Trọng Sinh 80: Gả Cho Lão Đại Lắm Tiền, Bắt Đầu Vả Mặt Tra Nam
Chương 23:
Tóm lại, lần này náo loạn với Phùng Mai, tiền lương của cô cũng đừng mong có thể lấy lại được. Cô cũng không cần tiền lương trước kia nữa, coi như là báo đáp công ơn dưỡng dục mấy năm qua.
Nghe vậy đôi mắt lấp lánh của Quý Hoài Chi cong lên, có thể cảm nhận rất rõ ràng tâm trạng vui vẻ của anh, anh vươn tay ra, xoa xoa mái tóc của cô: “Đồ ngốc, làm vợ của anh rồi em có thể tiêu tiền của anh mà?”
Nói xong mũi chân lại xoay một vòng, đi về phía quán ăn sáng đối diện.
Lê Dương đứng tại chỗ không kịp phản ứng: “Không đi quán trà nữa sao?”
Quý Hoài Chi ngoái đầu nhìn lại, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào sườn mặt anh, khiến cho nét mặt anh thoạt nhìn dịu dàng hơn nhiều: “Không phải em nói muốn tiết kiệm tiền cho anh sao?”
Lê Dương “À” một tiếng, vui vẻ đi theo.
Hai người ăn sáng xong, Lê Dương không đến ngay nhà Quý Hoài Chi mà quay về nhà mình lấy đồ.
Tuy nói là không đáng tiền, nhưng mua lại một lần nữa cũng là một khoản chi tiêu, hiện tại cô nghèo đến mức không có tiền mua nổi một cọng lông.
Chỉ là không nghĩ tới, cô mới vừa vào sân liền nhìn thấy trên đất rải rác đầy quần áo, còn có khăn mặt, giày dép ném loạn hết lên, thậm chí phía trên còn có rất nhiều dấu chân dơ bẩn.
Nhìn cảnh tượng trước mặt, Lê Dương không khỏi tức giận đến mức bật cười.
“Ơ, nhìn xem là ai đã trở lại rồi.” Giọng nói trần ngập sự trào phúng vang lên, quả nhiên là Lê Diệu Tổ đang dựa vào cánh cửa cắn hạt dưa, vênh váo tự đắc nhìn cô.
Lê Dương chỉ liếc hắn một cái, liền khinh thường ngồi xổm xuống nhặt quần áo.
“Tao đang nói chuyện với mày, mày không nghe thấy sao?” Vốn những chàng trai mười sáu, mười bảy tuổi luôn tỏ ra kiêu ngạo, khi thấy Lê Dương không thèm để ý tới mình, Lê Diệu Tổ đi tới vỗ nhẹ vào quần áo trên tay cô, không chút nghĩ ngợi đẩy cô một cái.
Lê Dương không kịp đề phòng, bị Lê Diệu Tổ đẩy cho lảo đảo, đặt mông ngồi xuống đất.
Khuôn mặt cô trầm xuống, lạnh lùng nhìn hắn: “Ở đâu vui vẻ thì chị đi, nếu em còn quậy nữa chị sẽ không khách khí.”
Cho tới bây giờ Lê Diệu Tổ cũng chưa từng thấy Lê Dương mạnh mẽ như vậy, hắn nhớ lại đêm qua bị cô mắng cho một trận, tính tình cũng nổi lên.
Nghe vậy đôi mắt lấp lánh của Quý Hoài Chi cong lên, có thể cảm nhận rất rõ ràng tâm trạng vui vẻ của anh, anh vươn tay ra, xoa xoa mái tóc của cô: “Đồ ngốc, làm vợ của anh rồi em có thể tiêu tiền của anh mà?”
Nói xong mũi chân lại xoay một vòng, đi về phía quán ăn sáng đối diện.
Lê Dương đứng tại chỗ không kịp phản ứng: “Không đi quán trà nữa sao?”
Quý Hoài Chi ngoái đầu nhìn lại, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào sườn mặt anh, khiến cho nét mặt anh thoạt nhìn dịu dàng hơn nhiều: “Không phải em nói muốn tiết kiệm tiền cho anh sao?”
Lê Dương “À” một tiếng, vui vẻ đi theo.
Hai người ăn sáng xong, Lê Dương không đến ngay nhà Quý Hoài Chi mà quay về nhà mình lấy đồ.
Tuy nói là không đáng tiền, nhưng mua lại một lần nữa cũng là một khoản chi tiêu, hiện tại cô nghèo đến mức không có tiền mua nổi một cọng lông.
Chỉ là không nghĩ tới, cô mới vừa vào sân liền nhìn thấy trên đất rải rác đầy quần áo, còn có khăn mặt, giày dép ném loạn hết lên, thậm chí phía trên còn có rất nhiều dấu chân dơ bẩn.
Nhìn cảnh tượng trước mặt, Lê Dương không khỏi tức giận đến mức bật cười.
“Ơ, nhìn xem là ai đã trở lại rồi.” Giọng nói trần ngập sự trào phúng vang lên, quả nhiên là Lê Diệu Tổ đang dựa vào cánh cửa cắn hạt dưa, vênh váo tự đắc nhìn cô.
Lê Dương chỉ liếc hắn một cái, liền khinh thường ngồi xổm xuống nhặt quần áo.
“Tao đang nói chuyện với mày, mày không nghe thấy sao?” Vốn những chàng trai mười sáu, mười bảy tuổi luôn tỏ ra kiêu ngạo, khi thấy Lê Dương không thèm để ý tới mình, Lê Diệu Tổ đi tới vỗ nhẹ vào quần áo trên tay cô, không chút nghĩ ngợi đẩy cô một cái.
Lê Dương không kịp đề phòng, bị Lê Diệu Tổ đẩy cho lảo đảo, đặt mông ngồi xuống đất.
Khuôn mặt cô trầm xuống, lạnh lùng nhìn hắn: “Ở đâu vui vẻ thì chị đi, nếu em còn quậy nữa chị sẽ không khách khí.”
Cho tới bây giờ Lê Diệu Tổ cũng chưa từng thấy Lê Dương mạnh mẽ như vậy, hắn nhớ lại đêm qua bị cô mắng cho một trận, tính tình cũng nổi lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất