Livestream Đoán Mệnh, Tích Lũy Công Đức
Chương 39: Đã Cứu Được Nam Thần
Trong lúc sững sờ này, anh ấy đã bị An Tiểu Mẫn kéo lên xe, Chu Niệm Niệm cũng ngồi lên xe theo.
Phòng phát sóng cũng bị bầu không khí khẩn trương này làm cho không dám lớn tiếng.
Bệnh viện không xa, lái xe khoảng mười phút là đến.
Nam Ngạn gọi điện cho Nam Thần nhưng gọi tận năm phút rồi vẫn không thấy đối phương nhận máy.
Lúc này, trong lòng anh ấy cũng hơi lo.
An Tiểu Mẫn ở bên cạnh nhắc nhở: “Gọi cho trợ lý của anh ta xem.”
Tên tuổi của Nam Thần nổi tiếng trong giới y học, có cái danh là “thánh thủ”, còn được người trong ngành gọi là thiên tài trăm năm khó gặp một lần trong giới y học.
Người muốn xếp hàng đợi anh ta khám ít nhất cũng phải xếp đến ba tháng.
Trợ lý của Nam Thần nhanh chóng nhận máy.
“Bác sĩ Nam đang làm phẫu thuật trong phòng phẫu thuật cho nên không thể nghe máy được.”
“Em ấy đang làm phẫu thuật?”
“Đúng rồi! Gần đây bác sĩ Nam đã tiếp nhận một ca bệnh khó giải quyết, bệnh nhân mắc bệnh tim trời sinh, thể chất không thể mang thai nhưng vẫn cố tình muốn mang thai, tháng thai lớn, đứa trẻ cũng không thể phá được nên mới muốn đến bệnh viện. Chiều nay bệnh nhân này đột nhiên mất nhịp tim, bác sĩ Nam đang cấp cứu, đã sáu tiếng đồng hồ rồi…”
Tình hình này nghe qua rất nguy hiểm.
Đúng lúc này, mấy người Nam Ngạn đã đến bên ngoài phòng cấp cứu.
Bên ngoài phòng cấp cứu có một người đàn ông tiều tụy đang đứng đợi ở cửa với vẻ sốt ruột, anh ta nôn nóng đi qua đi lại, trên gương mặt tràn đầy vẻ khẩn trương và gấp gáp.
Nam Ngạn là người làm cảnh sát nên tính nhạy cảm thuộc hàng đầu, anh ấy nhìn thấy phần hông của người đàn ông này có một chỗ lồi lên rất kỳ quái, là vật cứng.
Trông giống…
Anh ấy im hơi lặng tiếng lại gần người đàn ông và duy trì khoảng cách, sau đó nhìn thấy đèn của phòng cấp cứu tắt.
Một nhóm người vừa lắc đầu vừa đi ra ngoài với vẻ bất đắc dĩ.
Bóng dáng thon dài của Nam Thần bước ra cuối cùng, trên gương mặt đang đeo khẩu trang tràn đầy vẻ mệt mỏi vô cùng.
“5:57 phút chiều, bệnh nhân cấp cứu không có hiệu quả đã tử vong.”
Cùng với giọng nói vừa dứt, người đàn ông sốt ruột vừa rồi đột nhiên phát điên, anh ta trực tiếp rút một thanh trường đao ở bên hông ra rồi bổ về phía Nam Thần.
“Lang băm, mày trả lại mạng cho vợ con tao ngay!”
Lúc này, tại cửa phòng cấp cứu chỉ có mỗi một mình Nam Thần, còn những bác sĩ khác đã đi đằng trước.
Mà Nam Thần vừa mới trải qua một ca phẫu thuật lớn, đang là lúc mệt mỏi nhất, đối diện với thanh đao bổ tới, anh ấy hoàn toàn không kịp tránh.
Mắt thấy thanh đao sắp rơi vào cổ anh ấy rồi.
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, Nam Ngạn phi tới đá một cước, trực tiếp đá người này văng xa ba mét.
Cả người đối phương đập mạnh xuống sàn, không bò lên được.
An Tiểu Mẫn nhanh chóng đi lên đá bay thanh đao mà người kia làm rơi xuống đất qua một bên, sau đó còng tay đối phương lại.
Chu Niệm Niệm cũng bị một màn nguy hiểm trước mặt dọa sợ hết hồn.
Cô ta giơ điện thoại với vẻ sững sờ.
Mà một màn hung hiểm này vừa vặn được di động quay lại hết và truyền tới phòng phát sóng.
[Đậu má! Ăn vạ bệnh viện à!]
[Đáng sợ vãi! Vợ đã có bệnh tim không thể mang thai được rồi, kết quả chết trên bàn phẫu thuật lại lôi bác sĩ ra để trút giận! Quá đáng hận mà!]
[Ôi mẹ ơi! Đây chính là bác sĩ Nam Thần đó! Là thiên tài trong giới y học đấy, anh ta đã phá được bao nhiêu loại bệnh khó xử lý, cứu mạng bao nhiêu gia đình! Nếu anh ta bị chém thì đây chính là tổn thất của giới y học và thậm chí là toàn nhân loại đấy!]
Phòng phát sóng cũng bị bầu không khí khẩn trương này làm cho không dám lớn tiếng.
Bệnh viện không xa, lái xe khoảng mười phút là đến.
Nam Ngạn gọi điện cho Nam Thần nhưng gọi tận năm phút rồi vẫn không thấy đối phương nhận máy.
Lúc này, trong lòng anh ấy cũng hơi lo.
An Tiểu Mẫn ở bên cạnh nhắc nhở: “Gọi cho trợ lý của anh ta xem.”
Tên tuổi của Nam Thần nổi tiếng trong giới y học, có cái danh là “thánh thủ”, còn được người trong ngành gọi là thiên tài trăm năm khó gặp một lần trong giới y học.
Người muốn xếp hàng đợi anh ta khám ít nhất cũng phải xếp đến ba tháng.
Trợ lý của Nam Thần nhanh chóng nhận máy.
“Bác sĩ Nam đang làm phẫu thuật trong phòng phẫu thuật cho nên không thể nghe máy được.”
“Em ấy đang làm phẫu thuật?”
“Đúng rồi! Gần đây bác sĩ Nam đã tiếp nhận một ca bệnh khó giải quyết, bệnh nhân mắc bệnh tim trời sinh, thể chất không thể mang thai nhưng vẫn cố tình muốn mang thai, tháng thai lớn, đứa trẻ cũng không thể phá được nên mới muốn đến bệnh viện. Chiều nay bệnh nhân này đột nhiên mất nhịp tim, bác sĩ Nam đang cấp cứu, đã sáu tiếng đồng hồ rồi…”
Tình hình này nghe qua rất nguy hiểm.
Đúng lúc này, mấy người Nam Ngạn đã đến bên ngoài phòng cấp cứu.
Bên ngoài phòng cấp cứu có một người đàn ông tiều tụy đang đứng đợi ở cửa với vẻ sốt ruột, anh ta nôn nóng đi qua đi lại, trên gương mặt tràn đầy vẻ khẩn trương và gấp gáp.
Nam Ngạn là người làm cảnh sát nên tính nhạy cảm thuộc hàng đầu, anh ấy nhìn thấy phần hông của người đàn ông này có một chỗ lồi lên rất kỳ quái, là vật cứng.
Trông giống…
Anh ấy im hơi lặng tiếng lại gần người đàn ông và duy trì khoảng cách, sau đó nhìn thấy đèn của phòng cấp cứu tắt.
Một nhóm người vừa lắc đầu vừa đi ra ngoài với vẻ bất đắc dĩ.
Bóng dáng thon dài của Nam Thần bước ra cuối cùng, trên gương mặt đang đeo khẩu trang tràn đầy vẻ mệt mỏi vô cùng.
“5:57 phút chiều, bệnh nhân cấp cứu không có hiệu quả đã tử vong.”
Cùng với giọng nói vừa dứt, người đàn ông sốt ruột vừa rồi đột nhiên phát điên, anh ta trực tiếp rút một thanh trường đao ở bên hông ra rồi bổ về phía Nam Thần.
“Lang băm, mày trả lại mạng cho vợ con tao ngay!”
Lúc này, tại cửa phòng cấp cứu chỉ có mỗi một mình Nam Thần, còn những bác sĩ khác đã đi đằng trước.
Mà Nam Thần vừa mới trải qua một ca phẫu thuật lớn, đang là lúc mệt mỏi nhất, đối diện với thanh đao bổ tới, anh ấy hoàn toàn không kịp tránh.
Mắt thấy thanh đao sắp rơi vào cổ anh ấy rồi.
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, Nam Ngạn phi tới đá một cước, trực tiếp đá người này văng xa ba mét.
Cả người đối phương đập mạnh xuống sàn, không bò lên được.
An Tiểu Mẫn nhanh chóng đi lên đá bay thanh đao mà người kia làm rơi xuống đất qua một bên, sau đó còng tay đối phương lại.
Chu Niệm Niệm cũng bị một màn nguy hiểm trước mặt dọa sợ hết hồn.
Cô ta giơ điện thoại với vẻ sững sờ.
Mà một màn hung hiểm này vừa vặn được di động quay lại hết và truyền tới phòng phát sóng.
[Đậu má! Ăn vạ bệnh viện à!]
[Đáng sợ vãi! Vợ đã có bệnh tim không thể mang thai được rồi, kết quả chết trên bàn phẫu thuật lại lôi bác sĩ ra để trút giận! Quá đáng hận mà!]
[Ôi mẹ ơi! Đây chính là bác sĩ Nam Thần đó! Là thiên tài trong giới y học đấy, anh ta đã phá được bao nhiêu loại bệnh khó xử lý, cứu mạng bao nhiêu gia đình! Nếu anh ta bị chém thì đây chính là tổn thất của giới y học và thậm chí là toàn nhân loại đấy!]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất