Bắt Lấy Nam Chính Quỷ Vương Của Tôi

Chương 30: Nam chính khiến tôi phải suy nghĩ nhiều

Trước Sau
Trong những ngày tiếp theo, Diêu Thẩm giữ trong lòng và cố gắng lý giải những suy nghĩ của chính mình, quay các cảnh của mình bằng hết khả năng của mình, nhưng phớt lờ mọi lời mời đi chơi từ các diễn viên khác. Cậu thậm chí không bắt đầu bất kỳ cuộc chiến nào với Tân Hổ Lỗi.

Cậu quá bận rộn để hiểu rõ Tân Hổ Lỗi để khó chịu với sự tồn tại của anh ta.

Một mặt, cậu đã bác bỏ thực tế rằng ma quỷ chiếm phần lớn trong 'Sư tôn' - nhưng bản thân Hệ thống cho rằng đó là hư cấu và nên tập trung vào Tân Hổ Lỗi, một con quỷ thực sự.

Hệ thống đã lừa dối cậu hay chỉ là hắn không biết? Cậu ta im lặng đến lạ lùng.

Mặt khác, nếu thậm chí một nửa số sự kiện trong tiểu thuyết thực sự xảy ra, Diêu Thẩm có thể buộc phải cảm thấy có chút đồng cảm với Tân Hổ Lỗi - chỉ một chút.

Và nếu các sự kiện trong tiểu thuyết dù chỉ là sự thật một chút, thì nó đặt ra câu hỏi Tân Hổ Lỗi chính xác là ai? Chỉ là một người ngoài cuộc cho tất cả... hay một trong những nhân vật chính?

Với cách anh ta nói về Yến Thư Nghị, Diêu Thẩm có chiều hướng tin rằng anh ta là Tạ Huân -- nhưng cậu thực sự không thể hiểu được sự thay đổi trong tính cách. Tạ Huân là người gắt gỏng, nóng nảy và dễ bùng nổ đến mức khó có thể thấy sự tương đồng nào giữa hắn ta và Tân Hổ Lỗi lạnh lùng và bình tĩnh.

Nếu anh ta là Tạ Huân, thì còn có một câu hỏi lớn hơn: Yến Thư Nghị đang ở đâu?

Rõ ràng là hai người họ đã yêu nhau và cuốn tiểu thuyết có một kết thúc có hậu. Sau một chuỗi sự kiện lòng vòng với nhiều lần giả chết, Tạ Huân và Yến Thư Nghị đã 'ở bên nhau mãi mãi'.

Vậy thì nếu Tân Hổ Lỗi là Tạ Huân thì tại sao anh ta lại đóng vai diễn viên thay vì sống hạnh phúc mãi mãi với Yến Thư Nghị?

Trừ khi đó cũng không phải là sự thật?

Diêu Thẩm càng nghĩ càng đau đầu.

Cậu đang ăn trưa một mình trong phòng ăn, chìm đắm trong những suy nghĩ hỗn loạn của chính mình thì một cái khay rơi độp xuống trước mặt cậu.

Diệp Phương ngồi xuống đối diện cậu với vẻ mặt nhăn nhó, đôi lông mày thanh tú nhíu lại của cô có chút lo lắng.

“Chúng tôi đã lo cho anh lắm đấy, ca,“ cô nói và gắp đồ ăn của mình. “Dạo này anh đã thực sự rất chống đối xã hội đó, đây là lần đầu tiên anh dùng bữa bên ngoài xe bảo mẫu của mình sau ba ngày.”

Đó là vì cậu hy vọng có thể trộm nhìn thấy Tân Hổ Lỗi, và quan sát anh ta từ xa. Diêu Thẩm tin rằng cậu chỉ cần chú ý đủ kỹ càng đến anh ta thì cậu có thể học được điều gì đó hữu ích.



“Xin lỗi, tôi đang bận suy nghĩ nhiều chuyện,“ Diêu Thẩm nói, nở một nụ cười trấn an với cô.

Cô bặm môi dưới và vươn tay qua bàn để vỗ nhẹ vào mu bàn tay anh. “Có phải là về Tân lão sư không?”

Cậu phải mất một lúc để nối các điểm và nhớ rằng Diệp Phương tin rằng anh ấy cậu và Tân Hổ Lỗi đang có quan hệ tình cảm, và rồi cô ấy đã bắt đầu một tràng giận dữ.

“Ca ca không nên để ý tới những lời nói trên mạng. Tôi chắc chắn tình cảm của Tân lão sư là thật.”

Diêu Thẩm gần đây không chú ý đến bất cứ điều gì ngoại trừ nhiệm vụ thu thập càng nhiều thông tin càng tốt về Thập Thập và 'Sư tôn, đệ tử này buộc phải giết người.'

Nó gần như khiến cậu rơi vào vòng suy đoán của người hâm mộ, và fanfic +18 trong đó Tạ Huân khiến Yến Thư Nghị mang thai với sức mạnh 'hạt giống quỷ' của anh ấy -- được viết hay bất ngờ, nhưng rõ ràng không phải là nguồn của bất kỳ thông tin xác thực nào.

Ngoài ra, cậu còn đang phải cố gắng để không chìm đắm trong nỗi sợ hãi hiện hữu.

Cậu chỉ muốn có một công việc diễn xuất đàng hoàng, cậu không yêu cầu bất cứ điều gì trong số này.

“Phải, không sao đâu, mọi thứ đều ổn,“ Diêu Thẩm nói, hy vọng có đủ sức thuyết phục để Diệp Phương bỏ qua vấn đề này.

Cô ấy gật đầu và cả hai cùng ăn đồ ăn của mình trong im lặng.

“Chỗ này có người ngồi chưa?” một giọng mạnh mẽ hỏi.

Diêu Thẩm nhìn lên và thấy Tân Hổ Lỗi đang đứng bên cạnh cậu với một cái khay trên tay.

Chỗ ngồi rất là chưa có ai ngồi.

Đặc biệt là sau khi Diệp Phương đứng dậy và rời khỏi bàn. “Tôi vừa định rời đi,“ cô nói, bước đi mà không nói thêm lời nào.

Tân Hổ Lỗi nhìn cô đi với vẻ mặt khó hiểu. “Cô ấy thậm chí còn chưa ăn xong.”

“Ừ, phải rồi,“ Diêu Thẩm lau miệng và vo tròn chiếc khăn giấy vừa dùng trước khi ném nó xuống khay, “cô ấy cảm tưởng là chúng ta đang có một chuyện tình lãng mạn ở nơi làm việc và không muốn xen vào.”

“Cô ấy thật tốt bụng làm sao,“ Tân Hổ Lõi nói trong khi chất đầy hạt vừng vào bát cơm của mình.



Diêu Thẩm hoàn toàn không thể biết liệu anh ta có đang tỏ ra giả tạo hay không.

“Chúng ta không có hẹn hò,“ Diêu Thẩm nói, đôi mắt mở to không chớp.

Tân Hổ Lôi gật đầu. “Tôi nhận ra rồi. Thật khó, vì cậu luôn tránh mặt tôi.”

Diêu Thẩm trở nên yên tĩnh. Cậu có cơ hội ở đây để tìm hiểu thêm về Tân Hổ Lỗi, nếu cậu thông minh về điều đó.

Cậu chỉ cần thận trọng và từ từ đề cập đến vấn đề cho đến lúc thích hợp.

“Anh có biết gì về tác giả của 'Sư tôn, đệ tử này buộc phải giết người' không?”

Ah, thất bại từ bước đầu.

Một tia cảm xúc hiếm hoi lướt qua mắt Tân Hổ Lỗi trước khi bị dập tắt một cách tàn nhẫn khi anh ta một lần nữa biến các đường nét trên khuôn mặt thành chiếc mặt nạ không cảm xúc hoàn hảo. “Tại sao cậu lại hỏi?”

“Ừm, tôi đang làm một số nghiên cứu để cố gắng hiểu rõ hơn về tính cách của Yến Thư Nghị, anh biết mà?” cậu nói, nhấp một ngụm trà để câu giờ cho mình nảy ra điều gì khác để nói. “Tôi chỉ nghĩ là thật kỳ lạ, sao có quá ít thông tin về tác giả của một cuốn tiểu thuyết nổi tiếng như vậy.”

Ngay cả khi anh ta không tin cậu, ít nhất Tân Hổ Lỗi cũng sẽ cố gắng giả vờ như vậy, lặng lẽ ậm ừ khi Diêu Thẩm kết thúc lời giải thích.

“Để trả lời câu hỏi của cậu: Tôi không biết nhiều, nhưng tôi cũng rất muốn tìm hiểu thêm.”

Lời nói của anh gần giống như một lời hăm dọa, nhưng Diêu Thẩm không có thời gian để suy ngẫm về ẩn ý đằng sau chúng khi cậu nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

[Chúc mừng chủ nhân đã tiến gần hơn 15% đến với Quỷ vương. Đã mở khóa phần thưởng thứ ba: Tầm nhìn ban đêm]

Hệ thống vừa nói xong thì Diêu Thẩm nhìn thấy một khối gai màu vàng nhấp nhô trên vai Tân Hổ Lỗi, nơi mà cậu chắc chắn rằng không có gì cách đây một phút trước.

Cạu hét lên một tiếng giật mình và lùi lại trong sự ghê tởm, đánh giá quá cao sự chắc chắn của chiếc ghế nhựa mà cậu đang ngồi.

Cậu chỉ có thể cố gắng bám vào mép bàn khi cậu chuẩn bị ngã về phía sau, trong khi Tân Hổ Lỗi và sinh vật trên vai anh ta cùng nhìn về phía cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau