Chương 28: Quyến rũ (2) (Thịt sương sương)
Nhìn Nam Cung Mộ một lúc, Chu Tước lại chủ động hôn lên môi anh một cái, nhưng anh đã nhanh chóng ôm lấy eo của cô, kéo cơ thể của cô ngã xuống về phía của anh, lại còn cố ý hôn nhẹ lên cổ của cô, nhỏ giọng nói:
- Bé cưng, em thật sự rất biết cách hành hạ người khác đó.
Đột nhiên lúc này Chu Tước lại cắn lên vai của anh một cái, có vẻ như cũng đau đấy! Nhưng Nam Cung Mộ vẫn cưng chiều xoa xoa đầu của cô, sau đó còn phì cười, nói:
- Bé cưng, em cắn người như vậy là không được đâu... Sau này chỉ được cắn anh thôi đấy!
Chu Tước nghe xong cũng chỉ phì cười, sau đó cô lại trèo lên ngồi trên đùi của anh, tiếp theo đó là dùng hai tay giữ gương mặt của anh lại, xoa nắn để nó biến dạng thành đủ thứ hình thù khác lạ, cuối cùng Chu Tước lại nói:
- Anh già thật đó!
Nam Cung Mộ: "..."
- Nhưng không sao, dù có già thì cũng là của em!
Nói xong Chu Tước lại hôn lên môi anh, lần này không chỉ đơn thuần là nụ hôn lướt qua mà là sự dây dưa không dứt, thậm chí cô còn đưa tay cởi bỏ áo của anh, nụ hôn đang nóng dần lên theo không khí xung quanh căn phòng. Đột nhiên Nam Cung Mộ lại bế cô lên, nhẹ nhàng đặt cô lên bàn, sau đó lại chống tay xuống bàn và hôn điên cuồng.
Đương nhiên Chu Tước cũng vòng tay ôm lấy cổ anh rồi nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn kịch liệt đó, đến khi đã không còn đủ dưỡng khí thì hai người cũng lưu luyến mà buông nhau ra. Nhìn anh một cái, cô lại phì cười, sau đó lại hôn nhẹ lên gương mặt của cô, nhỏ giọng thì thầm vào tai anh, nói:
- A Mộ, đến đây!
Vốn dĩ Nam Cung Mộ còn chưa hiểu chuyện gì và ý của Chu Tước là gì, thì cô đã bước xuống từ bàn máy tính, sau đó là nắm lấy thắt lưng của anh rồi đi qua một cánh cửa, cuối cùng là vào phòng của cô. Anh nhìn cô mà chỉ biết cười bất lực, thật sự nhiều khi anh không biết mình có phải là chủ hay cô mới là chủ nữa.
Chẳng có ai mà lôi anh xềnh xệch như vậy đâu.
Tuy nhiên, đây là con chim xinh đẹp của anh, nên anh cũng cam tâm tình nguyện!
Đi vào đến phòng, Chu Tước đã trực tiếp đẩy anh lên giường rồi trèo lên người anh, hành động của cô cũng khiến cho Nam Cung Mộ hơi ngạc nhiên, anh cũng không hiểu tại sao hôm nay bé cưng lại chủ động như thế này nữa....
Nói thăng ra thì anh có hơi lo rồi đó.
Bé cưng, em định làm gì vậy?Anh nói xem?Đột nhiên Chu Tước lại cởi thắt lưng của anh ra, tiếp theo cô lại đem thắt lưng đó trói tay anh, trong khi Nam Cung Mộ còn tưởng rằng con chim xinh đẹp này chắc là lại định trêu cho anh hưng phấn rồi bỏ rơi anh đây mà, nhưng mà tiếp theo đó cô lại đưa ngón tay chạm nhẹ lên ngực anh, thậm chí còn cười rất thích thú, nói:
- So với Bạch Hổ thì có vẻ như nhỏ hơn một chút. I
Nam Cung Mộ nhíu mày, anh lại nói:
Em nhìn Bạch Hổ?Cũng không hẳn là nhìn, bình thường lúc bọn họ tập luyện đều không mặc áo mà, chỉ là vô tình nhìn thấy thôi.Nam Cung Mộ: "..." Sau này phải in cái quy định mới được, tập luyện không được cởi áo! (
Dừng một chút, Chu Tước lại di chuyển xuống bụng của anh, sự uyển chuyển đó cùng với ngón tay thon dài cũng làm cho Nam Cung Mộ cảm thấy có chút rạo rực, nhưng rồi cô lại nói:
- Nhưng ít nhất thì cơ bụng của anh đẹp hơn cái tên nửa rắn nửa rùa kia.
Nam Cung Mộ: "..." Cho ai chưa biết thì ẻm đang nói đến Huyền Vũ đó cả nhà.
- Bé cưng, em so sánh anh với đám thú đó thì anh sẽ buồn đó.
Đám thú nào đó: ".." Lão đại cũng làm tụi tui buồn đó!
Chu Tước khi này cũng chỉ mỉm cười, sau đó cô còn giúp đỡ Nam Cung Mộ cởi hết quần áo cả, chỉ chừa lại cho anh một chiếc quần nhỏ đủ để che chắn cái thứ bên dưới. Có lẽ cả đời của Nam Cung Mộ cũng không ngờ bản thân sẽ có ngày này.
Nhưng hình ảnh tiếp theo chính là Chu Tước tự mình cởi quần áo, lại còn là ngồi trên bụng anh nữa chứ, cái hình ảnh tuyệt vời này cũng đủ rồi... Nam Cung Mộ có thể chết rồi!
Sau khi đã cởi xong, Chu Tước lại đưa ngón tay chu du khắp cơ thể của anh, đầu tiên là bụng, sau đó là lên ngực, rồi lại chạm vào cổ của anh, tiếp theo là chạm đến gương mặt của anh. Cô nói:
A Mộ, anh nói xem chúng ta phải làm gì tiếp theo?Bé cưng, cởi trói cho anh, anh sẽ dạy em.Chu Tước mỉm cười, cô đưa tay chạm vào bàn tay của anh, nhưng rồi cô lại nói:
Sân chơi này là của em, anh cứ ngoan ngoãn nằm đó là được rồi.Bé cưng, vậy em cứ cởi trói cho anh đi, anh hứa sẽ không làm gì đâu mà. Ngoan, cởi trói cho anh...Nhưng Chu Tước lại cười rất chi là quyến rũ, đôi mắt nhìn thấu hồng trần, nói:
- Lời đàn ông các anh ở trên giường... Chẳng đáng tin chút nào.
Nam Cung Mộ: "..." Cạn lời.
Nói thật thì đây là lần đầu tiên Chu Tước chủ động làm ở phía trên, nên cô cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Mà cái gì không biết thì mình phải học, nhưng Chu Tước học một, còn Nam Cung Mộ bị hành hạ đến mười. Chẳng có ai đời lại ngồi lên bụng của người yêu, trói người yêu, xong lại mở phim nóng lên xem, chẳng nhưng vậy mà còn đem Nam Cung Mộ ra so sánh với nam diễn viên phim người lớn mới ghê chứ. C)
Còn Nam Cung Mộ chỉ cần nhìn Chu Tước thôi đã đủ để bứt rứt khó chịu rồi.
Sau khi đã xem xong phim, Chu Tước cũng đã chú ý đến người anh em đang vô cùng rạo rực của anh, cô cũng nhanh chóng giúp nó được giải thoát, thậm chí là cô còn khá ngạc nhiên với cái thứ đó nữa kìa.
Trước khi em bé chạy trốn thì Nam Cung Mộ đã ngồi dậy, dù tay đã bị trói nhưng anh vẫn cố gắng vòng tay ôm lấy cô, sau đó kéo cô lại, nhỏ giọng nói:
- Bé cưng à, em đừng mong chạy.
Chu Tước lúc này cũng cố ý ôm lấy cổ anh, lại nhỏ giọng nói:
- Không chạy... Hôm nay sẽ thưởng cho anh.
(…..J
Cũng không biết là sau lời nói đó thì Chu Tước đã phải làm những việc gì, nhưng hiện tại cô đang từ từ bước vào giai đoạn chính thức của cuộc chơi.
Nhẹ nhàng đem cái thứ điên khùng đó đi vào bên trong, vì là cũng lâu rồi không ở gần nhau, lại gặp phải bạn trai có con hàng khủng nên cũng rất khó khăn, nhưng có lẽ do đây là Chu Tước chủ động nên cô vẫn có thể điều chỉnh lại để cô thoải mái nhất có thể.
Riêng Nam Cung Mộ nhìn thấy em bé đáng yêu nhà mình đang chật vật cũng không biết nên làm gì hơn, tới khi hạ bộ đã đi vào được một chút thì anh đã thấy trên trán chả Chu Tước lấm tấm mồ hôi. Đột nhiên anh lại nói:
- Bé cưng, không cần gượng ép bản thân như vậy.
Chu Tước đến đây còn lườm anh một cái, nam nhân này đúng là khẩu thị tâm phi, rõ ràng anh cũng rất khó chịu mà vẫn nghĩ cho cô, nếu đổi lại là người khác thì chẳng phải cứ thẳng tay đẩy cô xuống rồi thúc vào là xong co mà? Dù rằng Nam Cung Mộ bị trói tay, nhưng với sức lực của anh vẫn dư sức thoát khỏi, thậm chí là anh không cần tay cũng có thể đảo ngược lại tình thế mà!
Chỉ là tên này cố ý, muốn cô thoải mái nhất thôi.
Đột nhiên bị em bé lườm, Nam Cung Mộ cũng chỉ biết cười, sau đó anh liền hôn nhẹ lên môi cô, nhỏ giọng nói:
Bé cưng, anh cũng khó chịu lắm.Anh ngậm miệng lại đi... Anh không thấy... Em... Em đang cố gắng đây hả.
Nam Cung Mộ cũng cười đầy khốn khổ, anh biết là cô khó khăn rồi, nhưng mà thằng em của anh cũng khó khăn lắm chứ... Nếu không phải sợ cô bị thương thì anh đã thẳng tay đẩy vào rồi.
Đột nhiên lúc này Chu Tước lại nhìn anh, có chút khó khăn, nói:
- Nam Cung Mộ... Hôn... Hôn em...
Nghe lời em bé, Nam Cung Mộ cũng hôn lên môi cô, đây không chỉ đơn thuần là một nụ hôn, mà nó còn là dũng khí để Chu Tước đem hết hạ bộ đẩy vào bên trong vách thịt. Nam Cung Mộ cảm nhận được hạ bộ đang được bao bọc bởi một sự ấm áp đến lạ kì, không chỉ vậy mà anh còn cảm nhận được bên trong cô đang co bóp khiến anh càng khó nhịn hơn.
Lúc này Chu Tước cũng vừa hôn anh vừa nhẹ nhàng di chuyển, vì lần di chuyển này mà cô cũng phải rời khỏi cánh môi của anh, còn Nam Cung Mộ cũng nhẹ nhàng ôm lấy cô, cắn nhẹ lên vai của cô, nhỏ giọng nói:
Bé cưng, có đau không?Không có... Ha...ưm... A Mộ... Của anh.. Của anh... Ha...Của anh thế nào? So với tên diễn viên kia có phải to hơn không? ()Chu Tước cũng thật thà gật đầu, ban đầu là sự di chuyển nhẹ nhàng, nhưng đến khi cô đã quen với kích cỡ này thì cô cũng nhanh chóng tăng tốc, mỗi lần va chạm đều khiến cho cô rên rỉ không ngừng.
- A Mộ... A Mộ...
Đến đây Nam Cung Mộ cũng đã nhanh chóng thoát khỏi dây trói của cô, ngay lập tức anh liền đem Chu Tước đè xuống giường, nhưng vì sợ cô bị đau nên anh còn kê thêm gối ở dưới lưng của cô, sau đó là liên tục thúc đấy, mỗi lần đẩy hạ bộ vào đều cố ý chạm vào chỗ sâu nhất bên trong vách thịt ấm áp.
Khi này Chu Tước cũng chỉ biết rên rỉ, cô đưa hai tay lên, ý là muốn ôm anh, nhưng Nam Cung Mộ lại nắm lấy tay của cô, nhẹ nhàng hôn lên tay, sau đó thì Chu Tước cũng không còn biết gì nữa rồi...
Trong đầu của cô bây giờ chỉ còn lại một mớ hỗn độn.
- A Mộ... Chậm chút...a...ha...a... Chậm chút...
Nghe lời vợ, nên Nam Cung Mộ cũng nhẹ nhàng, nhưng có vẻ nhẹ quá thì cô lại thấy không đủ, đột nhiên Chu Tước lại kẹp hai chân qua hông của anh, nói:
- Nhanh chút... Nhanh chút...
Nam Cung Mộ hôn một cái lên gương mặt xinh đẹp quyến rũ kia, nói:
- Bé cưng, em khó chiều thật đó... Nhưng mà... Anh vẫn chiều được. Anh yêu em, bé cưng à!
- Bé cưng, em thật sự rất biết cách hành hạ người khác đó.
Đột nhiên lúc này Chu Tước lại cắn lên vai của anh một cái, có vẻ như cũng đau đấy! Nhưng Nam Cung Mộ vẫn cưng chiều xoa xoa đầu của cô, sau đó còn phì cười, nói:
- Bé cưng, em cắn người như vậy là không được đâu... Sau này chỉ được cắn anh thôi đấy!
Chu Tước nghe xong cũng chỉ phì cười, sau đó cô lại trèo lên ngồi trên đùi của anh, tiếp theo đó là dùng hai tay giữ gương mặt của anh lại, xoa nắn để nó biến dạng thành đủ thứ hình thù khác lạ, cuối cùng Chu Tước lại nói:
- Anh già thật đó!
Nam Cung Mộ: "..."
- Nhưng không sao, dù có già thì cũng là của em!
Nói xong Chu Tước lại hôn lên môi anh, lần này không chỉ đơn thuần là nụ hôn lướt qua mà là sự dây dưa không dứt, thậm chí cô còn đưa tay cởi bỏ áo của anh, nụ hôn đang nóng dần lên theo không khí xung quanh căn phòng. Đột nhiên Nam Cung Mộ lại bế cô lên, nhẹ nhàng đặt cô lên bàn, sau đó lại chống tay xuống bàn và hôn điên cuồng.
Đương nhiên Chu Tước cũng vòng tay ôm lấy cổ anh rồi nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn kịch liệt đó, đến khi đã không còn đủ dưỡng khí thì hai người cũng lưu luyến mà buông nhau ra. Nhìn anh một cái, cô lại phì cười, sau đó lại hôn nhẹ lên gương mặt của cô, nhỏ giọng thì thầm vào tai anh, nói:
- A Mộ, đến đây!
Vốn dĩ Nam Cung Mộ còn chưa hiểu chuyện gì và ý của Chu Tước là gì, thì cô đã bước xuống từ bàn máy tính, sau đó là nắm lấy thắt lưng của anh rồi đi qua một cánh cửa, cuối cùng là vào phòng của cô. Anh nhìn cô mà chỉ biết cười bất lực, thật sự nhiều khi anh không biết mình có phải là chủ hay cô mới là chủ nữa.
Chẳng có ai mà lôi anh xềnh xệch như vậy đâu.
Tuy nhiên, đây là con chim xinh đẹp của anh, nên anh cũng cam tâm tình nguyện!
Đi vào đến phòng, Chu Tước đã trực tiếp đẩy anh lên giường rồi trèo lên người anh, hành động của cô cũng khiến cho Nam Cung Mộ hơi ngạc nhiên, anh cũng không hiểu tại sao hôm nay bé cưng lại chủ động như thế này nữa....
Nói thăng ra thì anh có hơi lo rồi đó.
Bé cưng, em định làm gì vậy?Anh nói xem?Đột nhiên Chu Tước lại cởi thắt lưng của anh ra, tiếp theo cô lại đem thắt lưng đó trói tay anh, trong khi Nam Cung Mộ còn tưởng rằng con chim xinh đẹp này chắc là lại định trêu cho anh hưng phấn rồi bỏ rơi anh đây mà, nhưng mà tiếp theo đó cô lại đưa ngón tay chạm nhẹ lên ngực anh, thậm chí còn cười rất thích thú, nói:
- So với Bạch Hổ thì có vẻ như nhỏ hơn một chút. I
Nam Cung Mộ nhíu mày, anh lại nói:
Em nhìn Bạch Hổ?Cũng không hẳn là nhìn, bình thường lúc bọn họ tập luyện đều không mặc áo mà, chỉ là vô tình nhìn thấy thôi.Nam Cung Mộ: "..." Sau này phải in cái quy định mới được, tập luyện không được cởi áo! (
Dừng một chút, Chu Tước lại di chuyển xuống bụng của anh, sự uyển chuyển đó cùng với ngón tay thon dài cũng làm cho Nam Cung Mộ cảm thấy có chút rạo rực, nhưng rồi cô lại nói:
- Nhưng ít nhất thì cơ bụng của anh đẹp hơn cái tên nửa rắn nửa rùa kia.
Nam Cung Mộ: "..." Cho ai chưa biết thì ẻm đang nói đến Huyền Vũ đó cả nhà.
- Bé cưng, em so sánh anh với đám thú đó thì anh sẽ buồn đó.
Đám thú nào đó: ".." Lão đại cũng làm tụi tui buồn đó!
Chu Tước khi này cũng chỉ mỉm cười, sau đó cô còn giúp đỡ Nam Cung Mộ cởi hết quần áo cả, chỉ chừa lại cho anh một chiếc quần nhỏ đủ để che chắn cái thứ bên dưới. Có lẽ cả đời của Nam Cung Mộ cũng không ngờ bản thân sẽ có ngày này.
Nhưng hình ảnh tiếp theo chính là Chu Tước tự mình cởi quần áo, lại còn là ngồi trên bụng anh nữa chứ, cái hình ảnh tuyệt vời này cũng đủ rồi... Nam Cung Mộ có thể chết rồi!
Sau khi đã cởi xong, Chu Tước lại đưa ngón tay chu du khắp cơ thể của anh, đầu tiên là bụng, sau đó là lên ngực, rồi lại chạm vào cổ của anh, tiếp theo là chạm đến gương mặt của anh. Cô nói:
A Mộ, anh nói xem chúng ta phải làm gì tiếp theo?Bé cưng, cởi trói cho anh, anh sẽ dạy em.Chu Tước mỉm cười, cô đưa tay chạm vào bàn tay của anh, nhưng rồi cô lại nói:
Sân chơi này là của em, anh cứ ngoan ngoãn nằm đó là được rồi.Bé cưng, vậy em cứ cởi trói cho anh đi, anh hứa sẽ không làm gì đâu mà. Ngoan, cởi trói cho anh...Nhưng Chu Tước lại cười rất chi là quyến rũ, đôi mắt nhìn thấu hồng trần, nói:
- Lời đàn ông các anh ở trên giường... Chẳng đáng tin chút nào.
Nam Cung Mộ: "..." Cạn lời.
Nói thật thì đây là lần đầu tiên Chu Tước chủ động làm ở phía trên, nên cô cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Mà cái gì không biết thì mình phải học, nhưng Chu Tước học một, còn Nam Cung Mộ bị hành hạ đến mười. Chẳng có ai đời lại ngồi lên bụng của người yêu, trói người yêu, xong lại mở phim nóng lên xem, chẳng nhưng vậy mà còn đem Nam Cung Mộ ra so sánh với nam diễn viên phim người lớn mới ghê chứ. C)
Còn Nam Cung Mộ chỉ cần nhìn Chu Tước thôi đã đủ để bứt rứt khó chịu rồi.
Sau khi đã xem xong phim, Chu Tước cũng đã chú ý đến người anh em đang vô cùng rạo rực của anh, cô cũng nhanh chóng giúp nó được giải thoát, thậm chí là cô còn khá ngạc nhiên với cái thứ đó nữa kìa.
Trước khi em bé chạy trốn thì Nam Cung Mộ đã ngồi dậy, dù tay đã bị trói nhưng anh vẫn cố gắng vòng tay ôm lấy cô, sau đó kéo cô lại, nhỏ giọng nói:
- Bé cưng à, em đừng mong chạy.
Chu Tước lúc này cũng cố ý ôm lấy cổ anh, lại nhỏ giọng nói:
- Không chạy... Hôm nay sẽ thưởng cho anh.
(…..J
Cũng không biết là sau lời nói đó thì Chu Tước đã phải làm những việc gì, nhưng hiện tại cô đang từ từ bước vào giai đoạn chính thức của cuộc chơi.
Nhẹ nhàng đem cái thứ điên khùng đó đi vào bên trong, vì là cũng lâu rồi không ở gần nhau, lại gặp phải bạn trai có con hàng khủng nên cũng rất khó khăn, nhưng có lẽ do đây là Chu Tước chủ động nên cô vẫn có thể điều chỉnh lại để cô thoải mái nhất có thể.
Riêng Nam Cung Mộ nhìn thấy em bé đáng yêu nhà mình đang chật vật cũng không biết nên làm gì hơn, tới khi hạ bộ đã đi vào được một chút thì anh đã thấy trên trán chả Chu Tước lấm tấm mồ hôi. Đột nhiên anh lại nói:
- Bé cưng, không cần gượng ép bản thân như vậy.
Chu Tước đến đây còn lườm anh một cái, nam nhân này đúng là khẩu thị tâm phi, rõ ràng anh cũng rất khó chịu mà vẫn nghĩ cho cô, nếu đổi lại là người khác thì chẳng phải cứ thẳng tay đẩy cô xuống rồi thúc vào là xong co mà? Dù rằng Nam Cung Mộ bị trói tay, nhưng với sức lực của anh vẫn dư sức thoát khỏi, thậm chí là anh không cần tay cũng có thể đảo ngược lại tình thế mà!
Chỉ là tên này cố ý, muốn cô thoải mái nhất thôi.
Đột nhiên bị em bé lườm, Nam Cung Mộ cũng chỉ biết cười, sau đó anh liền hôn nhẹ lên môi cô, nhỏ giọng nói:
Bé cưng, anh cũng khó chịu lắm.Anh ngậm miệng lại đi... Anh không thấy... Em... Em đang cố gắng đây hả.
Nam Cung Mộ cũng cười đầy khốn khổ, anh biết là cô khó khăn rồi, nhưng mà thằng em của anh cũng khó khăn lắm chứ... Nếu không phải sợ cô bị thương thì anh đã thẳng tay đẩy vào rồi.
Đột nhiên lúc này Chu Tước lại nhìn anh, có chút khó khăn, nói:
- Nam Cung Mộ... Hôn... Hôn em...
Nghe lời em bé, Nam Cung Mộ cũng hôn lên môi cô, đây không chỉ đơn thuần là một nụ hôn, mà nó còn là dũng khí để Chu Tước đem hết hạ bộ đẩy vào bên trong vách thịt. Nam Cung Mộ cảm nhận được hạ bộ đang được bao bọc bởi một sự ấm áp đến lạ kì, không chỉ vậy mà anh còn cảm nhận được bên trong cô đang co bóp khiến anh càng khó nhịn hơn.
Lúc này Chu Tước cũng vừa hôn anh vừa nhẹ nhàng di chuyển, vì lần di chuyển này mà cô cũng phải rời khỏi cánh môi của anh, còn Nam Cung Mộ cũng nhẹ nhàng ôm lấy cô, cắn nhẹ lên vai của cô, nhỏ giọng nói:
Bé cưng, có đau không?Không có... Ha...ưm... A Mộ... Của anh.. Của anh... Ha...Của anh thế nào? So với tên diễn viên kia có phải to hơn không? ()Chu Tước cũng thật thà gật đầu, ban đầu là sự di chuyển nhẹ nhàng, nhưng đến khi cô đã quen với kích cỡ này thì cô cũng nhanh chóng tăng tốc, mỗi lần va chạm đều khiến cho cô rên rỉ không ngừng.
- A Mộ... A Mộ...
Đến đây Nam Cung Mộ cũng đã nhanh chóng thoát khỏi dây trói của cô, ngay lập tức anh liền đem Chu Tước đè xuống giường, nhưng vì sợ cô bị đau nên anh còn kê thêm gối ở dưới lưng của cô, sau đó là liên tục thúc đấy, mỗi lần đẩy hạ bộ vào đều cố ý chạm vào chỗ sâu nhất bên trong vách thịt ấm áp.
Khi này Chu Tước cũng chỉ biết rên rỉ, cô đưa hai tay lên, ý là muốn ôm anh, nhưng Nam Cung Mộ lại nắm lấy tay của cô, nhẹ nhàng hôn lên tay, sau đó thì Chu Tước cũng không còn biết gì nữa rồi...
Trong đầu của cô bây giờ chỉ còn lại một mớ hỗn độn.
- A Mộ... Chậm chút...a...ha...a... Chậm chút...
Nghe lời vợ, nên Nam Cung Mộ cũng nhẹ nhàng, nhưng có vẻ nhẹ quá thì cô lại thấy không đủ, đột nhiên Chu Tước lại kẹp hai chân qua hông của anh, nói:
- Nhanh chút... Nhanh chút...
Nam Cung Mộ hôn một cái lên gương mặt xinh đẹp quyến rũ kia, nói:
- Bé cưng, em khó chiều thật đó... Nhưng mà... Anh vẫn chiều được. Anh yêu em, bé cưng à!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất