Livestream Đoán Mệnh, Tích Lũy Công Đức
Chương 43: Ôm Lấy
Chỉ cần đứng bên cạnh anh là cô có thể cảm giác được linh khí cuồn cuộn không ngớt đang bổ sung vào cơ thể mình.
Sảng khoái đến mức lỗ chân lông đều nở ra.
Lúc này đang là giờ cao điểm tan làm.
Mấy nghìn người trong tòa nhà Lục thị nối đuôi nhau tan làm, bọn họ nhìn thấy tổng giám đốc của mình và một cô gái trẻ đang ôm nhau vô cùng thân mật.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, lòng hóng hớt cũng nổi lên.
Toàn bộ công ty này có ai lại không biết tổng giám đốc cách điện với nữ giới?
Đến ngay cả thư ký và trợ lý đều là nam cả.
Nếu không phải những người khác trong công ty cưỡng chế yêu cầu nhân viên tiếp tân là nữ thì phòng chừng đến cả nhân viên tiếp tân cũng là nam giới.
Nhưng bây giờ, vậy mà anh lại công khai ôm một cô gái ngay bên dưới tòa nhà công ty!
Đây không phải tin mới thì là gì?
Tốc độ lan truyền của tin tức càn quét qua các nhóm chat lớn và nhóm chat nhỏ trong công ty.
Lục Lệnh nhìn gương mặt ngoan ngoãn của Lâm Phiên Phiên mà theo bản năng mềm lòng, anh xoa đầu cô, trên gương mặt tuấn tú là nụ cười dịu dàng: “Muốn ăn gì?”
Cô vẫn đang cọ trong lòng anh: “Em không biết, em không quen đế đô, anh dẫn em đi ăn gì thì em ăn cái đó.”
Ngược lại, Lục Lệnh lại khó xử, bởi vì anh không chú trọng gì vào ăn uống cả, cứ lành mạnh là được.
Hạ Dạng vẫn luôn im lặng hóng hớt ở bên cạnh nói: “Tầng chín của trung tâm thương mại bên cạnh có quán bít tết không tồi, là thánh địa đóng họ của các cặp tình nhân đấy!”
Lục Lệnh tiếp nhận ý kiến của anh ta.
Lâm Phiên Phiên lặng lẽ dựng ngón cái với anh ta.
Sau đó cô nhỏ giọng nói với Hạ Dạng: “Hôm nay anh về nhà cổng phía tây, sẽ có bất ngờ đấy.”
Anh ta sẽ gặp được chân mệnh thiên nữ của mình.
Lục Lệnh dẫn Lâm Phiên Phiên đi hẹn hò.
Toàn bộ người trong công ty đều bùng nổ.
Có người khá thân với Hạ Dạng bèn sáp tới hỏi với vẻ mặt tò mò: “Quản lý Hạ, người bên cạnh tổng giám đốc ban nãy là…”
Hạ Dạng không muốn nói nhiều chuyện liên quan đến Lục Lệnh, nhưng anh ta biết có rất nhiều người trong công ty đang nhòm ngó đối phương.
Nếu Lục Lệnh đã chấp nhận Lâm Phiên Phiên là vợ chưa cưới của mình vậy không có gì mà không thể thừa nhận cả.
“Là vợ chưa cưới của tổng giám đốc.”
“Hả? Hóa ra là vợ chưa cưới của tổng giám đốc à…”
“Hóa ra chúng ta có bà chủ rồi à…”
Những người khác đều đang hóng chuyện, tin tức này cũng bắt đầu lan rộng khắp các nhóm chat lớn nhỏ trong công ty.
Gần như chỉ mất một lúc mà tin tức Lục Lệnh với vợ chưa cưới rải cơm chó trong công ty đã được truyền khắp toàn bộ đế quốc.
Hạ Dạng lặng lẽ dựng ngón cái cho mình.
Anh ta không hiểu mấy tính toán giữa Lục Lệnh và Lâm Phiên Phiên, nhưng anh ta biết Lâm Phiên Phiên muốn diễn vai thỏ trắng ngây thơ trước mặt Lục Lệnh.
Vậy anh ta sẽ không vạch trần, dù sao thì Lâm Phiên Phiên cũng đã cứu mạng anh ta mà.
Về phần cô nói lúc về đi cửa phía Tây…
Đương nhiên anh ta sẽ ngoan ngoãn làm theo rồi.
Có thể nhận được lời chỉ bảo của Lâm Phiên Phiên còn hữu dụng hơn là làm việc nguyên một năm.
Ừm… bình thường anh ta về nhà toàn đi cổng phía Đông, hôm nay nhất định phải đi cổng phía Tây.
…
Phía bên Nam Ngạn, anh ta đã dẫn người về sở cảnh sát thẩm vấn nhưng đối phương vẫn luôn giả điên giả dại, hoàn toàn không thẩm vấn ra được gì.
Sảng khoái đến mức lỗ chân lông đều nở ra.
Lúc này đang là giờ cao điểm tan làm.
Mấy nghìn người trong tòa nhà Lục thị nối đuôi nhau tan làm, bọn họ nhìn thấy tổng giám đốc của mình và một cô gái trẻ đang ôm nhau vô cùng thân mật.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, lòng hóng hớt cũng nổi lên.
Toàn bộ công ty này có ai lại không biết tổng giám đốc cách điện với nữ giới?
Đến ngay cả thư ký và trợ lý đều là nam cả.
Nếu không phải những người khác trong công ty cưỡng chế yêu cầu nhân viên tiếp tân là nữ thì phòng chừng đến cả nhân viên tiếp tân cũng là nam giới.
Nhưng bây giờ, vậy mà anh lại công khai ôm một cô gái ngay bên dưới tòa nhà công ty!
Đây không phải tin mới thì là gì?
Tốc độ lan truyền của tin tức càn quét qua các nhóm chat lớn và nhóm chat nhỏ trong công ty.
Lục Lệnh nhìn gương mặt ngoan ngoãn của Lâm Phiên Phiên mà theo bản năng mềm lòng, anh xoa đầu cô, trên gương mặt tuấn tú là nụ cười dịu dàng: “Muốn ăn gì?”
Cô vẫn đang cọ trong lòng anh: “Em không biết, em không quen đế đô, anh dẫn em đi ăn gì thì em ăn cái đó.”
Ngược lại, Lục Lệnh lại khó xử, bởi vì anh không chú trọng gì vào ăn uống cả, cứ lành mạnh là được.
Hạ Dạng vẫn luôn im lặng hóng hớt ở bên cạnh nói: “Tầng chín của trung tâm thương mại bên cạnh có quán bít tết không tồi, là thánh địa đóng họ của các cặp tình nhân đấy!”
Lục Lệnh tiếp nhận ý kiến của anh ta.
Lâm Phiên Phiên lặng lẽ dựng ngón cái với anh ta.
Sau đó cô nhỏ giọng nói với Hạ Dạng: “Hôm nay anh về nhà cổng phía tây, sẽ có bất ngờ đấy.”
Anh ta sẽ gặp được chân mệnh thiên nữ của mình.
Lục Lệnh dẫn Lâm Phiên Phiên đi hẹn hò.
Toàn bộ người trong công ty đều bùng nổ.
Có người khá thân với Hạ Dạng bèn sáp tới hỏi với vẻ mặt tò mò: “Quản lý Hạ, người bên cạnh tổng giám đốc ban nãy là…”
Hạ Dạng không muốn nói nhiều chuyện liên quan đến Lục Lệnh, nhưng anh ta biết có rất nhiều người trong công ty đang nhòm ngó đối phương.
Nếu Lục Lệnh đã chấp nhận Lâm Phiên Phiên là vợ chưa cưới của mình vậy không có gì mà không thể thừa nhận cả.
“Là vợ chưa cưới của tổng giám đốc.”
“Hả? Hóa ra là vợ chưa cưới của tổng giám đốc à…”
“Hóa ra chúng ta có bà chủ rồi à…”
Những người khác đều đang hóng chuyện, tin tức này cũng bắt đầu lan rộng khắp các nhóm chat lớn nhỏ trong công ty.
Gần như chỉ mất một lúc mà tin tức Lục Lệnh với vợ chưa cưới rải cơm chó trong công ty đã được truyền khắp toàn bộ đế quốc.
Hạ Dạng lặng lẽ dựng ngón cái cho mình.
Anh ta không hiểu mấy tính toán giữa Lục Lệnh và Lâm Phiên Phiên, nhưng anh ta biết Lâm Phiên Phiên muốn diễn vai thỏ trắng ngây thơ trước mặt Lục Lệnh.
Vậy anh ta sẽ không vạch trần, dù sao thì Lâm Phiên Phiên cũng đã cứu mạng anh ta mà.
Về phần cô nói lúc về đi cửa phía Tây…
Đương nhiên anh ta sẽ ngoan ngoãn làm theo rồi.
Có thể nhận được lời chỉ bảo của Lâm Phiên Phiên còn hữu dụng hơn là làm việc nguyên một năm.
Ừm… bình thường anh ta về nhà toàn đi cổng phía Đông, hôm nay nhất định phải đi cổng phía Tây.
…
Phía bên Nam Ngạn, anh ta đã dẫn người về sở cảnh sát thẩm vấn nhưng đối phương vẫn luôn giả điên giả dại, hoàn toàn không thẩm vấn ra được gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất