Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch)

Chương 37: Cậu Khát Vọng Sức Mạnh Không?

Trước Sau
Không biết quyển sách này được làm từ vật liệu gì mà trải qua bao nhiêu năm tháng vẫn không hề bị mục nát, chữ viết trên đó sạch sẽ như mới, không bị nhiễm chút bụi bặm nào.

Wayne nhìn thấy hình vẽ ngôi sao sáu cánh trên bìa sách, liên tưởng đến một trong ba cánh cửa sắt trong phòng tập thể hình, suy đoán quyển sách này là sách ma pháp.

Tuyệt vời, cuối cùng cũng tới thời rồi!

Wayne đã đọc không ít tiểu thuyết, tình huống hiện tại của hắn giống y hệt như nhân vật nam chính phát tài quật khởi, đánh bậy đánh bạ tiến vào sơn động, nhặt được bí tịch thần công đại thành, đi ra ngoài quẹo trái, một đường đánh mặt thu em gái, cuối cùng vô địch thiên hạ thống nhất giang hồ.

Tuy rằng từ võ hiệp chuyển kênh đến phương tây kỳ ảo, nhưng không có vấn đề gì lớn, có biến hóa thế nào thì cũng sẽ không rời bản chất, kịch bản đông hay tây thì thực ra đều có cùng một ý, thậm chí phương tây còn trực tiếp hơn một chút.

Wayne cầm đèn pin tìm kiếm cơ quan, tìm thấy được một hàng chữ ở bên dưới mặt ghế.

"Quỳ ta trăm lượt, được ta truyền thừa, nhận ta làm thầy, tuân theo lệnh ta..."

Tri thức về môn phiên dịch vô cùng uyên thâm, đây không phải là nguyên thoại, nhưng Wayne phiên dịch ra không sai biệt lắm chính là ý này.

"Hình như trước đây mình đã từng thấy kịch bản này ở đâu đó rồi thì phải!"

Wayne khinh bỉ một câu, nghe lời vị nhân huynh này, phải quỳ lạy trăm lần, tiếp đó còn phải bái sư nghe theo mệnh lệnh, mới được truyền thừa sách ma pháp.

Quỳ là không thể nào quỳ, hơn nữa, một đầu gối đối với quốc vương, hai đầu gối đối với tín ngưỡng, bên này không thịnh hành quỳ gối với giáo viên, hắn hô một câu: "Sư phụ trên cao, nhận đệ tử một lạy."

Nói xong, hắn giả vờ giả vịt cong eo, sau đó bật nhảy tại chỗ.

Hắn suy đoán cơ quan ở ngay bên dưới mặt đất, nhảy một trăm lần cũng có hiệu quả y như quỳ lạy một trăm lần, đúng như suy đoán, hắn nhảy gần mười cái đã thành công chạm vào cơ quan.

Dây leo quấn quanh tượng lập tức như là rắn độc tản ra bốn phía xung quanh, tượng đá tay cầm sách ma pháp từ từ đứng lên, nhìn xem thân hình, có vẻ như là một vị nữ tính mặc pháp bào liền mũ.

Cú mèo đen vỗ cánh bay đi, trong miệng phát ra tiếng gru gru sợ hãi.

Tượng đá nhấc chân bước xuống khỏi chỗ ngồi, động tác cứng nhắc vươn hai tay đưa sách ma pháp đến trước mặt Wayne, dáng vẻ trang trọng đúng là có vài phần cảm giác đang thực hiện nghi thức truyền thừa.

Wayne hơi sửng sốt một chút, suy nghĩ người cũng đã chết rồi, thế là quỳ một gối xuống xem như là bày tỏ một chút tôn trọng với vị sư phụ từ trên trời rơi xuống này.

Suy nghĩ theo một hướng khác, dù sao người cũng đã chết rồi, quỳ hay không quỳ cũng giống nhau, không cần phải tận sức chạy theo hình thức bề ngoài, sự tôn trọng đặt ở trong lòng là được.



Hắn mặt dày nhận lấy sách ma pháp, đang vui vẻ chuẩn bị lật sách ra xem thử, lại nghe được tượng đá chậm rãi mở miệng: "Cậu đã nhận lấy sách ma pháp của ta, sau này chính là đệ tử của ta, phải ngoan ngoãn nghe theo sư phụ phân phó, không cho phép đổi ý."

Mẹ ơi, còn có thể mở miệng nói chuyện!

Wayne trừng to mắt, ôm sách ma pháp gật đầu liên tục, sư phụ đi thong thả, đệ tử liền không tiễn.

Sư phụ tại sao ngài còn chưa đi, ngài mau đi đi chứ!

Đi là không thể nào đi, bề mặt tượng đá tróc ra từng mảnh đất đá, dần dần lộ ra thân thể duyên dáng xinh đẹp bên trong, pháp sư mặc trường bào liền mũ, có nhiệt độ cơ thể, có hô hấp, rõ ràng là còn sống.

Cú mèo đen vỗ cánh đáp xuống bả vai nữ pháp sư, cúi đầu chui vào, biến mất ở trong pháp bào.

Nữ pháp sư kéo mũ trùm xuống, tóc ngắn, khuôn mặt tinh xảo, rõ ràng là khuôn mặt của Xifei.

Wayne: (一 `′ 一)

Hắn không tin, lấy đèn pin soi soi chiếu chiếu, xác nhận không nhầm, đích thực là Xifei • Valentin.

Hóa ra cô lại là ma pháp sư?!

"Wayne, mặc dù lần bái sư này hơi qua loa, cậu cũng cực kỳ thiếu thành ý, nhưng trước đó cậu đã thông qua khảo nghiệm của ta, đã chứng minh được phẩm hạnh mình, cậu nhận quyển sách ma pháp này, sau này chính là đệ tử của ta."

Xifei khẽ mỉm cười, hạ thấp giọng dụ dỗ: "Thế nào, nhìn thấy chân tướng thế giới này, có phải bắt đầu cảm thấy khát vọng sức mạnh hay không?"

Người trẻ tuổi, cậu khát vọng lực lượng không?

Kịch bản này vẫn là rất cũ kỹ, Wayne hơi nguýt mắt một cái, giơ tay quơ quơ trước mặt Xifei, một sợi ma lực tinh khiết tràn ra, trong nháy mắt liền cắt đứt tiết tấu Xifei làm màu nhận học trò.

"Ngài tới chậm, đã có người nói cho tôi biết chân tướng về thế giới này."

"Cậu lại là một ma pháp sư?!"

Xifei sững sờ tại chỗ, ở chung một ngày, bà hoàn toàn không phát hiện ra dấu vết ma lực trên người Wayne.



Điều này không có gì lạ, rất nhiều ma pháp sư ưu tú đều có thể thu liễm khí tức, biểu hiện ra ngoài không khác gì với người bình thường.

Sự kinh ngạc của bà là về ma lực của Wayne, mặc dù không nhiều, nhưng lại hoàn toàn tinh khiết.

Số lượng ma lực vô cùng ít hỏi nói rõ Wayne vừa mới tiếp xúc ma pháp chưa được bao lâu, ma lực ẩn tính, rất khó bị quan sát, độ tinh khiết thể hiện rõ cậu ta là một thiên tài.

Giáo viên ưu tú, các bậc phụ huynh quỳ tìm kiếm cơ hội, học sinh ưu tú, trường học cung cấp học bổng cũng muốn tranh đoạt được một người.

Nếu như thế, phải thay đổi chiêu bài thu nhận học trò một chút, Xifei thầm nghĩ khó giải quyết, làm không tốt bà còn phải tạo áp lực để đoạt lấy Wayne từ trong tay một vị ma pháp sư khác.

Vừa tới Lundan đã cướp người, có thể gây ra ảnh hưởng không tốt hay không?

Xifei phất tay dựng lên một bức tường đất, chặn lối ra khỏi hang động, hai con ngươi lập lòe ánh lửa màu xanh nhạt, nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Wayne, nói thật đi, sư phục của cậu là ai, ai dẫn cậu bước lên con đường ma pháp?"

"Không có sư phụ."

"Không thể nào…

"Thực sự không có sư phụ, tôi được một kẻ xui xẻo bị nguyền rủa gieo hạt giống ma lực vào trong cơ thể, sau đó, tôi liền tìm được ma lực của mình." Wayne trả lời đúng sự thực, bỏ qua tính danh của kẻ xui xẻo bị nguyền rủa kia.

Lúc này hắn còn đang hết sức kinh ngạc về thân phận ma pháp sư của Xifei, vừa là nhà thiết kế thời trang, lại vừa là ma pháp sư, lo liệu hết được mọi việc à?

"Cậu đã nắm giữ ma lực bao lâu?"

"Chưa được mấy ngày, ngay vào tuần này, nếu không phải rời khỏi Lundan, tôi đã báo danh lớp học ban đêm rồi."

"..."

Lớp học ban đêm là nơi quỷ quái gì, xứng với cậu sao!

Xifei trầm mặc không nói gì, một lần dẫn đạo ma lực vô cùng hoang đường, thủ đoạn dẫn dắt đơn giản đến thô ráp, rõ ràng cũng không phải là một vị ma pháp sư cường đại.

Rất tốt, nếu đối phương đã mặc kệ Wayne không quan tâm, tùy ý để Wayne mò mẫm tản bộ ở bên ngoài, vậy bà sẽ không khách khí.

Nữ thần trên cao, môn đồ này có thể phát triển!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau