnh thì vẻ ngoài càng đẹp, vậy nên nhan sắc của các vị khách này hoàn toàn không thể so với chủ nhà Anh Phù tộc. Tốt xấu gì trong số cơ bắp ngồn ngộn này cũng còn có trai xinh gái đẹp, nếu như ai ai cũng từ mức xấu đến vô cùng xấu, Hạ Phi chắc sẽ phá sập đại sảnh mất.
Shute đại đế đứng cạnh hắn cũng vô cùng kinh hãi. Rõ ràng lúc trước đại hội xem mắt của mình đều là mỹ nam mỹ nữ tham gia, sao đến lượt con trai lại biến thành đại hội khoe cơ bắp thế này?
Hạ Phi trốn ở phía sau mãi cuối cùng cũng không tránh khỏi số mệnh phải ra chào đón một đám cơ bắp nhung nhúc.
Hắn vừa xuất hiện, tập thể cơ bắp đều ngây người. Shute đại đế đã đẹp như vậy, không ngờ Thái tử lại yêu nghiệt thế này…
Lại còn là partner!
Tập thể cơ bắp cảm thấy mùa xuân của mình đã tới rồi, điên cuồng dùng ánh mắt vẫy gọi: Chọn tôi chọn tôi chọn tôi!
Hạ Phi vừa bước từ trên bục xuống đã bị ánh mắt bốn phía bao vây.
May mà không phải bị cơ bắp bao vây.
Cơ mặt hắn giật giật, cứng ngắc kéo khóe miệng, bắt đầu chào hỏi khách khứa. Những người kia mặc dù ánh mắt nóng rực như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, nhưng vì đều là con cháu gia đình quý tộc, đây lại là tiệc tối của hoàng gia Đế quốc, cuối cùng cũng không có hành vi bất thường nào.
Rượu quá ba tuần, Hạ Phi bắt đầu hơi chóng mặt.
Hắn rất uống ít rượu, tỉnh dậy chưa được hai năm lại bước vào kỳ tiến hóa nên Hạ Kỳ cũng không cho hắn động vào thứ này mấy, hiện tại vừa nhấp ba ngụm tầm mắt đã mơ hồ.
Hạ Phi nhân cơ hội này tìm cớ tránh đi một lúc, được thị vệ hộ tống về phòng nghỉ sau đại sảnh.
Hắn dặn dò thị vệ đi lấy cho mình trà giải rượu, xoay người định đẩy cửa vào phòng.
Chỉ là hắn vừa quay người đi, không khí phía sau đột nhiên dao động. Hạ Phi giơ tay đỡ, nhưng tốc độ của người nọ còn nhanh hơn hắn, đẩy thẳng hắn vào phòng, bản thân người kia cũng vào theo.
“Ầm” một tiếng, cửa phòng đóng sập lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất